Chương 16: Trái cây

Rắc rắc.

Ngọn lửa cháy xèo xèo với vài miếng thịt treo lủng lẳng xung quanh nó.

Ở giữa ngọn lửa có treo một cái xô. Alex đã chặt cả một cái khúc gỗ bằng thanh kiếm của mình và khoét rỗng thân cây để tạo ra chiếc xô tạm bợ ấy.

Sau đó, Alex đã đốn một cái cây còn lớn hơn, tạo thành hai cái bát tròn.

Độ sắc bén của thanh kiếm Alex là thứ giúp anh đạt được thành tích này.

Alex đã đổ đầy máu lợn vào xô và treo nó lên trên đống lửa.

Alex đặt một trong những cái bát lên trên xô và đặt một cành cây dài lên đó, dẫn sang một bên. Cái bát ấy sẽ hứng nước bay hơi và khi tích tụ đủ nước, nó sẽ chảy xuống mép bát, nơi có cành cây.

Cành dẫn nước nhỏ giọt sang một bên, sang một chiếc bát khác.

Đây là cách Alex giải quyết vấn đề nước uống. Đáng buồn thay, đây là nước cất, và anh ấy cũng không thể rửa dụng cụ của mình vì ngay từ đầu anh ấy không có nước.

Nước ở xô kia trông không mấy ngon lành gì, nhưng đó vẫn là nước.

Rải rác xung quanh bãi đất trống là những phần còn lại của con lợn. Alex không thể tự mình ăn hết nó ngay cả khi anh ấy ăn trong vài ngày, và dù sao thì thịt cũng sẽ bị ôi thiu nhanh chóng.

Vì vậy, Alex quyết định xẻ thịt con lợn ra nhiều mảnh và rải các mảnh vụn xung quanh khu đất trống.

Tại sao?

Để xua đuổi thú săn mồi.

Đương nhiên mùi máu sẽ thu hút nhiều con đến, nhưng sau cùng thì chúng cũng chỉ là động vật. Nếu họ lụm được thức ăn miễn phí, chúng sẽ không muốn chiến đấu.

Nếu một con thú săn mồi đến đây, chúng sẽ nhìn thấy một sinh vật màu đen không rõ kích thước, nhờ bộ lông rậm này, đang ngồi bên đống lửa nóng.

Các con thú săn mồi bình thường sẽ chộp lấy một trong những mảnh thịt của con lợn vương vãi quanh đây và bỏ chạy, để Alex một mình. Trong khi thức ăn và nước uống của Alex đang được chuẩn bị, Alex quyết định tập luyện thêm.

Alex cởϊ áσ lông ra và trèo lên cây.

BÙM!

Khi cơ thể Alex va đập mạnh xuống đất, một tiếng sầm lớn vang vọng khắp khu rừng. Và âm thanh này cũng sẽ ngăn cản bất kỳ động vật nào bén mảng đến. Suy cho cùng, chỉ có thứ gì đó thật to lớn và mạnh mẽ mới có thể tạo ra âm thanh lớn như vậy.

Sau ba lần nhảy, Alex nghe thấy tiếng xào xạc.

Toàn thân anh đau nhức dữ dội, nhưng anh lờ đi tất cả cơn đau khi anh nhận ra có thứ gì đó khác đang ở gần mình. Dưới ánh lửa, Alex có thể nhìn thấy hai con mắt ánh lên trong bóng tối.

Chúng không ở trên cao lắm, và trừng mắt nhìn Alex đầy cảnh giác.

Trông nó không hề sợ hãi gì với Alex. Ánh mắt của nó giống như đang đánh giá hơn.

Alex nhìn chằm chằm lại.

Một lúc sau, Alex đã có thể nhìn thấy chủ nhân của đôi mắt. Chính con thằn lằn xanh đã gϊếŧ chết hai trong số bốn con sói. Một lúc sau, con thằn lằn cắn một miếng thịt rồi bỏ chạy.

Khi Alex nhìn thấy con thằn lằn rút lui, anh lập sửa đổi kế hoạch của mình. Alex chộp lấy chiếc áo lông và choàng nó quanh người và tiếp tục tập luyện.

Tại sao?

Bởi vì thằn lằn có khả năng bắn ra hoả cầu. Nếu một con thú có thể bắn ra những quả hoả cầu thì rất có thể những con thú khác cũng có kỹ năng tương tự. Tuy nhiên, bộ lông của sinh vật này sẽ giúp bảo vệ anh một chút. Ngay cả khi nó bốc cháy, Alex luôn có thể bỏ nó đi.

Quá trình huấn luyện khổ da^ʍ của Alex vẫn tiếp tục, và sau một vài lần nhảy, Alex tập trung vào việc chữa lành vết thương cho bản thân bằng Mana. Alex luôn mong chờ đến phần này vì đây là phần giúp tăng sức mạnh của chính anh.

Hơn nữa, nó không đau như phần kia.

Bụp! Bụp!

Alex nghe thấy những âm thanh lớn khá nhịp nhàng. Alex nhìn về phía có âm thanh nhưng không hề thấy gì cả. Âm thanh đó phát ra từ một nơi rất xa.

"Cái gì tạo ra âm thanh đó vậy?" Alex nghĩ.

Bụp! Bụp!

Những âm thanh vẫn tiếp tục vang lên và Alex chỉ nhìn về hướng đó.

Vù! Vù!

Tiếng thứ gì đó bị kéo đi và bật lại vị trí cũng có thể được nghe thấy.

Eeh! Rẹt! Rẹt!

Nhiều tiếng uốn cong và gỗ nứt ra hòa vào những âm thanh hỗn tạp kia, và những âm thanh đó ngày càng to hơn. Đôi mắt của Alex trợn tròn xoe.

Một cái gì đó cực kỳ to lớn đang tiến đến gần!

Alex ngay lập tức bỏ hết mọi thứ và leo lên cái cây gần nhất. Khi tìm được một chỗ thuận lợi, anh ngừng di chuyển và im lặng. Những âm thanh đó tiếp tục vang lên và ngày càng to hơn.

Vù!

Cuối cùng, Alex đã nhìn thấy thứ tạo ra những âm thanh kỳ lạ này và đôi mắt anh trợn tròn. Nó to khủng bố!

Nó có lẽ cao tới bốn mét, chưa tính đến những chiếc gai nhọn của nó.

Gai?

Đúng vậy, đây chính là con nhím mà Alex đã nhìn thấy khi đến thế giới này!

Những âm thanh kỳ lạ lúc nãy là tiếng bước chân của nó.

Tiếng gỗ nứt ra là do những chiếc gai của nó bị vướng vào thân cây.

Tiếng bụp là do những chiếc gai dẻo dai của nó bật trở lại vị trí cũ sau khi nó đi qua một cái cây. Khu rừng và cây cối dường như phải uốn mình nhường đường cho con nhím, vì nó bẻ cong tất cả cây cối khi đi ngang qua.

Nó đang di chuyển chậm rãi và thong thả về phía nơi Alex đang ở. Sau đó, nó từ từ cúi xuống và nuốt chửng một phần lớn con lợn!

‘Má mình hoàn toàn quên bén mất nó! Mặc dù con nhím này trông rất dễ thương nhưng sau cùng, chúng cũng là loài ăn tạp. Chúng ăn rất nhiều côn trùng! Một con nhím cỡ này rõ ràng là cũng ăn thịt!" Alex nghĩ trong khi vẫn hoàn toàn im lặng.

Con quái vật này vượt xa khả năng xử lý của anh ta!

Sinh vật mà Alex may mắn gϊếŧ được chẳng là cái thá gì so với con nhím này!

Khi con nhím đến gần hơn, nó ăn hết những miếng thịt lợn, kể cả những miếng đã được nấu chín. Sau khi chạm tới ngọn lửa, nó dừng lại phía trên đó. Alex bối rối trong giây lát nhưng rồi anh nhận ra con nhím đang làm gì.

Nó đang sửi ấm bụng nó!

Ngọn lửa cháy xèo xèo ngay dưới bụng nó thậm chí còn không làm con nhím khó chịu chút nào hết! Đây tuyệt đối là một con quái vật!

Alex nín thở khi nhìn con nhím tự sưởi ấm chính nó.

Bụp!

Rõ ràng lửa vẫn chưa đủ ấm nên nó hóp bụng và nằm xuống. Đáng buồn thay, điều này đã làm tắt ngúm ngọn lửa. Vài giây sau, con nhím lại đứng dậy, tỏ vẻ không hài lòng.

Nó bất mãn dùng chân sau gãi lửa rồi tiếp tục ăn.

"Ồ, nó ăn xong rồi," Alex nghĩ.

Nhím ăn xong, chậm rãi quay đầu lại. Và nó nhìn thẳng vào mắt Alex.

Toàn thân Alex rùng mình khi nhận ra rằng con nhím đã biết mình ở đâu suốt thời gian qua!

Nếu không, ánh mắt của nó sẽ không nhìn thẳng vào anh ta với độ chính xác chết người như vậy!

Alex cứng người, không dám cử động.

Kẹt! Kẹt! Kẹt!

Cơ thể khổng lồ của con nhím từ từ rung lắc, và những chiếc gai của nó đung đưa qua lại.

Bụp! Bụp! Bụp!

Một số thứ rơi ra khỏi gai của con nhím đó. Alex vẫn không dám cử động!

Sau khi con nhím lắc lư một chút, nó liền bước đi. Sau khi con nhím đi được vài mét, Alex nhảy xuống khỏi cây và quan sát khu trại của mình.

Con nhím đã biết anh ở đây nên việc trốn tránh cũng chẳng có ý nghĩa gì.

Mọi thứ đều đã bị phá hủy. Thịt thì đã bị ăn hết, lửa tắt ngúm, nước tràn ra ngoài.

Không có gì là nguyên vẹn. Alex thở dài khi nhìn thấy điều này. Tuy nhiên, đôi mắt của Alex đã phát hiện ra điều gì đó mới lạ ở khu đất xung quanh. Đó là một vật hình tròn trông hơi lạ, nhưng Alex không thể nhìn rõ nó trong bóng tối.

Alex bước lại gần và kiểm tra nó.

‘Đây là một loại trái cây gì hả ta?" Alex nghĩ với vẻ ngạc nhiên. "Thứ này từ đâu ra vậy này?"

Alex nhớ lại con nhím đã lắc mình và anh đã nghe thấy nhiều tiếng của thứ gì đó rơi xuống đất.

"Những thứ này có phải là rơi ra từ gai của con nhím không nhỉ? Từ khi nào nhím lại mọc ra trái cây vậy?!" Alex nghĩ.

Alex nhìn con nhím ở đằng xa, và chắc chắn, sau khi nhìn kỹ hơn, Alex nhìn thấy một số vật tròn trịa trên gai của con nhím. Chúng tỏa sáng lấp lánh một chút dưới ánh trăng.

Alex nhớ lại con nhím đã ăn hết mọi thứ, nhìn anh rồi lắc lư cơ thể.

"Đây là một loại hình trao đổi ư?" Alex nghĩ với vẻ ngạc nhiên. "Nó quen thuộc với con người luôn á? Có thể nào nó cho con người trái cây để đổi lấy thịt ăn không nhỉ? Ý là, con nhím rất to và trông khá cồng kềnh và chậm. Có lẽ mọi con thú đều chạy trốn khỏi nó, khiến việc săn mồi của nó khó khăn hơn nhiều."

Alex liền thu thập trái cây kỳ lạ, nhưng trước khi anh kịp lấy trái cây cuối cùng thì đã có chuyện xảy ra.

HSSSSSSS!

Một tiếng rít lớn phát ra từ phía trước Alex, và anh nhảy lùi lại theo phản xạ.

Vù!

Con vật kia nhanh chóng chộp lấy trái cây, quay người bỏ chạy về phía xa.

Lại là con thằn lằn đó!

Nó đã hù Alex và nhân cơ hội đó để bỏ trốn với một trong những thứ trái cây kỳ lạ này!

Tuy nhiên, lông mày của Alex nhíu lại và anh gãi cằm suy nghĩ.

"Nó có thể bắn một quả hoả cầu vào mình, nhưng nó đã không làm vậy. Thay vào đó, nó rít lên, rồi vồ lấy trái cây rồi bỏ chạy. Có lẽ nó rất cảnh giác với sức mạnh của mình, nhưng thứ trái cây này lại cám dỗ nó nhiều đến mức nó quyết định liều lĩnh xông lên", Alex nghĩ.

Alex nhìn trái cây với vẻ thích thú.

‘Đồ rơi ra từ một con quái vật khủng khϊếp đáng sợ đó chắc chắn không phải là đồ tầm thường được! Tuy có chút mạo hiểm, nhưng mình nghĩ sẽ rất đáng để thử ăn trái cây này!"

Alex trèo lên cây và ăn một trong những quả này.

Ngay khi anh nuốt miếng đầu tiên, điều bất ngờ đã xảy ra.

Một cơn đau rát dữ dội lan khắp cơ thể Alex!

#Darkie