Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thần Kiếm Lưu Lạc Pháp Giới

Chương 112: Đi săn

« Chương TrướcChương Tiếp »
Shang đã nhìn thấy gì trong cái lỗ bên trong thân cây chết?

Rất nhiều con rết đầm lầy, nhưng nhỏ hơn. Chẳng trách sao thứ đó lại cắm đầu vào thân cây chết. Có lẽ nó đang cho con non của nó ăn.

Những con Rết Đầm Lầy non chỉ dài khoảng nửa mét và khá gầy. Lúc này, Shang có thể nhìn thấy chúng bu lại thành một cục lúc nha lúc nhúc.

‘Ngon, may điên luôn!" Shang mỉm cười rạng rỡ. ‘Có ít nhất mười con, có nghĩa là mình lụm được thêm 500 điểm cống hiến."

Shang có cảm thấy tồi tệ khi gϊếŧ chúng không?

Đương nhiên rồi không rồi. Trước hết, chúng là mối đe dọa đối với thiên nhiên, và thứ hai, chúng là côn trùng gây hại. Con người không thích côn trùng chút nào hết.

Shang nhìn cánh tay trái của mình giờ đã lành lại. Sau đó, Shang đưa tay vào lỗ và chỉa thẳng vào đống rết kia.

Shang thi triển kỹ năng Hàn Bộc Phá và bọn chúng đóng băng lại ngay lập tức. Tất nhiên, cánh tay của Shang gần như bị bỏng, nhưng anh đã nhanh chóng chữa lành nó bằng cách thi triển Hoả Bộc Phá ra hướng ngẫu nhiên.

Tuy nhiên, cánh tay của anh ấy vẫn đang chảy máu rất nhiều và sẽ cần thêm chút thời gian để lành lại. May mắn thay, xương của anh không hề bị thương, điều đó có nghĩa là Shang sẽ không cần sử dụng đến nhiều Mana.

Trữ lượng mana trong cơ thể anh sẽ giúp chữa lành cánh tay khá nhanh. Vài giây sau, cánh tay của Shang đã hoàn toàn lành lặn. Tuy nhiên, trữ lượng mana của anh đã thấp đến mức nguy hiểm.

Trong trận đấu với học viên nọ, Shang đã có thể chữa lành bàn chân gãy của mình vài lần, nhưng đó chỉ là một bàn chân thôi. Lần này là toàn bộ cánh tay của anh. Lượng Mana cần thiết đương nhiên lớn hơn nhiều.

Sau khi chữa lành cánh tay của mình, Shang lấy quả cầu lúc nhúc những con rết đông cứng ra và đặt nó vào trong bao quái thú của mình cùng với các mỏ kìm của con trưởng thành.

"Chắc là khoảng 500 điểm cống hiến. Khó mà đếm được có bao nhiêu con ở trong đó.”

‘Để xem, mình cần ít nhất 2.000 điểm cống hiến cho mỗi đơn lượng quặng vì quặng Cấp Hai rẻ nhất có giá cao cỡ đó. Tuy nhiên, vì mình cần quặng kim loại có ái lực cụ thể nên có lẽ mình sẽ cần nhiều hơn. Ngoài ra, mình cần hai đơn lượng cho mỗi hệ ái lực."

"Nếu giả dụ mỗi đơn lượng quặng tầm 3.500 điểm vì mình có ái lực hiếm, thì mình sẽ cần tổng cộng 28.000 Điểm cống hiến."

Shang hít một hơi thật sâu khi tính toán xong.

"Vậy là, quả cầu rết đầm lầy này thậm chí không bằng một phần năm mươi tổng số mình cần. Má," Shang nghĩ.

"Hơi bị nhọc công đây, nhưng cũng dễ hiểu mà. Nhiều học viên khác đã ở học viện hơn bốn năm. Trong hơn bốn năm, có lẽ họ đã thực hiện rất nhiều nhiệm vụ.”

"Nếu họ kiếm được 100 Điểm cống hiến mỗi ngày, chắc tầm đó, thì họ có thể dễ dàng kiếm được hơn 100.000 Điểm cống hiến trong suốt bốn năm. 28.000 Điểm cống hiến là hoàn toàn khả thi đấy, nhưng sẽ tốn thời gian và công sức đây."

Shang thở dài.

"Mình không thích ý nghĩ phải đi vào vùng hoang dã hàng ngày để gϊếŧ những con thú thậm chí không gây nguy hiểm cho mình, nhưng mình đoán công việc không hề thú vị. Suy cho cùng thì đó là công việc.”

"Dù sao thì, mình nên tiếp tục thôi," Shang nghĩ khi đặt bao tải quái thú lên vai. Lúc này nó rất nhẹ vì hầu như không có gì bên trong, nhưng vẫn hơi khó chịu khi phải mang nó đi khắp nơi.

"Mình cần một chiếc nhẫn không gian. Tuy nhiên, rồi mình sẽ nhận được thứ gì đó cho phép mình lưu trữ đồ của mình khi đột phá đến Cảnh Giới Tướng Lãnh. Điều đó khiến cho một chiếc Nhẫn Không gian không còn giá trị nữa."

Khi Shang tiếp tục đi về phía đông bắc, mặt trời dần lặn xuống. Buổi chiều dần trôi qua và màn đêm buông xuống. Shang nhìn thấy thêm một số con quái thú khác trên hành trình, nhưng anh vẫn không biết liệu mình có được phép gϊếŧ chúng hay không.

Mãi cho đến khi anh tìm thấy một ít máu và dấu hiệu kéo lê trên mặt đất.

Mắt Shang sáng rực lên.

Shang lần theo dấu hiệu và tìm thấy một cái hang ẩn dưới gốc cây.

Cũng giống như lần trước, Shang dụ con Đại Hại Miêu ra khỏi hang bằng cách ném thanh kiếm của mình vào trước một trong những lối vào tổ, nhưng lần này, con Đại Hại Miêu đã chạy ra khỏi một lối ra khác.

Shang nhanh chóng gϊếŧ nó, cắt tai nó và nhìn vào trong hang. Một phút sau, Shang thở dài đi ra.

"Không có con non."

Shang nhảy trở lại gốc cây và tiếp tục hành trình về phía đông bắc. Anh đã quyết định sẽ đi sâu vào trong rừng. Hiện tại, anh vẫn đang ở trong khu vực có rất nhiều học viên và thợ săn, điều đó có nghĩa là số lượng quái thú nguy hiểm và giá trị cao tương đối khó tìm.

Nếu Shang muốn nhiều lợi nhuận hơn thì sẽ cần phải đi sâu vào rừng.

Vài phút sau, Shang nhìn thấy một con Rết Đầm Lầy khác, nhưng lần này, nó đang ở giữa một bãi đất trống trong một vũng nước lớn. Nó to bằng con Rết Đầm Lầy lúc nãy.

Và nó đang làm gì?

Nó đang rỉ ra chất lỏng màu tía giống như một con sên, và nó đang nhai đất xung quanh. Shang quyết định xem con Rết Đầm Lầy một lúc.

Trong những phút tiếp theo, Shang nhìn thấy con Rết Đầm Lầy ăn hết cỏ xung quanh và thay thế bằng nước bọt màu đen. Shang nhìn thấy nước bọt màu đen từ từ trộn lẫn với chất lỏng màu tía xung quanh Rết Đầm Lầy, và ngay khi hai chất lỏng tiếp xúc với nhau, chúng bắt đầu kêu xèo xèo.

Một chút khói đen toát ra từ chất lỏng nóng xèo xèo, và nó lại chui vào cơ thể Rết Đầm Lầy.

‘Không lẽ nó đang chuyển đổi đất đai màu mỡ thành khói độc, sau đó nó hấp thụ chúng à?" Shang nghĩ. "Ý là, Ái lực hệ độc là kết hợp giữa Ái lực hệ Thuỷ và Ái lực hệ bóng tối. Nếu ái lực hệ bóng tối của mình có thể hấp thụ sinh lực thì con Rết Đầm Lầy cũng có thể làm tương tự."

Sau khi quan sát Rết Đầm Lầy một lúc, Shang lao tới nó bằng toàn bộ tốc độ. Con Rết đầm lầy lúc trước hơi khó ăn hơn, vì đầu nó quắp vào trong cây và đã được bảo vệ.

Còn con này ở ngay khu đất trống quang đãng.

Rết Đầm Lầy đã chú ý đến Shang, nhưng đã quá muộn. Đừng nên quên rằng Rết Đầm Lầy đang ở Cảnh Giới Binh Sĩ Trung cấp trong khi Shang đang ở Cảnh Giới Binh Sĩ Đỉnh Cấp. Cùng với lợi thế bất ngờ và tốc độ ấn tượng của Shang, còn Rết Đầm Lầy thậm chí không kịp phản ứng thì Shang cắt đầu nó làm đôi.

Đáng tiếc là con này cũng không có tổ. Sau khi cắt bỏ mỏ kìm, Shang tiếp tục hành trình về phía đông bắc. Trong hai giờ tiếp theo, Shang gϊếŧ thêm một vài con Đại Đại Miêu và Rết Đầm Lầy. Khi cuộc hành trình của anh tiếp tục, chúng trở nên thường xuyên hơn.

Đáng buồn thay, anh ta đã không tìm thấy một tổ khác. Shang vừa gϊếŧ một con Rết Đầm Lầy khác và liền muốn đi thì chợt cảm thấy có điều gì đó không ổn.

Vì lý do nào đó, anh cảm thấy thực sự rất khó chịu. Anh có cảm giác như mình đang bị thứ gì đó vô cùng nguy hiểm theo dõi. Shang nheo mắt lại vì biết chuyện gì đang xảy ra.

"Có một con Ẩn Xà đang lăm le mình phải không?" Anh nghĩ.

Shang nhìn quanh nhưng không thấy gì cả. Anh nhìn cây cối, bãi cỏ, mặt đất, bụi rậm, mọi thứ. Tuy nhiên, anh hoàn toàn không thấy gì hết. Shang khá chắc chắn rằng có một con Ẩn Xà ở xung quanh, nhưng ngay cả khi biết nó ở quanh đây, anh cũng không thể tìm ra nó.

Tuy nhiên, vài giây sau, cảm giác bị theo dõi đột nhiên đã biến mất.

‘Có lẽ nó đã thấy mình nhận ra gì đó và quyết định rút lui.’

"Thoắt ẩn thoắt hiện như bóng ma, bảo sao nó có tên như vậy.”

"Giờ thì mình đã hiểu tại sao gã học viên lớn tuổi kia luôn ngăn cản mọi người đến đây. Nếu ai đó không có nhiều kinh nghiệm sống nơi hoang dã, Ẩn Xà sẽ gặt cái mạng của họ. Mình biết nó ở quanh đây mà mình vẫn không thể tìm ra nó.”

"Nếu thứ đó giỏi ẩn thân đến vậy, có lẽ ngay cả mình cũng không thể phản ứng kịp thời nếu không cảm nhận được chúng sớm."

"Thứ đó thực sự xứng đáng với 2.000 điểm cống hiến."

#Darkie
« Chương TrướcChương Tiếp »