Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thần Kiếm Lưu Lạc Pháp Giới

Chương 110: Sức mạnh của pháp thuật

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lần đầu tiên sau thời gian dài, Shang rời khỏi học viện một mình. Trước đây, cậu chỉ ra khỏi đây một lần, và đó là khi giáo viên Mervin dẫn cậu đi săn một con Đại Hại Miêu. Hồi đó, Shang chưa hề có cơ hội để chiêm ngưỡng trọn vẹn thành phố hùng vĩ này vào ban ngày.

Warrior"s Paradise là một thành phố vô cùng nhộn nhịp và rộn ràng. Người dân đi lại ở khắp mọi nẻo đường và các thương gia dựng quầy hàng ở hầu hết các góc phố. Khi Shang đi qua đường phố, anh nhìn thấy khá nhiều chiến binh Giai Đoạn Tướng Lãnh, và hầu hết họ đều mặc áo giáp màu nâu làm bằng da, và rất ngạc nhiên là nhiều người trong số họ cũng mặc áo choàng làm từ lông con Đại Hại Miêu.

Lý do thì quá hiển nhiên rồi. Vào ban đêm, lũ Đại Hại Miêu rất giỏi ẩn nấp và những chiếc áo choàng đen kia có thể giúp các thợ săn ẩn nấp tốt hơn.

Tuy nhiên, so với chiếc áo choàng của Shang, thứ mà hiện giờ anh không mặc, thì áo choàng của họ được chế tạo công phu hơn nhiều. Hầu hết chúng đều trông như áo choàng thật sự, và theo những gì Shang nhìn thấy thì những người thợ săn có thể kéo dây một cái là chiếc áo choàng kéo lại, giúp trùm đầu hoàn toàn.

"Chắc sau này mình nên mua một cái,’ Shang nghĩ.

Đáng buồn thay, khi đang đi dạo trên phố, Shang cũng nhận thấy một điều đáng buồn khác và anh đương nhiên là không thích điều đó. Anh thấy một số người yếu hơn lập tức tránh xa anh. Một số bà mẹ liền đẩy con mình tránh ra xa khỏi anh, và một số người đàn ông chỉ lặng lẽ đặt tay lên bao tiền của họ.

Khi Shang nhận ra điều đó, anh chợt nhớ đến lời nói của một người lính canh ở khu vườn của Công tước Whirlwind.

‘Cậu hành xử cứ như một tên tội phạm xảo quyệt vậy. Nếu không khắc phục nhanh thì cậu sẽ thấy phụ nữ bảo vệ con cái của mình và đàn ông sẽ bảo vệ tiền bạc của họ ngay,” Shang nhớ lại trong chán nản.

Quả nhiên là điều đó đã xảy ra.

Shang chỉ thở dài. "Chắc mình thực sự nên thế. Nếu không, hầu như mọi lính canh mình gặp đều sẽ tra hỏi mình suốt mất. Mua đồ bên ngoài học viện có lẽ cũng sẽ khó khăn hơn mất."

Shang cũng nhìn thấy một số Pháp sư đi lại trên đường phố. Hầu hết họ chỉ đơn giản là phớt lờ anh, nhưng có một vài người trong số họ liếc nhìn Shang đầy khó chịu.

Nếu không phải Shang thường xuyên quan sát xung quanh do thói quen thì anh hẳn đã không để ý tới những ánh mắt này. Những ánh mắt đó đầy khó chịu và thậm chí có chút ghê tởm nữa.

Shang không hề tương tác với cặp đôi pháp sư đang trừng mắt nhìn anh, nhưng vẻ mặt họ càng ngày càng biến sắc.

"Hầu hết các Pháp sư mình gặp đều là người rất dễ gần, nhưng rõ ràng không phải tất cả đều như vậy. Đương nhiên vẫn có một số người hoàn toàn khinh bỉ và coi thường các chiến binh."

Khi Shang đến cổng, anh chợt thấy một điều khá bất ngờ. Anh ta nhìn thấy ai đó nhảy ra khỏi đường phố.

Ta phải nhớ rằng thành phố Warrior"s Paradise này đang nằm trên đỉnh một ngọn núi bằng phẳng khổng lồ ở giữa Hoang Địa đấy. Nếu nhảy ra khỏi đường thì họ sẽ rơi xuống khoảng gần hai cây số.

Shang bước sang một bên và nhìn xuống.

Ngay trước khi người đó chạm đất, quỹ đạo rơi đột nhiên cong dần về phía trước. Sau đó, khoảng được trăm mét thì Shang nhận thấy họ bắt đầu giảm tốc độ. Cuối cùng, họ chạm chân xuống đất và tiếp tục chạy đi.

Vì lý do nào đó, cú rơi của họ bỗng nhiên chuyển thành động lượng bay về phía trước.

“Đó là phong phù ấn đấy,” một gã ngẫu nhiên đi trên đường hét lên với Shang. Hiển nhiên, là anh ta đã nhận ra đây là lần đầu tiên Shang nhìn thấy chuyện như vậy.

“Phong phù ấn?” Shang hỏi.

"Ừ. Nó hấp thụ gió khi rơi xuống và giải phóng nó ra ngay khi gần mặt đất để giảm lực rơi. Hầu hết những thợ săn dày dạn kinh nghiệm ở quanh đây đều sử dụng chúng đấy," người này giải thích.

"Cảm ơn vì đã giải thích," Shang hét lại.

"Không vấn đề gì. Chúc đi săn vui vẻ," gã nói và tiếp tục đi đến Warrior"s Paradise.

Tuy nhiên, Shang không tiếp tục bước đi, mà thay vào đó, anh chỉ tiếp tục nhìn vào Hoang Địa. Anh chưa bao giờ thực sự nhìn rõ Hoang Địa vào ban ngày.

Nơi đó hỗn loạn kinh khủng.

Khắp nơi đều đầy khe vực sâu và đồi núi, Shang cũng có thể nhìn thấy vài con thú đang đi qua Hoang địa. Hơn hết, Hoang Địa này rộng đến mức Shang thậm chí không thể nhìn thấy điểm cuối ngay cả từ vị trí này.

Lưu ý rằng Shang có thể nhìn xa trông rộng tới gần 40 km từ vị trí hiện tại, nhưng anh vẫn không thể nhìn thấy điểm cuối. Ngoài ra, từ những gì Shang nhìn thấy, mặt đất không bắt đầu cong xuống giống như trên Trái Đất.

Shang có thể thấy rằng nó trải dài trải dài miết cho đến khi một luồng khí màu xanh che giấu đi những vùng đất xa xôi, và thậm chí với khoảng cách đó, Hoang Địa vẫn chưa kết thúc.

Từ trên này, Shang cũng có thể nhìn thấy một vài thợ săn đang chiến đấu dữ dội. Shang chưa hề nhìn thấy một chiến binh Tướng Lãnh chiến đấu trước đây bao giờ cả, và anh rất hứng thú với trận chiến đó.

Tuy nhiên, từ khoảng cách này, anh chẳng thể nào nhìn rõ được gì cả. Shang chỉ nhìn thấy một vài thợ săn đang nhảy lóc chóc xung quanh một con quái thú rất lớn.

Đột nhiên, Shang lập tức thấy gì đó lấp lánh toả sáng ở khoé mắt. Shang có thể lờ mờ nhìn thấy một vụ nổ cách đó tầm vài km. Trước vụ nổ là một người có mái tóc dài màu đỏ và khoác trên người một bộ áo choàng đỏ thẩm. Dựa vào bối cảnh đó, Shang đoán rằng đó là Pháp sư, có thể là Pháp Sư Lành Nghề.

Sau khi làn khói của vụ nổ tan dần đi, Shang có thể nhìn thấy xác của một con thú… hoặc ít nhất là những gì còn lại của nó.

Nó đã bị huỷ diệt hoàn toàn. Sau khi quan sát thi thể nó một lúc, Shang nhận ra điều gì đó và nhìn sang chiến trường còn lại. Sau đó, anh lại nhìn vào xác chết một lần nữa.

"Đó là cùng một con thú!" Shang nghĩ.

Dựa vào màu sắc và cặp sừng, Shang chắc chắn rằng hai bên đã chiến đấu với cùng một loại quái thú. Tuy nhiên, trong khi một bên vẫn đang chiến đấu với tận ba chiến binh thì bên còn lại chỉ đơn giản là thi triển một thần chú bộc phá cực mạnh để kết thúc trận chiến.

Lần đầu tiên, Shang đã thực sự có thể nhìn thấy sự khác biệt giữa Pháp sư và chiến binh bằng chính đôi mắt của mình. Anh đã luôn nghe về nó, nhưng anh chưa bao giờ thực sự chứng kiến

tận mắt.

Shang tưởng tượng hai bên đánh nhau. Sau đó, Shang nhớ lại vụ nổ mà anh đã thầy, và đến giờ anh vẫn có thể nhìn thấy một miệng hố rộng tận vài mét. Vụ nổ duy nhất đó có thể sẽ kết thúc cuộc chiến dù cho có nhiều thợ săn tập trung lại.

Sau khi đưa ra kết luận đó, Shang nhìn xuống con đường bên dưới mình. Con đường này được xây nên nhờ pháp thuật Thổ Hệ.

Sau đó, anh nghĩ đến phong phù ấn mà người thợ săn kia đã sử dụng. Nó cũng được tạo ra bằng pháp thuật Phong Hệ. Shang nhìn vào những bức tường thành. Nó được tạo ra từ pháp thuật Thổ hệ.

Shang nhìn sang Chưng Lựu Diện Tháp khổng lồ cao chót vót trên thành phố.

Pháp thuật.

Nhẫn không gian.

Pháp thuật.

Cái gì cũng đều được tạo ra bằng Pháp thuật hết. Shang đã biết rằng Pháp sư là lớp thống trị cả thế giới này, nhưng cho đến tận bây giờ anh mới thực sự nhìn thấy sức mạnh của các Pháp sư.

Các chiến binh vẫn tồn tại, và họ vẫn có thể đạt được chút xíu sức mạnh, nhưng cuối cùng thì họ đang sống trong một thế giới thống trị bởi Pháp thuật.

Các pháp sư mới là tầng lớp cai trị thực sự ở thế giới này. Ngay cả pháo đài hoành tráng, hùng vĩ đại diện cho những chiến binh mạnh mẽ nhất thế giới, thành phố Warrior"s Paradise, thì về bản cũng được điều hành bởi các Pháp sư. Các pháp sư quản lý thành phố này và cai trị nó.

Đúng vậy, viện trưởng có lẽ là nhân vật quan trọng nhất trong thành phố Warrior"s Paradise, nhưng ngay cả ông ấy cũng phải quy phục trước ngài Công tước Whirlwind.

Thành Phố Warrior"s Paradise thuộc sở hữu của một Công tước.

Đó là chưa kể đến các Đức Vua đấy. Shang đã không nghĩ nhiều về các Pháp sư khi đi đến thành phố Warrior"s Paradise, nhưng anh đã nhìn thấy những dấu hiệu và quyền lực và sức mạnh của họ ở khắp nơi.

Trong một thời gian khá lâu, Shang không chắc mình nên cảm thấy thế nào về điều này nữa.

#Darkie

« Chương TrướcChương Tiếp »