Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thần Kiếm Lưu Lạc Pháp Giới

Chương 122: Cô giáo Niria

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Tôi nên yêu cầu bao nhiêu?" Shang hỏi.

“Ít nhất là phải trên 2.000 đồng vàng,” cô nói.

Đôi mắt của Shang trợn to trong bàng hoàng.

2.000 đồng vàng luôn á?!

Anh đã có 27 đồng sẵn rồi!

Những loại quặng kim loại đắt đỏ trong học viện này cũng chỉ có giá trị khoảng 200 vàng mà thôi!

“Nếu là trường hợp bình thường thì sao?” Shang kinh ngạc hỏi.

“Khoảng 500 đồng vàng,” giáo viên nói, “và đó là đã xét đến tình trạng cái xác rồi đó. Một xác chết được bảo quản tốt có thể có trị giá 800 đồng vàng lận.”

“Còn những con non?” Shang hỏi.

“Khoảng 50 vàng mỗi con,” cô nói. "Đừng so sánh giữa con Cảnh Giới Binh Sĩ với Cảnh Giới Tướng Lãnh. Tại sao cậu thấy nơi này có nhiều thợ săn đến vậy? Cảnh Giới Tướng Lãnh bán ra được rất nhiều tiền đấy."

Ẩn Xà thông thường đã thuộc Cảnh Giới Binh Sĩ Hậu Cấp, trong khi biến thể trưởng thành thì đã đột phá đến Cảnh Giới Tướng Lãnh rồi. Tuy nhiên, chỉ vậy thôi mà giá trị của chúng đã tăng hơn gấp mười lần!

Shang nhớ lại lý do tại sao học viện này lại muốn thế chấp năm đồng vàng cho mỗi vòng kiểm tra đặc biệt. Những chiến binh mạnh mẽ quả nhiên là có thể kiếm được tiền rất dễ dàng.

"Hãy đi đến cửa hàng Curio Trinket trong thành phố Warrior"s Paradise. Nó là một cửa hàng ở ngay rìa chợ ấy. Họ chắc chắc sẽ rất hứng thú với cái xác đó," cô nói. "Nói với họ là giáo viên Niria cử cậu đến."

Nghe xong điều này khiến Shang rất ngạc nhiên, anh tròn mắt hỏi lại. "Tại sao cô lại giúp tôi nhiều đến mức này vậy? Trông không giống như giáo viên thường giúp học viên bình thường cho lắm thì phải."

“Ta tôn trọng tiềm năng và sức mạnh,” Niria nói một cách trung lập. "Hơn nữa, có thể cậu không biết đấy, nhưng chúng ta có mối tương quan với nhau đấy."

"Mối tương quan gì cơ?" Shang hỏi.

“Khi cậu hiểu ý ta và nếu sẵn sàng tin tưởng ta, cậu có thể hỏi ta sau giờ học, giờ thì ta sẽ không trả lời vấn đề đó,” cô nói. "Cậu có cách của cậu, và ta tự nhiên có cách của ta.”

Nghe xong điều này, Shang lập tức tỏ ra bối rối vô cùng. Anh không hiểu cô đang nói về cái gì luôn.

Rõ ràng là cô không hề có tình cảm lãng mạn gì với anh cả. Trong tâm trí Shang thì thái độ của Niria hoàn toàn không có chút gì là hứng thú cả. Hơn nữa, họ vừa mới gặp nhau thôi mà.

Hoặc là cô ấy bị điên, hoặc cô ấy biết gì đó mà Shang không hề biết.

"Không lẽ viện trưởng không phải là người duy nhất đến từ Trái Đất ư?" Shang nghĩ.

“Ta sẽ quay trở lại học viện,” giáo viên Niria nói.

Shang có nhiều thắc mắc, nhưng anh thấy rằng thái độ của Niria cho thấy cô không còn hứng thú nói chuyện nữa.

"Cảm ơn một lần nữa, thưa giáo viên," anh nói.

Cô Niria gật đầu một cái rồi rời đi. Bây giờ, Shang lại ở một mình, bối rối nhìn xác con rắn. Anh vẫn không hiểu cô đang nói cái gì luôn.

Cuối cùng, Shang đành chịu thua. Anh chộp lấy chiếc bao thú thứ hai và nhét cái xác vào đó, vì giờ anh định đem bán xác cho người ta nên anh quyết định tránh xa tai mắt thiên hạ.

Sau đó, Shang quay lại đường phố và nhìn thấy rất nhiều xe ngựa và người đi bộ trên đường. Anh đã dành khá nhiều thời gian ở trong rừng với giáo viên Niria và giờ cao điểm đã đến. Shang chỉ thầm thở dài và bước xuống đường phố đông đúc.

Anh phải đi bộ chậm hơn do lượng xe đông đúc, nhưng giao thông cũng không tệ như Shang nghĩ. Shang nhìn sang bên cạnh thì thấy một con đường rộng đến mức lố bịch luôn. Ai mà lại làm ra một con đường rộng cả cây số ở kế bên chi vậy?

Nhưng bây giờ thì Shang thấy hơn một nửa chiều rộng của con đường đó đã bị sử dụng hết cả rồi.

‘Sao mà thành phố Warrior"s Paradise không tràn ngập hàng hóa nhỉ? Mình tưởng có rất nhiều hàng hóa được giao đến vào mỗi buổi sáng mà ta?" Shang nghĩ.

Một lúc sau, Shang đến trước cánh cổng rộng mở. Có nhiều tinh thể lớn ở xung quanh cổng, đáng ra chúng phải phát ra ánh sáng, nhưng lúc này thì lại không.

Shang nhanh chóng nhận ra những tinh thể này ở đó để làm gì, vì anh nhận thấy lính canh thậm chí không thèm kiểm tra bất kỳ hàng hóa nào vào thành phố.

"Mình đoán những tinh thể này chắc hoạt động như một máy dò kim loại, mà thay vì dò kim loại thì chắc chúng dò hàng hóa bất hợp pháp nhỉ?’

Khi Shang đến thành phố vào ban đêm, có lính canh tự tay kiểm tra đồ đạc của anh. Việc vận hành các tinh thể này chắc là tiêu tốn rất nhiều Mana và có lẽ không đáng để giữ chúng hoạt động suốt đêm.

Cuối cùng, giống như những người khác, Shang tiến vào thành phố mà không bị lính canh ngăn cản. Đường phố dần trở nên đông đúc hơn rất nhiều và Shang phải giảm tốc độ cho đến khi dừng lại hoàn toàn.

Kẹt xe thực sự rồi.

Tuy nhiên, Shang nhanh chóng nhận thấy rằng anh là người thực sự duy nhất bị kẹt thôi. Những người khác trên đường đều đi xe ngựa hoặc các loại phương tiện khác.

Shang nhìn quanh và thấy người đi bộ đang đi dọc hai bên đường.

"Khoan đã, họ thực sự có vỉa hè á? Ơ sao trước giờ mình không để ý vậy trời?"

Shang nhìn quanh rồi ấp a ấp úng bước lên vỉa hè. Khi hết bị kẹt đường rồi, Shang liền chạy bộ về phía chợ.

Cũng như mọi khi, khu chợ tràn ngập hàng hóa, quầy hàng và thương nhân ở khắp nơi. Shang đi dọc theo rìa chợ vì giáo viên Niria đã nói rằng cửa hàng Curio Trinket ở gần rìa chợ.

Và quả nhiên, cuối cùng Shang đã tìm ra nơi đó. So với hầu hết các cửa hàng, Curio Trinket nằm bên trong một tòa nhà chứ không phải một gian hàng hay nhà kho nào cả.

Shang thấy ở trước cửa hàng này không thấy có bóng khách, khiến hắn có chút kinh ngạc. Tuy nhiên, Shang vẫn bước vào. Bên trong cửa hàng Curio Trinket, Shang nhìn thấy rất nhiều nhẫn, bùa, tinh thể và các loại đồ trang sức đắt đỏ khác.

Shang không hề thấy bất kỳ người khách hàng nào khác ngoài anh.

"Cậu vào nhầm cửa hàng rồi," ai đó hét lên từ phía sau cửa hàng. “Chúng tôi không buôn bán xác quái thú đâu.”

Hiển nhiên, người ngồi phía sau cửa hàng đã chú ý đến bao quái thú trên lưng Shang.

"Cô giáo Niria cử tôi tới." Shang trả lời.

"Hử?" Người ở phía sau quầy lên tiếng, rồi một thanh niên ló đầu ra. "Giáo viên Niria á? Cô ta đâu có thường cử người khác đến bao giờ đâu."

"Ừ, cô ấy bảo tôi tìm mấy người," Shang nói.

Người đàn ông đó nhíu mày và đứng dậy. Sau đó, gã bước ra khỏi phòng sau. Gã ta có mái tóc đỏ rực và mặc áo choàng đỏ thẫm, và trên hết, Shang cảm thấy rất nhiều lượng Mana Hỏa Hệ tỏa ra từ người đó.

"Chắc hẳn là một Pháp Sư Lành Nghề," Shang nghĩ. "Không có nhiều Pháp sư Hoả Hệ ở thành phố Warrior’s Paradise chút nào cả."

"Bảo sao cũng không có khách lui đến đây. Nếu cửa hàng này có một Pháp Sư Hoả Hệ Lành Nghề trông tiệm thì có lẽ họ không bán đồ rẻ tiền chút nào hết."

Một người tầm cỡ như Pháp Sư Hoả Hệ Lành Nghề có thể kiếm được rất nhiều tiền chỉ bằng cách đi vào Hoang Địa và gϊếŧ bất kỳ quái thú Cảnh Giới Tướng Lãnh ngẫu nhiên nào họ phát hiện. Ấy thế mà người Pháp Sư Hoả Hệ Lành Nghề này không làm thế, điều đó có thể có nghĩa là gã kiếm được nhiều tiền hơn khi làm nhân viên trông cái cửa hàng này.

"Cô ấy tìm được con thú nào đó thú vị à?" Người pháp sư hỏi với chút hứng thú.

"Tôi tưởng mấy người đã nói là không buôn bán xác quái thú mà," Shang nói.

“Ta nói thế với tất cả mọi người để đỡ phải mất công giải thích cho họ bọn ta quan tâm gì khi nhắc đến quái thú,” người pháp sư Hoả Hệ giải thích. “Bây giờ, hãy cho ta xem lần này cô ấy đã gϊếŧ được thứ gì thú vị nào.”

Pháp sư Hoả Hệ bước đến một chiếc bàn lớn ở bên cạnh phòng và gõ lên nó để chỉ cho Shang nơi đặt cái xác. Shang bước tới và đặt cái xác lên bàn.

Ngay khi Shang đặt bao quái thú lên, nó sẽ tự mở ra, để lộ cái xác bên trong.

Khi Pháp Sư Hỏa Hệ nhìn thấy con Ẩn Xà Tướng Lãnh, gã chỉ nhíu mày. Sau đó, gã liếc nhìn Shang. "Mắc gì ta phải quan tâm đến một con Ẩn Xà?" Gã hỏi với vẻ khó chịu.

Shang chỉ ra hiệu về phía ba vết rạch sâu. Gã nhíu mày nhìn ba vết rạch. Sau đó, ánh mắt gã loé lên đầy hiểu biết.

"Đó, giờ mới vào chính sự này,” gã nói với một nụ cười vô cùng tự mãn. Nói xong, gã kiểm tra kỹ lưỡng cái xác bằng nhiều dụng cụ khác nhau.

Vài phút sau, gã ấy cất dụng cụ đi với nụ cười nhếch mép sau khi kiểm tra đầy đủ.

"Đúng quả thật là thành phẩm của Niria rồi. Chỉ có cô ấy vào đây chứ không ai khác được cả," gã nhận xét.

Shang chớp mắt vài lần trong bối rối. Anh khá chắc chắn rằng mình là người đã gϊếŧ chết được con rắn này.

"Làm sao biết được hay vậy?" Shang hỏi.

"Bảo mật thông tin khách hàng," Pháp Sư Hoả Hệ Lành Nghề trả lời với nụ cười tự mãn. "Có thể cô ấy đã cử cậu đến, nhưng ta tuyệt đối sẽ không tiết lộ bí mật của khách hàng của mình."

“1.800 vàng thấy như thế nào?” Gã hỏi.

“Giáo viên Niria cũng đã nói với tôi nên lấy bao nhiêu rồi,” Shang nói thêm.

Nụ cười tự mãn trên khuôn mặt gã Pháp Sư Hoả Hệ Lành Nghề biến mất.

“Rồi rồi,” gã nói với một tiếng thở dài.

XOẸT!

Bốn cái bao to xuất hiện gần bàn, hai cái lớn và hai cái nhỏ.

“Cầm lấy 2.200 vàng của mấy người đi này,” gã ta nói.

Shang gật đầu và nhận lấy đống vàng.

"Rất vui được làm ăn với cậu," Gã Pháp Sư Hoả Hệ nói uể oải hơn trong kiểm tra cái xác.

Shang gật đầu. "Cảm ơn."

Và thế là anh rời cửa hàng với khối tài sản kếch xù mới của mình.

Một lần nữa, anh lại giàu to rồi.

Các trận chiến nguy hiểm quả nhiên là rất đáng giá luôn.

#Darkie
« Chương TrướcChương Tiếp »