Chương 104: Phản công

Shang không thích nghe thế chút nào cả, nhưng anh cũng biết rõ rằng cô ấy nói hoàn toàn đúng. Hiện tại, anh là một nỗi xấu hổ của cả lớp. Anh thuộc Cảnh Giới mạnh nhất trong lớp, nhưng xét về sức mạnh tổng thể thì anh thậm chí chẳng đáng để so với người mạnh nhất trong lớp. Có ít nhất hai người trong lớp này đánh bại anh ta, mà họ còn kém hơn anh nữa là.

Để thua cuộc dưới tay một người yếu hơn lúc nào cũng xấu hổ cả, và đáng buồn là Shang không có đủ thời gian để rèn luyện bản thân mình.

Nhưng mà này, đó chính là lý do tại sao anh gia nhập học viện này mà. Anh đặc biệt chọn gia nhập học viện này là vì anh ấy biết bản thân mình quá thiếu kinh nghiệm khi chiến đấu với con người.

Thầy Loran gọi lên hai cặp tiếp theo, và họ bắt đầu vào trận khá nhanh. Theo Shang nhìn thấy thì có vẻ như thầy Loran đang gọi những người từ mạnh xuống yếu.

"Ta sẽ bắt đầu ngay bây giờ. Đừng có mà làm ta thất vọng đấy," Sarah nói với giọng khá u ám.

Shang nheo mắt lại và giương vũ khí.

ĐÙNG!

Và Shang bắn thẳng về phía trước. Anh đã học được rằng nương tay với những học viên trong lớp này là một ý tưởng rất ngu ngốc. Tất cả bọn họ đều là những chiến binh dày dạn kinh nghiệm chiến đấu.

Shang tiếp cận Sarah với tốc độ đáng kinh ngạc. Tuy nhiên, thay vì tung đòn, anh chỉ giương kiếm. Anh muốn tận dụng lợi thế về tốc độ của mình để buộc Sarah phải ra tay trước. Với tốc độ thần sầu vượt trội của mình, anh có thể phản ứng với bất kỳ đòn tấn công nào mà cô tung ra.

Sarah không hề biến sắc, tay phải của cô đưa cây búa chiến khổng lồ ra sau để thủ thế tấn công. Tuy nhiên, tay trái của cô thì lại đang hướng về phía Shang và thanh kiếm của anh.

Bây giờ Shang mới nhận ra là Sarah đang đeo găng tay. Thông thường, các học viên chỉ mặc đồng phục và mang vũ khí thôi, họ không mặc thêm áo giáp gì cả. Tuy nhiên, Sarah thì lại có.

Tại sao?

Cô đeo găng tay để làm gì?

Shang nhanh chóng vung kiếm chém vào tay Sarah. Vì cô đã chìa tay ra cho nên anh nhắm vào nó luôn. Tuy nhiên, ngay trước khi thanh kiếm của Shang chém vào cánh tay của Sarah, Shang cảm thấy một cảm xúc sợ hãi và kinh hoàng tỏa ra từ thanh kiếm của mình.

Cảm giác mãnh liệt như khi Astor chuẩn bị dùng kiếm chém vào nó vậy. Shang nhanh chóng nhận ra lý do tại sao. Shang biết chín hệ ái lực, và anh ấy cũng biết rằng màu tóc thường là dấu hiệu biểu lộ hệ ái lực của người khác.

Shang chưa từng nhìn thấy mái tóc bạc bao giờ trước đây, nhưng anh có thể đoán nó tượng trưng cho hệ ái lực nào.

Kim hệ.

Nếu Shang có thể hấp thụ Mana Băng Hệ bằng cánh tay trái thì Sarah có thể hấp thụ Mana Kim Hệ bằng cánh tay trái của mình không nhỉ?

Nếu vậy thì một khi thanh kiếm của Shang chạm vào tay cô thì…

Shang ngay lập tức rút kiếm lại. Đôi mắt của Sarah nheo lại khi cô thấy Shang đã rút kiếm của mình về. Cô vốn tưởng rằng Shang không có kinh nghiệm chiến đấu với con người, nhưng hành động này đã chứng minh ngược lại.

Đáng buồn thay, điều mà Sarah không biết là Shang đúng thực sự không hề có kinh nghiệm chiến đấu với con người chút nào cả. Anh đưa ra lựa chọn chính xác như thế là dựa vào cảm xúc từ thanh kiếm, và cả bản năng chiến đấu được mài giũa suốt thời gian của anh.

Khi Shang rút kiếm về thì Sarah vung chiếc búa khổng lồ của mình tới.

Shang cảm thấy một luồng áp lực hủy diệt khủng khϊếp lao đến gần anh. Cứ như thể chiếc búa của Sarah đã tăng thêm một loại sức mạnh nào đó mà trước đây anh chưa từng thấy qua. Nó không toát ra cảm giác nguy hiểm chí mạng như đòn tấn công của Astor, nhưng nó vẫn đặc biệt nguy hiểm.

ĐÙNG!

Đôi mắt của Sarah trợn to.

Shang vừa mới đá vào một bên búa của cô!

Cô có thể nghe thấy tiếng xương gãy răn rắc vang lên, nhưng nhờ sức mạnh cơ thể vượt trội, anh đã thành công chuyển hướng được quỹ đạo của chiếc búa, nó suýt soát vυ"t qua cái đầu Shang đang cúi xuống.

Sau đó, Shang chém về phía cánh tay đầy sơ hở đang cầm búa của Sarah. Chỉ cần anh có thể giải quyết nó thì anh sẽ thắng.

Tuy nhiên, Shang lại phải dừng đòn tấn công của mình lại đột ngột, vì Sarah đã cố đưa tay còn lại của mình lên một lần nữa và Shang tuyệt đối không thể mất vũ khí của mình.

Khi Sarah thấy Shang đã dừng đòn tấn công của mình, cô vung cây búa chiến của mình và dồn thêm lực để kéo nó lại và tấn công Shang.

ĐÙNG!

Shang lại đá vào cạnh chiếc búa chiến, làm gãy thêm nhiều xương chân. May mắn thay, nhờ có cơ thể chiến binh nên vết thương của anh đã phục hồi khá nhanh.

Tuy nhiên, xương cần rất nhiều mana để tái tạo lại, và trữ lượng mana của Shang gần như cạn kiệt rồi. Nếu làm một cú sút như thế một lần nữa thì anh ta sẽ phải chiến đấu với cái chân gãy.

ĐÙNG!

Cây búa của Sarah đáp xuống đất bên cạnh Shang, khiến cả mặt đất rung chuyển. Lúc này, Shang cực kỳ rối.

"Cánh tay trái của cô ta vẫn còn tự do, mình thì lại không thể tấn công cây búa chiến vì thanh kiếm của mình liên tục nói với mình rằng nó sẽ nát bét ngay khi chạm vào. Mình thì lại không thể tấn công cánh tay phải của cô ta vì cánh tay trái của cô ta luôn lăm le thanh kiếm của mình. Chừng nào cánh tay trái của cô ta còn tự do thì mình không thể dùng kiếm tấn công được."

‘Phong cách chiến đấu của cô ta là giải quyết vũ khí của đối thủ. Cánh tay phải sẽ tung ra những đòn tấn công tàn khốc liên tục, khiến cho đối thủ khó có thể né đòn được. Mình buộc phải dùng thứ gì đó để chuyển hướng lực đánh, và càng làm thế thì sẽ càng tốn sức."

‘Cánh tay trái của cô ta là hàng phòng thủ hoàn hảo, chống lại được mọi loại vũ khí.’

Và rồi, Shang nảy ra một ý tưởng mới. Shang lại chém về phía cánh tay phải của Sarah, và đúng như dự đoán, cô nhanh chóng di tay trái vươn về phía thanh kiếm của Shang.

Sau đó, Shang vung kiếm sang một bên.

Đôi mắt của các học viên đang theo dõi lập tức trợn to đầy ngạc nhiên. Shang đang ném vũ khí của mình đi á?

Astor vừa kết thúc trận đấu thứ hai, cũng đang ngạc nhiên nhìn Shang.

Giáo viên Loran thì chỉ cau mày.

Shang dùng tay siết lấy tay trái của Sarah và dùng toàn bộ sức mạnh của mình kéo cô về phía trước. Sarah mất thăng bằng và Shang né sang một bên cho đến khi anh ở phía sau lưng cô.

Sau đó, Shang nhảy lên và quắp hai chân quanh thân cô và siết chặt quanh đầu cô từ phía sau.

ĐÙNG!

Ừ thì anh đã cố làm vậy. Tuy nhiên, trước khi anh kịp làm vậy, Shang đã cảm thấy một lực mạnh đẩy anh sang một bên, ném anh ra xa vài mét.

Đôi mắt của Sarah vẫn mở to vì ngạc nhiên. Cô biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng không hiểu tại sao đòn tấn công của Shang lại không bao giờ xảy đến. Sau một hồi bối rối, cô quay lại thì thấy Shang đang nằm trên mặt đất cách đó vài mét.

Lúc này, thầy Loran đang đứng đằng sau cô.

"Cậu bị ngu à?!" Giáo viên Loran khó chịu hét vào mặt Shang. "Đây là một buổi học tập, không phải một cuộc thi thố gì hết! Mấy đứa phải học hỏi lẫn nhau, chứ không phải là dùng mọi cách trong khả năng của mình để giành chiến thắng!"

"Chiến thắng có ý nghĩa gì khi ta không học được gì cả?! Lúc thực chiến thì có thể dùng mọi giá để giành chiến thắng, nhưng cậu ở đây là để học hỏi!"

Shang lúc này mới có thể đứng dậy, trên mặt lộ ra vẻ khó chịu. "Thế thì tôi phải làm gì đây hả? Cánh tay trái của cô ấy có thể phá hủy vũ khí của tôi, và cả vũ khí của cô ấy cũng có thể phá hủy vũ khí của tôi. Vì tôi chỉ có thể sử dụng thanh kiếm của mình, thế chẳng khác nào đang tự trói buộc một tay tôi lại đâu."

“Đó là bất lợi do chính bản thân cậu tự tạo ra,” thầy Loran chỉ khịt mũi nói. "Vũ khí của chúng ta cũng quan trọng như cơ thể lẫn trình độ kỹ năng của chúng ta. Tất cả mọi người đều có đủ sức mạnh để kiếm tiền giúp cải thiện vũ khí của mình. Nếu vũ khí yếu thì đó chính là lỗi của bản thân người dùng."

"Tuyệt chưa, nhưng tôi chưa có thời gian để nâng cấp vũ khí của mình!" Shang gằn giọng trong bực bội. "Làm sao tôi có thể tích lũy kinh nghiệm khi tôi thậm chí không thể sử dụng vũ khí của mình để chiến đấu cơ chứ? Tôi không thể tấn công hay phòng thủ vì vũ khí của tôi sẽ hư ngay khi giao đòn!"

"Vậy thì? Đâu nhất thiết phải hy sinh vũ khí của mình," giáo viên Loran nói. "Đây là về vấn đề học hỏi, chứ không phải giành chiến thắng. Nếu gặp vấn đề như vậy thì tận dụng những trận đánh này để rèn luyện khả năng phòng thủ của mình đi chứ. Không thể thắng được thì có làm sao? Có thể sống sót lâu hơn cũng là một cách khả thi để giành chiến thắng vì đối thủ sẽ có thể kiệt sức trước ta, tạo cơ hội cho cậu phản công."

Shang nghiến răng bực bội. Anh đương nhiên không thích vậy, nhưng Loran nói rất đúng thật. Cuộc chiến này không phải để giành chiến thắng, mà là để tích lũy kinh nghiệm.

Shang đã học được gì trong trận vừa rồi?

Không nhiều.

Vậy anh đã học được bao nhiêu trong trận đấu với Astor?

Rất nhiều!

"Thầy Loran, thầy đang đối xử hơi bất công với Shang quá đấy."

Loran cau mày và quay sang nhìn Sarah. Chính Sarah vừa nói câu đó.

Shang nhướng mày nhìn sang.

“Shang có thể không học được gì nhiều, nhưng tôi thì có học được rất nhiều điều,” cô nhíu mày nói, khuôn mặt thì cúi xuống đất. "Tôi cứ tưởng rằng khả năng phòng thủ của mình là rất hoàn hảo rồi, nhưng Shang đã chứng minh rằng tôi có sai sót rất nghiêm trọng. Với tất cả kinh nghiệm của mình, đáng lẽ tôi phải dành chiến thắng rồi, nhưng thực tế thì lại không hề."

"Đó là bởi vì Shang phản phong cách chiến đấu của tôi hoàn toàn. Phong cách chiến đấu của tôi chủ yếu tập trung xử lý vũ khí và giáp của kẻ thù. Tuy nhiên, nếu kẻ thù không có vũ khí hoặc áo giáp mà vẫn nguy hiểm thì coi như thế trận đã nghiêng về đối thủ."

Thầy Loran nghe vậy thì liền gãi gãi cằm suy nghĩ chốc lát.

"Giống như một con thú?" Ông hỏi.

Sarah nhíu mày. "Ừ, giống như một con thú hoang dã vậy. Tôi chưa từng chiến đấu với nhiều con quái thú trước đây, hầu như chỉ toàn chiến đấu với con người mà thôi."

Loran lẩm bẩm một mình một chút.

Sau đó, ông liền quay qua chỗ Shang. "Cậu biết gì không? Có lẽ ta đã hành động hơi hấp tấp rồi," ông nói. "Ừ thì tuy cậu không học được gì, nhưng cậu đã giúp Sarah đây học hỏi rất nhiều. Vì vậy, trận đấu vừa rồi không hẳn là vô ích."

Shang ngạc nhiên nhìn Sarah. Anh cứ tưởng cô sẽ lại phàn nàn, nhưng không hề. Thay vì nghĩ rằng Shang đã thắng một cách không công bằng, cô đã chấp nhận thế. Trong tâm trí cô, cô đã thua.

Đúng là một phẩm chất rất đáng ngưỡng mộ.

"Được rồi, nếu cả hai đều đồng ý thì có thể tiếp tục đấu," thầy Loran nói rồi quay lại lớp.

Shang và Sarah nhìn nhau.

Một người gần như không có kinh nghiệm chiến đấu với con người. Người còn lại thì gần như không có kinh nghiệm chiến đấu với quái thú.

Một cặp đôi hoàn cảnh, họ chắc chắn có thể hưởng lợi từ kiến thức và kinh nghiệm chiến đấu của nhau.

#Darkie