Chương 14: Sức mạnh!

Alex từ từ đứng dậy và ngay khi đó, đôi mắt anh tròn xoe mở to. Alex kinh ngạc nhìn xuống cơ thể mình một cách hoài nghi.

"Cơ bắp của mình, chúng hết đau nhức rồi!" Alex suy nghĩ trong cơn sốc.

Alex di chuyển cơ thể và thử tập một số bài tập cơ bản, nhẹ nhàng để kiểm tra cơ thể.

Quả nhiên, anh cảm thấy hoàn toàn ổn áp!

Cứ như thể anh ấy chưa hề tập luyện suốt bốn tiếng đồng hồ qua vậy!

Khi Alex nhìn cơ thể mình với vẻ kinh ngạc, lần đầu tiên anh thực sự nhận ra rằng thế giới này không giống thế giới trước của anh.

Alex đã chơi rất nhiều môn thể thao trên Trái Đất, và anh biết chính xác cảm giác của anh lúc này.

Tuy nhiên, anh không hề cảm thấy cơ thể mình yếu đuối chút nào cả.

"Cảm giác đuối sức xuất hiện khi tập luyện là do axit lactic tích tụ trong cơ thể, nhưng sau một thời gian nghỉ ngơi dài như vậy, axit lactic dần biến mất. Cảm giác yếu ớt sau đó phát sinh từ những sợi cơ nhỏ đã bị rách trong lúc tập”.

"Vậy, vì cảm giác này không còn nữa, có nghĩa là các sợi cơ của mình đã lành lại rồi phải không nhỉ?" Alex nghĩ với vẻ ngạc nhiên.

"Mình phục hồi rồi á?!"

Alex cố gắng hiểu tình hình hiện tại của mình. Anh ấy thậm chí còn sốc hơn cả khi nhìn thấy con nhím khổng lồ.

Tại sao?

Bởi vì Alex biết chính xác điều này điên rồ đến mức nào.

Alex nhớ lại một thuật ngữ chơi game từ kiếp trước.

Việc này khác nào tool hack đâu!

"Vì vậy, theo đúng nghĩa đen, mình có thể tập luyện toàn bộ cơ thể mình vài lần mỗi ngày luôn á?"

Tuy nhiên, cảm giác sốc và phấn khởi của Alex nhanh chóng biến mất.

Tại sao?

Bởi vì tâm trí của Alex đang dần dần đi tới một suy nghĩ rất nguy hiểm.

"Về mặt lý thuyết, cơ bắp càng bị tổn thương thì nó sẽ càng khỏe. Vấn đề chính ở trên Trái Đất là thời gian phục hồi sau những tổn thương nặng nề như vậy sẽ rất dài đến mức thà tập luyện thông thường còn có ích hơn."

"Nhưng ở đây?"

"Mình thậm chí còn không chắc liệu sức mạnh tăng lên là do tập luyện hay mana được cơ thể hấp thụ nữa. Có thể là mình chỉ cần làm tổn thương cơ bắp của mình để khiến chúng hấp thụ nhiều mana hơn. Mình có thể không cần phải tập luyện những bài tập rèn cơ thể truyền thống nữa."

Đôi mắt của Alex tập trung vào cánh tay trái của anh và anh chợt cảm thấy có chút phức tạp.

Hồi hộp, lo lắng, sợ hãi, tò mò, tham lam.

Alex có còn là người bình thường không?

Khi sống trong môi trường bình thường, thì chắc chắn anh có thể được gọi là bình thường.

Tuy nhiên, nếu anh vẫn bình thường khi bị ném vào một thế giới mới, Thần đương nhiên sẽ không chọn anh vào thế giới của mình.

Rốt cuộc thì làm thế sẽ rất nhàm chán.

Toàn bộ lý do khiến Alex chọn phát triển sức mạnh bản thân khác bình thường là để đem đến tiêu khiển cho hắn.

Thần muốn xem trò giải trí.

Vì vậy, hiển nhiên là Thần sẽ không chọn một kẻ nhàm chán tầm thường. Alex liếc nhìn cánh tay trái của mình nhiều lần với vẻ mặt phức tạp.

Nhịp tim của anh ấy tăng lên và anh ấy trở nên lo lắng hơn.

"Mình cần thử nó!" Alex nghiến răng nghĩ.

Và rồi anh lập tức đưa ra quyết định.

Alex sẽ làm tổn thương các cơ ở cánh tay trái của mình đến mức nó được coi là một chấn thương nặng trên Trái Đất.

"Điều này sẽ đau khủng khϊếp đây!" Alex nheo mắt nghĩ.

Bạch!

Alex rời khỏi cái cây và thả mình rơi xuống đất ướt.

Sau đó, anh ta chỉ nằm ở đó nửa phút, bất động.

Sau nửa phút, anh quay sang chỗ khác.

Điều quái dị này tiếp tục trong gần nửa giờ.

Nửa giờ sau, Alex cảm thấy lạnh lẽo vô cùng.

Răng anh va lập cập vào nhau và cảm giác cơ thể càng lúc càng tê liệt.

Alex từ từ quay lại.

Và sau đó, anh ta dùng hết sức lực đẩy mạnh bằng cánh tay trái!

Alex đã quyết định hạ nhiệt độ cơ thể xuống thật thấp và tập luyện hết mình mà không cần khởi động.

Anh ấy sẽ tập luyện cánh tay trái của mình hết sức lực ngay lập tức!

Không có người tỉnh táo nào sẽ làm điều này trên Trái Đất cả.

Tại sao?

Bởi vì cơ bắp rất cứng khi trời lạnh. Nếu các sợi cơ không đủ dẻo dai, chúng sẽ bị rách nhanh hơn và lớn hơn.

Thậm chí còn không mất một phút để “kỹ thuật” của Alex phát huy tác dụng.

Một cơn đau rát lan khắp bắp tay trái của Alex và nó co rút dữ dội.

Tuy nhiên, Alex đã quen với chuột rút, và anh đã cố gắng tiếp tục đẩy cánh tay trái của mình vượt xa giới hạn của nó. Chỉ một phút sau, Alex phải dừng lại khi ôm cánh tay trái của mình một cách đớn đau tột cùng.

Có lẽ anh ta đã bị rách một phần lớn cơ bắp ở bắp tay trái.

Tuy nhiên, Alex vẫn chưa xong đâu.

Ánh mắt của Alex có chút điên loạn và hoang dại, và anh muốn tiến xa hơn nữa.

BANG! BANG! BANG!

Alex nắm tay phải thành nắm đấm và đánh mạnh vào bắp tay trái.

Mười giây sau, Alex dừng lại và chỉ thở hổn hển.

Alex biết chính xác vết thương như thế này sẽ mất bao lâu để chữa lành trên Trái Đất.

"Một vết thương như thế này có lẽ sẽ mất từ

4 đến 6 tuần để chữa lành trên Trái Đất. Mình hy vọng vết thương này sẽ không mất nhiều thời gian để hồi phục ở đây, vì cơn đau này khiến mình sắp điên luôn rồi!"

Alex ôm bắp tay trái và bước tới cái cây của mình. Sau đó, anh ngồi xuống và cố gắng thiền định.

Tiến nhập thiền định khó khăn hơn nhiều vì bị đau dữ dội hành hạ, nhưng sau một giờ, anh ấy đã kết nối tâm trí lại được với Mana.

Alex cảm thấy bắp tay trái của mình dịu đi vì cơn đau nóng rát, và cơn đau cũng dần lùi xa. Tuy nhiên, nó vẫn còn âm ỉ.

Alex tập trung vào mana trong không khí cho đến khi anh không còn cảm nhận được cảm giác ấm áp trên bắp tay trái nữa.

Sau đó, anh mở mắt và cử động cánh tay trái của mình. Khi Alex nhìn thấy kết quả, một cảm xúc phức tạp khác lại xuất hiện trong tâm trí anh.

Không thể tin vào mắt mình, phấn khởi, sợ hãi.

Tại sao anh lại không tin?

Bởi vì bắp tay của anh đã hoàn toàn lành lặn bình thường trở lại!

Tại sao lại phấn khởi?

Bởi vì điều này có nghĩa là Alex có thể rèn luyện sức mạnh với tốc độ cực kỳ đáng sợ!

Tại sao lại sợ hãi?

Bởi vì điều này có nghĩa là Alex phải chịu đau khủng khϊếp vô số lần lặp đi lặp lại!

Alex biết chính xác điều này có nghĩa là gì. Việc tập luyện sẽ không còn thư thái và thú vị nữa, mà nó sẽ trở thành một hình thức tra tấn thể xác anh.

Sẽ không còn niềm vui nào trong việc tập luyện nữa. Việc tập luyện sẽ không có gì khác ngoài trừ đau đớn và thống khổ.

Alex biết rằng anh vẫn có thể tiếp tục tập luyện bình thường. Như thế này, anh ấy vẫn sẽ tận hưởng quá trình này trong khi ngày càng mạnh mẽ hơn. Tuy nhiên, Alex cũng biết rằng sự lựa chọn này không hề khả thi nữa.

Bây giờ Alex đã ở thế giới này được hơn một ngày, trong lòng anh đã xuất hiện một cảm giác thôi thúc vô cùng mãnh liệt tột độ. Alex đã từng nhìn thấy một số sinh vật có thể gϊếŧ chết anh một cách dễ dàng.

Alex không hề muốn chết.

Ngoài ra, Thần đã nói rằng Alex có tiềm năng đạt được một thứ sức mạnh điên cuồng. Trên Trái Đất, sức mạnh thể chất là rất hữu ích để giữ sức khỏe và kiếm tiền.

Nhưng ở đây, mọi thứ đều xoay quanh sức mạnh và quyền lực.

Trí thông minh không còn là điều quan trọng nhất.

Quan hệ con ông cháu cha đã không còn là điều quan trọng nhất.

Tiền cũng không phải là thứ quan trọng nhất.

Sức ảnh hưởng không phải là điều quan trọng nhất.

Chỉ có sức mạnh mới là quan trọng nhất!

Alex đã nhìn thấy sức mạnh của Thần khi hắn triệu hồi Hoàng đế Pháp sư và cả khi hắn ta thay đổi thực tại trong đại sảnh của hắn.

Không quan trọng có bao nhiêu người tấn công hắn ta. Không quan trọng mọi người sử dụng vũ khí gì.

Trước mặt vị thần này, tất cả những thứ này đều trở nên vô dụng.

Alex biết rằng có khả năng anh hoàn toàn có thể trở nên mạnh mẽ như Thần.

Điều đó có nghĩa là gì?

Tự do!

Sức mạnh!

Tất cả những gì anh ấy muốn!

Không có gì trên thế giới này có thể ngăn cản anh ta!

Anh ta có thể làm bất cứ điều gì anh ta muốn mà không phải lo lắng gì về bất kỳ hậu quả nào cả! Vô lo vô tư!

Hôm nay, Alex đã thực sự đánh thức cơn khát sức mạnh bất tận của mình.

Anh phải trở nên mạnh mẽ!

Không có gì quan trọng hơn sức mạnh!

Không có gì!

Sau khi củng cố quyết tâm của mình, Alex trèo lên cây của mình.

Sau khi đạt đến độ cao vài mét, Alex nghiến răng nghiến lợi thật chặt.

Sau đó, anh ta lập tức nhảy xuống.

Chỉ cần xương của anh ấy không bị gãy thì mọi chuyện sẽ ổn thôi!

BANG!

#Darkie