Alex đi về phía khu vực con bạch tuộc khổng lồ đã đáp xuống.
Anh ấy không muốn bỏ lỡ phần thưởng tiềm năng mà con nhím sắp cho anh. Khi Alex chạy đến nơi đó, anh nhìn vào cánh tay trái của mình. Cánh tay trái của anh không còn tê cứng nữa, thậm chí nó còn hơi nóng nữa là. Đáng tiếc là nó vẫn bị thương khá nặng. Vì các cơ bắp và mạch cơ đã phá hủy hoàn toàn do bị đóng băng nên rất nhiều mạch máu bị cắt đứt và nhiều tổn thương khác.
Cánh tay trái của Alex không hề bị đau nhói khi nó bị đóng băng, nhưng ngay khi nó rã băng ra, Alex cảm thấy đau nhức tột cùng. Alex thực sự không thể di chuyển nó nhiều, nhưng anh ấy vẫn có thể thử nghiệm nó.
Ngọn giáo huyền ảo đã tiến nhập vào cánh tay trái của Alex và vẫn còn ở đó. Lúc nãy, anh đã vô tình bắn khí lạnh ra khỏi cánh tay trái của mình và Alex muốn biết rõ hơn về cơ chế hoạt động của nó.
Alex đã quen với cảm giác luân chuyển Mana và anh muốn bùng phát Mana băng hệ trên cánh tay trái của mình.
SSSHH!
Một luồng khí lạnh thổi qua cánh tay trái của Alex. Vì cánh tay trái của anh vẫn còn buông thõng nên luồng khí lạnh chạm vào chân trái của Alex và mặt đất.
Lớp băng bên dưới cánh tay trái của Alex tăng lên một chút và lớp lông trên chân trái của Alex đóng băng hoàn toàn.
Tuy nhiên, Alex thì đang bận rộn với việc khác.
Ngay khi Alex ra lệnh cho Mana băng hệ phát nổ, cánh tay của anh ấy bắt đầu nóng bốc cháy. Ừ thì nó không bốc cháy theo nghĩa đen, nhưng có cảm giác như nó đang cháy vậy.
Alex nhanh chóng chạy đến một trong cái lỗ trên hồ băng. Con bạch tuộc đã phá hủy một phần lớn lớp băng trên hồ khi nó nhảy lên.
SSSSSS!
Alex ngâm cánh tay trực tiếp vào làn nước băng giá và nghiến răng. Tiếng xèo xèo vang lên ngay khi cánh tay cực nóng của Alex chạm vào mặt nước siêu lạnh.
"Mẹ kiếp! Nóng quá!" Alex nghĩ.
"Ông thật sự nghiêm túc luôn đấy à?! Ông đã chế tạo ra Mana rồi mà còn tuân theo Định luật Nhiệt động lực học chi vậy?! Muốn làm lạnh gì đó thì phải làm thứ khác nóng hơn?! Vậy là thế giới ma thuật dữ chưa?!"
Một lúc sau, Alex rút cánh tay của mình ra và quơ quơ nó một lúc.
Cánh tay của anh ấy đã bị bỏng ở nhiều chỗ.
Tuy nhiên, bây giờ nó đã được phủ một lớp băng mỏng.
Và thế là cánh tay anh còn lạnh hơn trước.
`Tay mình lạnh hơn trước rồi. Để thử lại xem sao!"
SSSHH!
Lại một luồng khí lạnh thổi tới, Alex lập tức nhúng tay vào làn nước lạnh lần nữa.
"Không còn nóng như trước, nhưng vẫn có cảm giác như tay mình chạm vào đĩa siêu nóng hay gì đó vậy." Alex kết luận.
Một lúc sau, Alex lại rút tay ra.
‘Liệu mình có thể sử dụng ít khí lạnh hơn được không nhỉ?"
Alex cố gắng giảm thiểu lượng mana tiêu dùng, nhưng cũng khiến nó bùng phát một chút.
SSSH!
Một luồng gió lạnh lại rời khỏi cánh tay trái của Alex và cánh tay của Alex lại nóng lên. Tuy nhiên, lần này, cánh tay của Alex không hề nóng rát.
Tuy nó nóng đến khó chịu, nhưng nhiệt độ này chỉ khiến ta đổ mồ hôi đầm đìa chứ không nguy hiểm lắm.
Và luồng khí lạnh thoát ra khỏi cánh tay trái của Alex không hề lạnh băng giá như những vụ nổ trước đó.
Alex gãi cằm khi nghĩ về mọi thứ mình đã chứng kiến.
‘Vậy là, nhiệt lượng nóng lên tỷ lệ thuận với độ lạnh phát ra. Mình không chắc lắm, nhưng mình nghĩ lượng không khí rời khỏi cánh tay mình cũng tựa tựa trọng lượng của cánh tay mình. Vì thế nên tiếng nổ khá mạnh và lớn."
"Bây giờ, mình cần kiểm tra thứ khác."
Alex nắm lấy cánh tay trái của anh bằng cánh tay phải và chỉ thẳng vào mặt anh.
"Chỉ một chút thôi. Chỉ một chút thôi, một chút thôi,” Alex nghĩ.
SSSSSHH!
Đầu của Alex bị thổi bay ra sau bởi cơn gió siêu lạnh bùng phát từ cánh tay. Tuy nhiên, vì chỉ sử dụng một chút nên mặt Alex không bị thương nặng. Chỉ có một số lớp băng đóng lại trên mặt Alex.
Alex lau đi những lớp băng khỏi mặt và nhìn vào cánh tay mình với vẻ phấn khích.
"Thú vị đấy," Alex vừa nghĩ vừa gãi cằm. "Mình chỉ sử dụng một phần rất nhỏ và cánh tay của mình chỉ nóng lên một độ. Tuy nhiên, không khí trên mặt mình lại lạnh hơn không khí xung quanh một chút.”
(Darkie: chuẩn bị lấy sách vở ra học bài thôi nào)
"Điều này có nghĩa là kỹ năng này sử dụng nhiệt độ bên ngoài để làm nhiệt độ tham chiếu khi làm lạnh thứ gì đó, chứ không phải nhiệt độ của cánh tay."
"Vì vậy, theo lý thuyết mà nói, giả sử nhiệt độ ngoài trời lúc này là -40°C, và giả sử cánh tay của mình nóng lên 20°C, và nếu mình giải phóng một luồng xung nhiệt tầm 20°C, thì luồng không khí lạnh sẽ tầm -60°C, và cánh tay của mình sẽ đạt đến 40°C."
Alex gãi cằm với vẻ mặt phức tạp.
"Điều đó có nghĩa là sức mạnh của khả năng này phụ thuộc rất nhiều vào môi trường xung quanh. Suy cho cùng, nếu mình ở một sa mạc hay nơi nào đó có nhiệt độ xung quanh lên đến 50°C và mình dùng kỹ năng, cánh tay của mình sẽ đạt đến 40°C, và đối thủ của mình sẽ nhận được một luồng khí 30°C dễ chịu."
"Tuy nhiên, trong môi trường lạnh thì nó sẽ phát huy hiệu quả rất lớn," Alex nghĩ khi nhìn xung quanh. ‘Mà đương nhiên là những sinh vật sống trong môi trường lạnh giá như vậy cũng có khả năng chống chịu lạnh rất tốt, nhưng chúng chắc chắn có giới hạn."
"Một con thú sống ở sa mạc nóng 50°C sẽ không bận tâm đến luồng khí nóng 30°C. Tuy nhiên, một con thú sống ở vùng lưu vực lạnh -40°C sẽ gặp nhiều vấn đề với luồng không khí lạnh -60°C."
"Hơn nữa, mình có thể giảm nhiệt độ ở cánh tay trái của mình hơn nữa khi trời dần lạnh hơn. Mình có thể chạy xung quanh với cánh tay lạnh 5°C mà không gặp vấn đề gì cả. Sau cùng thì nó chỉ có chút tê liệt và khó hành động chút thôi. Tuy nhiên, mình có thể bắn ra một luồng khí 35°C. Ở vùng khí hậu lạnh lẽo này, nó chắc chắn sẽ gây chấn thương nghiêm trọng cho đối phương. Rốt cuộc, cơn bộc phát sẽ đạt tới gần -100°C!"
"Ngoài ra, nếu mình sẵn sàng trả giá, mình thậm chí có thể tăng lên tận 60°C hay gì đó. Đương nhiên là cánh tay của mình sẽ bị bỏng nặng và sẽ vô dụng cho đến khi mình chữa lành nó, nhưng kẻ thù của mình sẽ bị đóng băng hoàn toàn."
Alex gãi cằm.
‘Mình có thể nghĩ ra rất nhiều ứng dụng cho kỹ năng này trong thực chiến. Dù sao thì thanh kiếm của mình là kiếm một tay nên mình còn dư một cánh tay rãnh."
Alex đã đi bộ suốt thời gian qua và cuối cùng anh ấy cũng đã đến gần mục tiêu của mình. Alex đi ngang qua một cái cây và nhìn thấy một khu vực bị tàn phá hoàn toàn.
Cây cối xung quanh đều bị phá hủy, và nhiều chiếc gai khổng lồ chĩa ra khỏi con bạch tuộc bất động.
Lúc này, con nhím đang bình tĩnh nhai con bạch tuộc, trông rất bất cần đời, chẳng màng sự thế xung quanh. Alex bước tới một trong những xúc tu và thấy nó cao ngất ngưởng trên đầu anh.
Đây là một trong những xúc tu dày của bạch tuộc và chiều rộng của nó phải ít nhất là ba mét.
Giống như Alex đang đứng trước bức tường thịt theo nghĩa đen luôn. Cái xúc tu đó có lẽ dài tới năm mươi mét, quá sức tưởng tượng.
Alex nhảy lên chiếc xúc tu và đi dọc theo nó.
Sau đó, Alex bước tới chỗ con nhím đang nhai và dừng lại trước nó.
Con nhím tiếp tục ăn, nhưng sau vài giây, nó chú ý đến anh.
Con nhím đưa đầu về phía Alex và ngửi ngửi nhiều lần.
Alex có chút hơi lo lắng.
Có lẽ nó ngửi thấy ngọn giáo huyền ảo trong cơ thể anh ta chăng? Rốt cuộc, nó hiện đang nhai ngấu nghiến thứ tạo ra và cũng là chủ sở hữu thực sự của ngọn giáo huyền ảo đó.
Có lẽ Alex có mùi tương tự như con bạch tuộc chăng?
Anh hy vọng là không!
Sau một hồi khịt mũi, con nhím ngửa đầu ra sau và nhìn Alex. Sau đó, nó nhìn con bạch tuộc bên dưới Alex. Sau đó, quay lại với Alex một lần nữa.
Sau đó, nhím đi đến chỗ xúc tu nơi Alex vừa xuất hiện.
BẠCH! BẠCH! BẠCH!
Sau một phút cắn, con nhím đã cắt đứt chiếc xúc tu ra khỏi xác.
ĐÙNG!
Sau đó, con nhím ném chiếc xúc tu ra xa vài mét với một cú đá từ chân của nó. Sau đó, nó lại nhìn Alex một lúc.
Và sau đó nó lại tiếp tục ăn.
Alex hiểu ý đồ của con nhím.
Nó quyết định cho Alex một trong những xúc tu của con mực!
Alex lập tức phấn khích một chút.
Con bạch tuộc này chắc chắn có trữ lượng mana khổng lồ trong cơ thể nó!
Tuy nhiên, Alex nhanh chóng ảm đạm và thở dài.
Cái xúc tu đó nặng đến mấy tấn!
Anh ấy không thể nào ăn hết chỗ đó được.
Alex gãi cằm một chút.
Sau đó, anh ta đi đến phần cuối của xúc tu và cố gắng di chuyển nó bằng toàn bộ sức lực của mình.
Alex cố gắng nhấc vài mét cuối cùng của chiếc xúc tu lên và xoay nhẹ nó về phía con nhím.
"Ê!" Alex hét lên. "Tao không thể ăn thứ này được! Mày lấy lại đi!"
Con nhím ngừng nhai và nhìn Alex. Alex chỉ vào xúc tu, lắc đầu rồi chỉ vào con nhím.
Con nhím nhìn Alex một lúc và hiểu ý anh. Con nhím bước tới, cắn vào chiếc xúc tu rồi lôi nó trở về, chứng tỏ chiếc xúc tu giờ đã thuộc về nó.
Alex nhìn con nhím đầy mong đợi. Con nhím nhìn Alex một lúc.
Mười giây không có chuyện gì xảy ra.
Con nhím có lẽ đang suy nghĩ rất kỹ xem nó phải làm gì.
Sau đó, nó nhìn lên bầu trời một lúc, dường như đang suy nghĩ rất kỹ điều gì đó.
Cuối cùng, nó lại nhìn Alex.
RRMM! RRMM! RRMM!
Cơ thể con nhím bắt đầu rung nhẹ theo nhịp điệu. Alex nhận ra âm thanh đó.
‘Ủa, đó không phải là âm thanh kỳ lạ mà lũ chó phát ra trước khi chúng ợ sao?" Alex nghĩ.
Quả nhiên, con nhím mở miệng và phun ra thứ gì đó.
Tuy nhiên, đó không phải là đống nôn, mà là một thứ khác.
Đôi mắt của Alex mở to vì sốc trước những gì anh nhìn thấy!
#Darkie