Chương 124: Ngã tư đường

Shang dùng cả hai tay tóm lấy chân tên định đá mình và chặn cú đá của gã lại. Nắm đấm của gã liền nhắm thẳng vào đầu Shang.

ẦM!

Shang nghiêng đầu và húc đầu mạnh vào nắm đấm gã đang lao tới. Shang có một cơ thể hùng mạnh và cường tráng hơn rất nhiều, và xương cốt của anh được tôi luyện đến mức tối đa của Cảnh Giới Binh Sĩ. Hơn hết, nói chung trán cực kỳ cứng.

CRK!

Tay của gã liền bị gãy, và Shang cảm thấy đầu mình nổ hết đom đóm. Tuy nhiên, anh đã quá quen với việc bị đánh vào đầu sau cả tá trận đấu trên Trái Đất rồi. Một người bình thường sẽ lập tức rối lơ tơ mơ và mất phương hướng, nhưng Shang có thể phần nào giữ được tỉnh táo.

Khả năng chịu đòn là một yếu tố rất quan trọng của bất kỳ môn thể thao chiến đấu nào trên Trái Đất. Đôi mắt Shang hừng hực căm phẫn và điên tiết lẫn căng thẳng.

Anh sợ sẽ hủy hoại tương lai của mình vào lúc này. Tuy nhiên, anh cần phải làm điều này!

Nếu lần trước không đủ để ngăn bọn chúng cả gan tới kiếm chuyện với anh thì anh buộc phải đi xa hơn nữa.

ĐÙNG!

Shang nắm và vung kẻ gãy tay vào tên còn lại. Một vài chiếc xương bên trong cơ thể cả hai tên bị gãy toạt, và tên còn lại ngã đập mạnh xuống đất.

“Lũ bọn bây muốn thế đúng không!" Shang giận dữ hét lên.

Trong khi đó, một trong những giáo viên đã lập tức chộp lấy học viên đầu tiên và đưa gã đến chỗ Pháp sư Thuỷ Hệ. Giáo viên đó đã nhận ra rằng học viên này đang hấp hối tới nơi, và nếu không nhanh chân lên thì gã có thể sẽ chết thật chứ không đùa.

Giáo viên cho phép học viên đánh nhau, nhưng họ cũng có trách nhiệm giữ mạng cho các học viên nếu họ có thể ngăn các học viên không chết.

Trong khi đó, Shang thì vẫn không dừng lại. Anh tiếp tục giữ chân một tên, nâng gã ta lên và đập mạnh xuống đất bằng toàn lực.

ĐÙNG!

Nhiều âm thanh xương gãy nát vang vọng, và ngay cả mặt đất bên dưới học viên cũng vỡ nát ra. Hộp sọ của gã nứt ra, thậm chí có thể nhìn thấy não bộ của gã ta.

ĐÙNG!

Shang buông gã học viên đó ra và dùng toàn lực đá gã ta sang một bên, khiến xương sống và xương sườn gã bị gãy. Không ai biết liệu học viên đó còn sống hay đã chết.

"Chính ngươi chọn điều này!" Shang lại hét lên.

Sau đó, anh liền đi đến chỗ học viên khác đang nằm mấp mé trên mặt đất. Ban đầu, các học viên theo dõi rất hào hứng với vụ việc này, nhưng rồi sự phấn khích đó đã phần nào tan biến.

Nếu bây giờ mọi chuyện kết thúc thì đây sẽ được coi là một cuộc chiến bình thường mà thôi. Tuy nhiên, Shang không hề có dấu hiệu dừng lại chút nào hết.

Bộ anh không sợ bị đuổi học sao?

“X-xin lỗi mà!" Học viên trên mặt đất sợ hãi hét lên sau khi nhìn vào ánh mắt lạnh lùng của Shang. "Thề là lần sau sẽ không -"

ĐÙNG!

Shang dùng nắm đấm quất thẳng vào mặt gã học viên đó. Gã lõm mặt xuống đất, xé toạt mặt đất và hộp sọ gã vỡ vụn thành từng mảnh.

Máu tươi kèm thịt nát văng ra tung toé khắp mặt gã học viên, giờ khuôn mặt gã giống như một vũng nước thịt bét nhè trộn lẫn nhau vậy. Các học viên đang theo dõi hít một hơi rợn người.

"Phải làm sao để lũ bọn ngươi chịu ngừng làm phiền ta hả?!" Shang hét lên với giọng đầy căm phẫn.

Shang không còn diễn nữa. Lúc này trong lòng anh thực sự đang vô cùng phẫn nộ. Lúc này, trong tâm trí Shang, cái đêm lũ cướp ấy xuất hiện lại tái hiện trong tâm trí anh.

Shang đã gϊếŧ rất nhiều người trong đêm đó, và anh hận bản thân mình vì đã để bọn chúng trốn thoát mất. Nếu để một vài tên trốn thoát thì gϊếŧ bọn cướp có ý nghĩa gì cơ chứ.

Lẽ ra anh nên gϊếŧ tất cả mới đúng!

Tuy nhiên, Shang vẫn là một người đến từ Trái Đất, và việc gϊếŧ người không phải là điều bình thường chút nào với anh cả.

Những kẻ sát nhân trên Trái Đất đều bị coi là quái vật. Nhưng Shang cũng biết rằng rồi anh cũng sẽ phải gϊếŧ người ở thế giới này. Hai đạo đức xung đột này khiến Shang vô cùng căng thẳng và điên loạn.

Anh không muốn gϊếŧ ai hết, nhưng anh buộc phải làm thế!

Anh đã phạm sai lầm khi không gϊếŧ hết bọn cướp, và lần này anh sẽ không phạm sai lầm tương tự nữa!

Trước đó, Shang chỉ định khiến chúng hấp hối thôi, nhưng sau khi cơn tức giận lấn át lý trí anh, kế hoạch đó đã biến mất. Lúc này, Shang thực sự muốn gϊếŧ chết tên học viên này. Shang lại giơ nắm đấm lên, tất cả học viên đang theo dõi đều trợn tròn mắt đầy kinh ngạc.

Ê ê ê, hình như ngươi có hơi đi xa quá rồi đó?

Ngươi thực sự muốn bị đuổi học à?!

Ngươi thực sự muốn gϊếŧ họ á?!

Đêm bọn cướp xuất hiện cứ tua đi tua lại trong tâm trí Shang. Anh nhớ lại tất cả những tên cướp mà anh đã gϊếŧ, và anh nhớ lại đôi mắt đầy tuyệt vọng của chúng trong những giây phút cuối cùng trên đời.

Đôi mắt tràn ngập sự sợ hãi và kinh hoàng tột độ.

Chúng thực sự sợ hãi và vô cùng hối hận về hành động của mình.

Đôi mắt thể hiện rằng chúng đã hối hận rồi, chúng đã hối lỗi rồi.

“C,ú,úuu,c,ú” gã học viên nằm trên mặt đất cố gắng hét lên để kêu cứu với khuôn mặt bị dập nát, cánh tay di quờ quạng xung quanh một cách điên loạn. Mắt gã đã nát bét nhè, và gã không còn nghe được gì nữa.

“Xx,iiii,xiii,nnn, ll,ỗ,ỗi” gã cố gắng xin lỗi, nhưng không ai nghe ra được gã đang nói gì vì giọng gã đã biến dạng hoàn toàn.

"Mmmmẹ!"

Shang hiểu câu gã đang cố nói. Gã đang hét to gọi mẹ mình. Trong lúc hấp hối, gã đã hét lên gọi mẹ mình. Sau cùng thì gã cũng chỉ là một đứa nhóc mà thôi, một đứa nhóc chỉ mới 16 tuổi tới đầu.

Khi Shang nghe được lời này, trong lòng anh chấn động không thôi.

Bọn chúng toàn là những đứa trẻ mà thôi. Chúng chỉ cố gắng ăn trộm đồ của anh thôi. Lúc này, anh đang xuống tay một cách tàn nhẫn với một đứa trẻ.

Trong chốc lát, Shang chợt dừng lại. Nhưng rồi, một cơn thịnh nộ trong anh lại bùng nổ không thôi.

‘Đây không còn là Trái Đất nữa!"

"Đồng cảm là thứ cảm xúc yếu đuối!"

"Cảm xúc là điểm yếu chí mạng!"

Cảm giác mâu thuẫn tột cùng trong thâm tâm anh chỉ càng khiến anh điên tiết hơn nữa. Càng ghét làm điều gì đó, anh càng phẫn nộ. Anh không muốn làm điều đó!

Nhưng anh buộc phải làm thế!

Tiếng nghiến răng ken két vang vọng.

Anh ghét cảm giác này!

Anh ghét nó!

Anh căm thù nó!

Tâm trí của Shang lúc này đã trống rỗng. Lúc này, anh cảm thấy như thời gian đã ngừng trôi. Anh cảm thấy như thể khoảnh khắc này sẽ quyết định tương lai của anh.

Liệu đây có phải là con người mà anh muốn trở thành không?

Liệu anh sẽ sẵn sàng xuống tay với một đứa trẻ chỉ vì chúng định ăn trộm đồ của anh ư?

Ba kẻ tấn công đó có lẽ đã bị tổn thương nặng nề cả về thể xác lẫn tâm trí, và rất có thể chúng sẽ không tấn công học viên khác trong một thời gian rất, rất dài, thậm chí có thể là mãi mãi về sau.

Mỗi đêm, chúng sẽ luôn gặp ác mộng và giật mình thức dậy trong mồ hôi lạnh.

Chúng thậm chí có thể không quyết định săn bất kỳ con thú trong tương lai vì nỗi sợ chết in đậm vào tâm trí chúng vào ngày hôm nay.

Thế là quá đủ rồi. Shang đã làm đủ rồi mà.

"CHẾT ĐI!" Shang hét toáng lên.

Và sau đó, Shang dùng hết sức mạnh đấm vào ngực gã học viên. Đối với các học viên đang theo dõi, mọi thứ giống như đang diễn ra trong một thước phim quay chậm vậy.

ĐÙNG!

Nắm đấm đập trúng vào ngực học viên, kích hoạt pháp trận phòng ngự. Nếu đồng phục đó không chặn được đòn tấn công vừa rồi thì gã chắc chắn đã chết.

Các học viên đang theo dõi đều cảm thấy rất sốc.

Anh đã thực sự làm thế!

Shang đã thực sự cố gϊếŧ học viên đó!

Chuyện này không còn bình thường nữa rồi!

Nếu gϊếŧ học viên đó thì anh sẽ bị đuổi học!

Hơn nữa, gần như mọi học viên đều có xuất thân khá to, và những gia tộc họ đều muốn tìm cách trả thù. Nếu không có học viện bảo vệ thì Shang sẽ bị gϊếŧ nhanh thôi!

Cuối cùng chuyện gì đến cũng đến. Shang cuối cùng đã thuyết phục được các học viên khác không bao giờ gây hấn anh nữa. Hầu hết các học viên sẽ ngừng tấn công nếu đối phương đã đang hấp hối. Tất cả bọn họ sẽ dừng lại nếu biết rằng đối phương thực sự có thể chết.

Shang đã hoàn thành mục tiêu của mình rồi. Sẽ không có ai làm phiền anh nữa. Gã đang nằm trên mặt đất đang cố gắng hét lên gọi mẹ mình.

Khi Shang nghe thấy những tiếng hét này, lòng căm thù của anh càng thêm bùng nổ.

Anh đã hoá điên từ lâu, tâm trí anh đã bị cơn thịnh nộ nuốt trọn. Những tiếng hét này khiến anh cảm thấy vô cùng tồi tệ, và trong trạng thái điên loạn, anh coi những tiếng la hét vô tội này như một đòn công kích anh.

Anh ghét bản thân mình vì cảm thấy tồi tệ. Và anh ghét cái tên đang nằm trên mặt đất vì đã khiến anh cảm thấy càng lúc càng tồi tệ.

Anh ghét hắn ta!

Shang lại nhấc nắm tay đầy máu của mình lên. Thời gian dường như dừng lại đối với các học viên đang theo dõi.

Thật sự luôn?

Tên đó thực sự định tấn công lần nữa á?

Một số học viên lớn tuổi nghĩ đến việc can thiệp, nhưng sau khi nhìn thấy khuôn mặt của Shang, họ quyết định bỏ luôn. Họ có thể chiến đấu với Shang, nhưng họ sợ cho tương lai của chính mình.

Họ không còn có thể đoán trước được hành vi của Shang, vì anh đã thành một kẻ điên loạn mất trí. Nếu bây giờ họ chọc giận anh, có khả năng anh sẽ thực sự cố gϊếŧ họ.

Vậy thì sao?

Khi đó, họ sẽ phải thực sự mạo hiểm mạng sống của mình.

Vậy có đáng không?

Có đáng để mạo hiểm mạng sống của họ vì một học viên nhỏ tuổi hơn không?

Rủi ro quá cao. Họ quyết định sẽ không can thiệp.

Sau khi nhấc nắm đấm lên, Shang lại vung xuống mà không cần chờ đợi.

Thời gian chuyển động chậm rãi.

Nắm đấm của Shang chuẩn bị đập vào khuôn mặt bị nghiền nát của học viên.

Một âm thanh răng rắc lớn vang vọng khắp học viện.

PHẸT!

Và Shang đột nhiên bất tỉnh khi có thứ gì đó cực nhanh đập mạnh vào đầu anh.

#Darkie