Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thần Kiếm Lưu Lạc Pháp Giới

Chương 121: Chữ ký của người nổi tiếng

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Ừ,” Shang trả lời. "Mà con đại bàng xanh đó là loại quái thú gì thế? Nó là Cảnh Giới Binh Sĩ Hậu Cấp, nhưng nó lại có thể đả thương cho một con thú thuộc Cảnh Giới Tướng Lãnh chỉ bằng một đòn tấn công."

“Đầu tiên, ta muốn biết chuyện gì đã xảy ra với con đại bàng xanh ấy,” giáo viên ra lệnh. “Đừng bỏ bất kỳ chi tiết nào cả, dù là lớn hay nhỏ.”

Shang cau mày, nhưng anh vẫn nghe theo cô. "Con đại bàng xanh ấy đã phát hiện ra con rắn ấy trước. Khi những con Ẩn Xà yếu hơn tiếp cận thì tôi có thể cảm nhận được chúng, nhưng riêng con này thì hoàn toàn không hề."

“Con đại bàng đã tấn công nó, nhưng rồi đòn tấn công của nó thất bại nên nó tung ra đòn tấn công mạnh mẽ khác và liền rút lui,” Shang vừa nói vừa chỉ vào ba vết rạch sâu. "Tôi quyết định rằng đây là cơ hội ngàn vàng để kiếm tiền và kinh nghiệm chiến đấu, đó là lý do tại sao tôi quyết định tấn công con Ẩn Xà."

“Gần cuối cuộc chiến, con đại bàng xanh đột nhiên quay trở lại và cắt đứt cái đuôi con rắn. Sau đó, tôi gϊếŧ chết nó. Tôi thấy con đại bàng xanh đó khá nguy hiểm với bản thân mình nên tôi không muốn tranh giành cái xác với nó làm gì cả. Tuy nhiên, buồn cười thay, nó lại để cái xác nằm đó và thay vào đó là đi ăn cái đuôi."

"Và kể từ đó thì tôi không còn nhìn thấy nó nữa."

Giáo viên nhìn vào mắt Shang một lúc, đảm bảo rằng Shang không nói dối. Sau đó, cô chỉ gật đầu. "Mọi điều cậu nói hoàn toàn có lý."

Cô liền đứng dậy và tránh ra khỏi cái xác chết, rồi quay sang nhìn Shang. “Rất may là cậu đã không tấn công nó đấy.”

"Nó là loại quái thú gì vậy?" Shang hỏi.

“Con non của Phong Bạo Đại Ưng,” cô trả lời.

“Phong Bạo Đại Ưng á?” Shang kinh ngạc hỏi.

Phong Bạo Đại Ưng!?

Chính là con quái thú thống trị và cũng là đặt tên cho khu vực này á? Chính con thú có thể tàn sát tất cả con người nếu nó muốn?

Cô chỉ gật đầu. "Những con non của Phong Bạo Đại Ưng thường bay quanh khu vực này. Nó có một vài con non, và cậu đã gặp con nhỏ nhất trong đàn của nó. May mắn cho chúng ta là chúng không thích tấn công con người đấy."

"Tất nhiên, điều đó có nghĩa là tất cả mọi người đều bị cấm không được phép tấn công chúng. Lần cuối có người gϊếŧ chết một trong những con non của Phong Bạo Đại Ưng, Phong Bạo Đại Ưng đã nổi cơn thịnh nộ đấy."

Giáo viên nói rồi chỉ về hướng thành phố Warrior"s Paradise.

"Thành phố này đã được xây dựng lên sau cơn thịnh nộ lúc trước của Phong Bạo Đại Ưng, và đây không phải là phiên bản đầu tiên của thành phố Warrior"s Paradise đâu. Trước đây đã có tới một vài thành phố như vậy, nhưng như cậu có thể đoán đấy, khi Phong Bạo Đại Ưng nổi thịnh nộ thì chúng đã biến mất khỏi bản đồ. "

Shang hít một hơi thật sâu. Nếu anh mà quyết định gϊếŧ con đại bàng xanh đó, và nếu anh thành công thì chắc giờ…

“Bây giờ cậu đã hiểu tại sao ta lại quan tâm đến nơi xuất hiện con Phong Bạo Đại Ưng non rồi đấy,” giáo viên nói thêm. “Ta không muốn đột nhiên bị biến thành cát bụi giữa chừng đâu.”

Shang gật đầu, và anh cũng chìm vào trầm tư.

Con non của Phong Bạo Đại Ưng. Bảo sao con đại bàng xanh ấy có tính thông minh, kiêu ngạo và sức mạnh tuyệt đối. Nó là con non của quái thú hùng mạnh nhất mà Shang biết, điều đó có nghĩa là ngay từ đầu, số phận của nó đã định sẵn cho sự vĩ đại rồi.

Tuy nhiên, muốn trở nên vĩ đại và hùng mạnh như trong truyền thuyết thì buộc phải thật chăm chỉ cần cù và có tính kỷ luật thép. Nó đã thể hiện sự cần cù bằng cách tấn công một con quái thú thuộc Cảnh Giới Tướng Lãnh, và nó cũng đã thể hiện tính kỷ luật thép bằng cách không ăn thứ mà nó không đích thân gϊếŧ được.

Chỉ dựa vào huyết thống thôi thì con đại bàng xanh đã là một đại thú không quái thú nào đủ tuổi so sánh được, nhưng trên hết, nó vẫn cần mẫn và luôn cố gắng mạnh hơn.

Đúng là một con quái thú hoàn hảo. Và rồi, Shang chợt nhớ ra điều gì đó.

“Nó đã ăn cái đuôi mà nhỉ,” Shang nói. “Vậy còn trứng thì sao?”

Cô chỉ đá nhẹ vào phần gần cuối xác chết. “Ở ngay đây,” cô nói.

Điều đó khiến Shang thở phào nhẹ nhõm.

“Nói hết cho ta biết cậu đã phát hiện được con rắn này ở đâu,” cô ra lệnh. “Bọn ta cần ghi chép chính xác lại những nơi mà các con Ẩn Xà trưởng thành lui đến.”

Giọng nói của cô kéo Shang ra khỏi dòng suy nghĩ, và anh thuật lại hành trình của mình chỗ đến lúc anh tìm thấy con rắn. Sau khi nói xong, cô chỉ dùng ngón tay chải chải mái tóc đen dài của mình, lông mày nhíu chặt suy tư.

“Nó đi hơi xa hơn so với bình thường đấy, nhưng cũng không đến mức quái dị,” cô lẩm bẩm. Sau đó, cô nhìn Shang với đôi mắt hơi nheo lại. "Tại sao cậu lại quyết định đi sâu vào trong khu rừng phía đông bắc vậy? Ngay từ đầu cậu đã định đi săn lũ quái thú Cảnh Giới Tướng Lãnh à?"

“Tôi không có ý định tự sát như vậy đâu,” Shang trả lời. "Nếu tôi mà biết trước có một con Ẩn Xà Cảnh Giới Tướng Lãnh có thể xuất hiện ở đó thì tôi đã không điên mà bén mảng chạy đến. Nếu không có con đại bàng xanh thì có lẽ tôi đã chết lúc nào mà không hề hay biết."

Cô giáo chỉ nhíu mày, nhưng rồi cô nhận ra điều gì đó. "Ta không nhận ra cậu. Cậu có học trong lớp của ta không?"

Shang lắc đầu. "Tôi chỉ mới gia nhập học viện vài ngày trước và đến giờ tôi mới học một tiết thôi à."

“Bảo sao,” cô nói. "Nghe này. Đúng ra thì Khu Rừng Hoang Dã là khu vực Cấp Một, nhưng điều đó không có nghĩa là sẽ không có những con thú Cảnh Giới Tướng Lãnh xuất hiện ở đó. Những con trưởng thành sẽ cần phải đến đó để sinh con đấy."

"Ở Khu Rừng Hoang Dã phía đông bắc, cậu sẽ có thể tìm thấy lũ Ẩn Xà, Độc Thiềm, Cổ Sên và Nê Giáp trưởng thành. Chúng không chỉ dễ dàng gϊếŧ được cậu, mà hai loài cuối thậm chí còn nằm trong danh sách đen cấm gϊếŧ nữa."

"Nếu cậu muốn đi săn ở Khu Rừng Hoang Dã ở phía đông bắc, đừng đi xa hơn nơi cậu phát hiện ra lũ Ẩn Xà. Đó chính là giới hạn nên đi, và cậu cần đi về phía đông bắc và phía nam."

“Từ thời điểm đó trở đi, cứ đi thẳng một mạch về phía bắc là được. Mọi thứ nằm ở phía đông đường này là lãnh thổ của quái thú cực kỳ nguy hiểm, trong khi ở nơi còn lại thì tương đối an toàn.”

Trong khi giải thích, cô vẽ vài đường trên đất để vẽ nên bản đồ tạm bợ. Sau đó, cô vẽ một đường xuyên qua bản đồ, bắt đầu từ góc dưới bên trái và kết thúc ở giữa phía trên, chia bản đồ thành hai phần.

“Cậu có thể đi săn an toàn ở khoảng 40% bản đồ này,” cô nói và chỉ vào phần phía tây bắc của khu rừng phía đông bắc. "Phần còn lại rất là nguy hiểm."

Shang nhìn vào bản đồ và âm thầm ghi nhớ nó trong đầu.

"Cảm ơn," anh nói.

"Ta khuyên cậu nên tham gia lớp của ta trước khi đi săn lần nữa. Rõ ràng cậu không hề có chút kiến thức gì về vùng hoang dã quanh đây hết. Ta là giáo viên dạy lớp kiến

thức về quái thú," cô nói.

Shang gật đầu. Anh cũng đã đoán sơ được rồi. Cô toát lên thần thái uy nghiêm, đơn độc và mạnh mẽ cao ngạo ngay từ đầu gặp mặt. Khi Shang nhìn thấy cô, anh ngay lập tức nhớ đến người trinh sát mà anh đã gặp trên hành trình đến thành phố Warrior"s Paradise này.

"Tôi sẽ ghi nhớ điều đó, thưa giáo viên," Shang trả lời.

Cô chỉ gật đầu. “Ta khuyên không nên giao cái xác đó cho học viện đâu,” cô đột nhiên nói.

Shang nhíu mày. "Tại sao vậy?"

"Trong những trường hợp bình thường thì nếu giao cái xác cho học viện để đổi điểm cống hiến thì sẽ có lợi nhất cho cậu, vì Điểm cống hiến có giá trị hơn nhiều. Tuy nhiên!"

Cô chỉ gõ nhẹ vào ba vết rạch thật sâu bên hông con rắn.

“Giá trị của cái xác này vượt xa nguyên vật liệu mà nó cho ra,” cô nói.

Shang bối rối nhìn ba vết rạch.

Cô tiếp tục. “Tất cả mọi người trên thế giới này đều vô cùng ngưỡng mộ và kính sợ Phong Bạo Đại Ưng. Tuy nhiên, gần như không có ai đủ điên rồ đến mức đi bắt một con non của nó hoặc đánh cắp đồ ăn của chúng. Vì lý do đó, việc tìm thấy một thứ gì đó có dấu ấn của một trong những con non của Phong Bạo Đại Ưng là vô cùng quý hiếm, và có vài cá nhân giàu nứt vách đổ bờ thường đi thu thập những thứ này đấy."

Đôi mắt của Shang mở to. Hoàn toàn chí lý!

Nếu một người nổi tiếng trên Trái Đất mà bán đi thứ gì họ sở hữu thì giá trị của thứ đó sẽ tăng lên ngất ngưỡng đến mức phi lý mà.

"Vậy, ba vết rạch sâu này không khác gì chữ ký của người nổi tiếng hết ha?" Shang nghĩ.

#Darkie
« Chương TrướcChương Tiếp »