Chương 120: Giáo viên

Shang tiếp tục đi về phía bắc trong hai giờ nữa, gϊếŧ chết hàng tấn Đại Hại Miêu trên đường đi của anh. Đáng buồn thay, anh đã không chạm trán con Ẩn Xà nào khác trong suốt hai giờ này. Ngay lúc mà anh đã chuẩn bị tinh thần sẵn sàng nghênh chiến thì chúng quyết định không thèm xuất hiện nữa.

Sau hai giờ này, Shang quay người và đi về hướng Tây Nam.

Nửa đêm đã trôi qua và Shang khá chắc chắn rằng mình sẽ cần mất suốt cả đêm để rời khỏi Khu Rừng Hoang Dã này, đặc biệt là với sức nặng của bao quái thú hiện tại.

Trong vài giờ tiếp theo, Shang gϊếŧ thêm nhiều Đại Hại Miêu khi đi về hướng Tây Nam, và cuối cùng, anh cũng tìm thấy một con Ẩn Xà khác.

Cuộc chạm trán này không mấy nguy hiểm như lần trước. Khi Shang nhận ra nó, anh giảm tốc độ một chút, nhưng vẫn tiếp tục chạy. Sau khi Ẩn Xà xuất hiện trong kỹ năng Hắc Thị của anh, anh lập tức thả bao thú xuống và lao về phía nó, gϊếŧ chết nó khá nhanh.

Shang đã gϊếŧ thêm một vài con Đại Hại Miêu nữa và anh dần nhận ra rằng mình càng lúc càng ít tìm ra chúng. Và sau đó, anh không còn nhìn thấy con nào nữa.

Một lúc sau, Shang đi ra khỏi Khu Rừng Hoang Dã. Khi Shang ra khỏi Khu Rừng Hoang Dã, anh thấy bầu trời phía đông đang dần sáng lên, điều đó có nghĩa là bình minh sẽ sớm lên thôi. Trước mặt Shang là rất nhiều cánh đồng trồng lúa mì.

‘Khu nông trại nhỉ? Có vẻ như mình đã đi hơi xa về phía bắc rồi."

Shang tìm đường băng xuyên qua cánh đồng và tiếp tục đi về phía tây. Lần đầu tiên, anh quyết định đi dạo nhàn nhã thay vì chạy. Anh đã chạy gần như suốt đêm và anh muốn thư giãn một chút. Ngoài ra, đã lâu lắm rồi Shang mới đi qua những cánh đồng như vậy.

Những cánh đồng lúa mì này khiến Shang nhớ về quê nhà. Không phải lúc nào anh cũng sống ở thành phố và những cánh đồng lúa mì này khiến anh nhớ về thời thơ ấu của mình. Đột nhiên, một cái bóng lớn xuất hiện bên cạnh Shang.

ĐÙNG!

Shang dùng hết sức nhảy sang một bên, làm rung chuyển mặt đất bên dưới. Cùng lúc đó, Shang nghe thấy tiếng chó kêu giật mình và nó cũng nhảy lùi lại.

Đến bây giờ Shang mới nhận ra rằng chúng chỉ là một trong những con Nông Cẩu ở Khu nông trại. Cái bóng khổng lồ đẩy Mana ra một bên đã khiến Shang giật mình.

Tất nhiên, con chó này không hề lường trước được rằng Shang sẽ nhảy đi đột ngột nên nó cũng giật mình. Hai con chó khác cách đó vài ngôi nhà cũng vểnh tai lên nhìn về phía con chó bên cạnh Shang.

Khi thấy không có gì đáng chú ý cả thì chúng chỉ cúi đầu xuống ngủ tiếp. Con chó kia thì chỉ nhìn Shang với ánh mắt đang buộc tội anh làm nó hết hồn. Giống như thể nó đang trách cứ Shang vì đã làm nó giật bắt mình như thế.

"Đừng có lén lút bám theo ta như vậy chứ," Shang nói sau một tiếng thở dài.

Ai mà không giật mình khi thấy một cái bóng quái thú cao hai mét đột nhiên xuất hiện bên cạnh mình đâu chứ?

"Có lẽ nó đã ngửi thấy mùi Ẩn Xà Cảnh Giới Tướng Lãnh trong bao quái thú của mình và trở nên tò mò. Những con chó này có lẽ được huấn luyện đặc biệt để tiêu diệt những loại rắn này vì chúng là mối đe doạ nguy hiểm nhất đối với Khu nông trại."

Sau khi ngửi qua bao thú từ xa một lúc, con chó quay người bỏ đi.

"Được rồi, không còn môi trường căng thẳng như dây đàn nữa rồi, đã đến lúc thư giãn chút rồi,’ Shang nghĩ khi bắt đầu chạy bộ.

Khi đi dạo qua cánh đồng, Shang cảm thấy khá bình tĩnh. Anh vừa ra khỏi một địa điểm nguy hiểm với nhiều cuộc chạm trán kịch liệt trong khi mang trên vai rất nhiều của cải vật chất. Một chuyến đi vô cùng ly kì và hào hứng.

Nhưng bây giờ thì những sự phấn kích và kịch tính đã không còn nữa. Shang từ từ tăng tốc chạy về phía thành phố Warrior"s Paradise.

Anh phải mất khá nhiều thời gian với đống đồ nặng, và trước khi kịp nhận ra, anh đã nhìn thấy những người khác đang chạy bên cạnh mình về phía thành phố Warrior"s Paradise.

Shang thấy rất nhiều học viên tò mò nhìn vào bao quái thú một cách hứng thú. Tuy nhiên, họ đã quen với những khung cảnh như vậy nên không đến mức lại gần anh bắt chuyện.

Shang cũng đi ngang qua rất nhiều học viên và giáo viên khác mà không nói một lời nào. Anh không muốn lãng phí thời gian vì đường phố sẽ dần đông đúc hơn và anh chắc chắn không muốn bị kẹt đường trong giờ cao điểm.

"Chờ đã!"

Shang đột nhiên nghe thấy giọng nói của một người phụ nữ vang lên, không hiểu sao anh lại có cảm giác như cô đang chỉ đích danh mình ấy. Shang dừng lại và quay lại.

Lúc nãy anh không để ý đến rằng anh vừa đã đi ngang qua một người phụ nữ có mái tóc đen mượt dài và bộ đồng phục màu bạc. Cô trông trạc độ tuổi cuối hai mươi, đầu ba mươi, ánh mắt cô loé chút thích thú nhưng lạnh lùng khi nhìn Shang.

"Vâng giáo viên, có chuyện gì sao?" Shang hỏi.

So với nhiều giáo viên khác, người phụ nữ này không hề có học viên nào đi cùng cả. Rõ ràng cô không phải là người dễ hòa đồng. Đó cũng là lý do tại sao nhiều học viên khác bắt đầu tỏ ra tò mò về việc tại sao cô lại ngăn cản Shang.

"Lại đây một chút," cô nói và ra hiệu cho Shang đi qua.

Lông mày Shang nhíu lại, nhưng anh vẫn làm theo. Suy cho cùng, cô mạnh hơn anh rất nhiều và cô cũng là giáo viên của anh. Cô đưa tay tới chiếc bao tải quái thú trên vai Shang và di ngón tay dọc nó. Sau đó, cô đưa ngón tay lên mũi và ngửi.

Sau đó, lông mày cô nhíu lại.

“Ta muốn nhìn thấy cái xác chết,” cô nói.

"Xác chết nào?" Shang hỏi.

“Cậu biết ý ta mà,” cô nói với vẻ khó chịu.

Nhiều học viên khác càng tỏ ra hứng thú với chuyện này hơn. Một xác quái thú thu hút sự chú ý của giáo viên họ á? Đó hẳn phải là một xác chết vô cùng đặc biệt!

Lông mày của Shang càng nhíu chặt hơn. "Tại sao?"

“Bởi vì bọn ta phải ghi chép lại tất cả mọi thứ mỗi khi chúng xuất hiện,” cô giải thích. "Chúng là một nhân tố vô cùng quan trọng để cho bọn ta biết thêm về tình trạng của Khu Rừng Hoang Dã ở phía đông bắc."

Shang đã bớt lo lắng hơn khi nghe cô nói vậy. Cũng rất có lý. Lũ Ẩn Xà thuộc Cảnh Giới Tướng Lãnh thường đẻ trứng trong Khu Rừng Hoang Dã để tránh những con thú săn mồi mạnh khác trong Khu vực Hắc Hoàng Xà. Điều đó có nghĩa là rất có khả năng những con Ẩn Xà này đã đẻ trứng đâu đó trong khu rừng hoang dã.

Nếu lũ Ẩn Xà ở Cảnh Giới Tướng Lãnh tiến sâu hơn vào trong Khu Rừng Hoang Dã, điều này cũng đồng thời có nghĩa là lũ Rết Đầm Lầy đã bành trướng lãnh thổ trong Khu Rừng Hoang Dã hơn so với trước đây.

Shang nhìn qua ánh mắt thích thú của các học viên khác.

“Được rồi, nhưng tôi không muốn vạ tai mắt thiên hạ,” anh nói.

Cô liền chỉ tay về phía Tây trong Khu Rừng Hoang Dã. Chỗ đó chưa tới con dốc dẫn đến thành phố Warrior"s Paradise, điều đó có nghĩa là chỉ cần chạy thêm vài km về phía tây là có thể vào Khu Rừng Hoang Dã.

Shang và giáo viên chạy về phía tây và vào Khu Rừng Hoang Dã trong khi các học viên trên đường tỏ ra khó chịu vì không thể chứng kiến cái

xác chết khiến giáo viên họ để tâm.

Tại sao Shang lại quyết định giấu cái xác? Bởi vì anh muốn giữ bí mật sức mạnh của mình. Càng ít người chú ý đến anh thì cuộc sống của anh càng dễ dàng hơn.

Sau khi vào Khu Rừng Hoang Dã, cô chỉ dừng lại. “Ở đây sẽ không có ai theo dõi cậu đâu,” cô nói.

Shang đặt bao thú xuống, thò tay vào trong bao, lấy xác của con Ẩn Xà Cảnh Giới Tướng Cảnh ra.

Khi nhìn thấy cái xác chết, đôi mắt cô nheo lại. Sau đó, ánh mắt của cô nhìn về phía Shang, thanh kiếm của anh, rồi quay lại nhìn xác chết. Trong một giây, lông mày cô nhíu lại bối rối, nhưng rồi cô nhìn thấy phần dưới cổ con rắn.

Có ba vết rạch rất sâu ở đó. Vào thời điểm đó, ánh mắt cô loé lên và cô hiểu ra mọi chuyện.

“Có vẻ như cậu đã được giúp đỡ.”

#Darkie