Chương 18: Trả giá

Alex cảm nhận được cú va chạm. Cứ như thể anh ta vừa bị một chiếc ô tô chạy quá tốc độ đâm phải vậy. Alex thậm chí không thể phân biệt được cả đống âm thanh khác nhau vang vọng khắp cơ thể mình.

Anh nghe thấy và cảm nhận được nhiều tiếng nứt gãy, ngay sau đó là âm thanh của thịt bị xé nát ra. Alex không thể thở được!

"Urgh-Hurgh!"

Alex nôn mửa và ho dữ dội, máu phun ra đầy khỏi miệng.

"Mình không thể thở được!"

Alex ho dữ dội khi máu ngày càng chảy ra nhiều hơn. Cảm giác như có nước tràn vào phổi, anh vô cùng muốn hít thở chút không khí, nhưng miệng anh chỉ phát ra những tiếng ùng ục đầy kinh tởm.

CRK! CRK!

Alex quay người sang một bên và cuộn tròn như một con tôm. Tiếng xương gãy vang lên khắp cơ thể anh, nó nhanh chóng quay về vị trí ban đầu. 30 giây đau đớn và hoảng loạn tột độ trôi qua.

"Hurgh!"

Alex nôn ra một đống máu lớn và hít một hơi thật sâu. Sự hoảng loạn dần dần lắng xuống và Alex hít một ngụm không khí. Sau đó, anh chỉ đơn giản là nằm đấy. Việc này tệ hơn nhiều so với anh tưởng tượng gấp nhiều lần!

Làm sao có ai lại có thể làm điều này nhiều lần được cơ chứ?!

Alex chỉ biết nằm dưới đất, cố kìm nước mắt. Đây chẳng khác gì tra tấn cực hình hết!

Tuy nhiên, mana lại hừng hực trong cơ thể anh. Alex đã ăn cả nguyên một quả và có vẻ như nhảy một lần là chưa đủ. Tâm trí Alex rơi vào tình trạng hỗn loạn vì anh không thể đưa ra quyết định đúng đắn.

"Mình không thể chịu đựng thêm lần nữa!" Anh hét lên với chính mình.

Tuy nhiên, khi cảm thấy mana ngày càng trở nên mãnh liệt dữ dội hơn, anh đứng dậy và trèo lên cây một lần nữa với tứ chi run rẩy và bồn chồn. Alex không muốn nhưng anh lại nhảy.

Lần này, anh ta tiếp đất bằng lưng.

Rắc!

Alex đã bảo vệ được đầu của mình nhưng cột sống của anh ấy đã bị gãy nát. 30 giây hoảng loạn và đau đớn nghẹt thở nữa trôi qua.

Cơ thể của Alex rung rẩy khi anh nằm sõng soài trên mặt đất.

Anh không muốn trải qua cảm giác ấy nữa!

Quá đau đớn kinh khủng!

Alex ước gì mình được trở lại Trái Đất nhưng, điều ước đó vĩnh viễn không thể thành hiện thực. Anh ấy không muốn làm điều này!

Tuy nhiên, cảm giác nóng rát của mana lại tăng lên khi cơ thể anh được phục hồi hoàn toàn. Alex từ từ ngồi dậy khi anh từ từ bước tới cái cây.

Anh phải nuốt nước mắt ngược vào trong. Tuy nhiên, anh lại trèo lên cây, lần này cao hơn lần trước.

Giờ thì đến lượt đôi chân của anh.

Alex leo lên tận đỉnh cây.

Toàn thân anh rung lên, nhưng anh nhảy xuống.

Alex rơi trong vài giây.

Rắc!

Chân của Alex vỡ vụn khi xương bánh chè của anh bắn ra khỏi cơ thể, một cái va vào cây và một cái khác trượt dài trên mặt đất. Một số xương trên thân của Alex cũng bị gãy, anh chỉ đang hấp hối.

Lần này mọi việc dễ dàng hơn vì phổi của anh không bị tổn thương quá nhiều. Điều tồi tệ nhất luôn là không thể thở được. Việc không thể thở mang đến cho anh cảm giác sợ hãi tột độ. Nỗi sợ hãi này còn tồi tệ hơn nhiều so với nỗi đau.

Lần này, cường độ mana không tăng nữa. Anh ta đã sử dụng đủ mana.

Trong một lúc, Alex chỉ nằm trên mặt đất, không cử động.

Anh ấy không nghĩ về bất cứ điều gì cả.

Anh chỉ nằm đó bất động.

Vài phút trôi qua, và những cảm giác mà Alex cảm thấy trong nửa giờ qua hiện lên trong tâm trí anh.

Giống như anh đang cố gắng chấp nhận những gì anh vừa cảm thấy.

Nó rất khác với cuộc sống của anh trên Trái Đất.

Chắc chắn, anh vừa trải qua quá trình huấn luyện khắc nghiệt nhất trên Trái Đất, nhưng đây không phải là huấn luyện nữa.

Đây là sự tra tấn theo đúng nghĩa đen.

Im lặng.

Trong một lúc, Alex chỉ lắng nghe sự tĩnh lặng của khu rừng.

"Vì sao mình lại làm thế với chính mình?"

Im lặng.

"Đây có thực sự là cách tốt nhất không thế?"

Im lặng.

"Mình không biết nữa."

Alex nhìn về phía cái cây.

"Còn hai quả nữa."

Im lặng.

"Mình có nên làm tiếp không?"

Im lặng.

Xào xạc!

Đôi mắt của Alex đột nhiên mở to khi anh nghe thấy âm thanh của tán lá chuyển động.

Rắc!

Alex nghiến răng dữ dội khi máu phun ra từ cánh tay anh.

Một con báo!

Alex đã hoàn toàn quên mất rằng mình đang không ở một nơi an toàn. Anh ta đang ở trong một khu rừng đầy những động vật hoang dã và sinh vật hung bạo!

Alex đã nằm ngửa ra và con báo muốn cắn thẳng vào cổ anh. May mắn thay, Alex đã kịp chặn được vết cắn bằng cánh tay trái của mình.

Con báo cắn vào cẳng tay của Alex, phá hủy các cơ bắp trên tay anh. Tuy nhiên, điều đáng ngạc nhiên là xương của Alex lại không bị gãy.

Con báo đang cố gắng cào anh bằng móng vuốt một cách thô bạo, và vô số vết thương xuất hiện khắp cơ thể Alex khi tay anh đưa ra phía sau.

Nhưng trên lưng anh chẳng có thứ gì cả!

Alex nhận ra rằng anh đã cất thanh kiếm đi khi quyết định tiếp đất bằng lưng.

"Mẹ kiếp!"

Con báo thả tay Alex ra và nhảy lùi lại. Tuy nhiên, Alex đã nắm lấy cổ con báo bằng tay phải.

Bịch!

Con báo nhảy lùi lại và Alex đã bị kéo theo. Đánh giá theo khoảng cách, con báo mạnh hơn hẳn những con báo trên Trái Đất. Rốt cuộc, nó vừa nhảy lùi lại hai mét trong khi kéo Alex theo.

Tuy nhiên, con báo không phải là thứ duy nhất mạnh hơn biến thể của nó trên Trái Đất. Alex đã cố gắng bám chặt cổ con báo suốt thời gian qua chỉ bằng một tay, điều này khiến anh ngạc nhiên.

Anh chắc chắn rằng vài ngày trước anh đã không thể làm được điều đó!

Con báo cố gắng giãy thoát khỏi Alex và tấn công anh bằng móng vuốt, nhưng bản năng chiến đấu của Alex đã trỗi dậy. Alex ngay lập tức kéo mình lại gần hơn và ôm chặt lấy cổ con báo bằng cánh tay và siết thân nó bằng hai chân.

Con báo cố gắng thoát khỏi Alex và dùng vuốt cào anh thêm vài lần nữa nhưng Alex không buông tha cho nó. Con báo hung hãn gầm lên, cố gắng đẩy Alex ra khỏi mình, nhưng khi chân Alex càng siết chặt hơn, tiếng hét hung hãn của nó chuyển thành tiếng rên. Alex cảm thấy đôi chân của mình đè lên các cơ quan nội tạng và cơ bắp của con báo khi xương của nó bắt đầu kêu cót két.

Alex mở to mắt trong ngạc nhiên.

Rắc! Đùng!

Alex kéo cánh tay phải của mình ra sau và đấm vào ngực con báo, khiến nó nhanh chóng gục ngã. Con báo ngừng di chuyển, Alex nhanh chóng nắm lấy đầu và cổ nó.

Rắc!

Và con báo đã chết.

Alex hít vào vài lần khi adrenaline dần giảm xuống. Sau đó, anh nhìn vào cơ thể mình.

"Mình đã gϊếŧ được nó á?" Anh nghĩ trong cơn sốc tột độ. Con báo này không hề nhỏ và sức mạnh của nó không phải chuyện đùa. Tuy nhiên, con báo đã không thể làm gãy xương của Alex và Alex đã làm gãy xương nó chỉ bằng một cú đấm.

Một sự khác biệt rõ rệt về sức mạnh giữa hai bên!

Trong một lúc, Alex chỉ nhìn con báo với vẻ sốc bàng hoàng. Chuyện như thế này chỉ có thể xảy ra trong giấc mơ. Làm sao con người có thể gϊếŧ một con báo to lớn bằng tay không và dễ dàng như vậy?

Một lúc sau, Alex nhìn vào bàn tay phải của mình và anh siết chặt nó.

Sau đó, mắt anh nheo lại.

‘Tất cả hoàn toàn đáng giá!"

"Những ngày tháng đau đớn vừa qua của mình đã chứng minh được chúng hoàn toàn xứng đáng!"

Ánh mắt của Alex lập tức hướng tới hai quả cuối cùng. Sau đó, anh quyết tâm bước tới và ăn một miếng khác.

Cơn đau đớn tột cùng, cơn hoảng loạn thật khủng khϊếp, nhưng cảm giác nhìn thấy sức mạnh của chính mình tăng lên rất nhiều đã cuốn phăng hết tất cả những điều đó.

Anh ấy muốn nhiều hơn nữa!

#Darkie