Chương 101: Sức mạnh của Astor

Shang hơi ngạc nhiên khi mới ngày đầu tiên mà anh đã phải chiến đấu với người mạnh mẽ như Astor. Không lẽ giáo viên Loran muốn trừng phạt Shang vì anh đã chọc tức ông suốt ư?

Loran chú ý đến biểu hiện của Shang và chỉ khịt mũi. “Đừng tự tâng bốc mình quá, nhóc à,” ông phì cười. "Cậu là học viên duy nhất mà ta chưa từng thấy chiến đấu bao giờ, do đó ta muốn xem phong cách chiến đấu của cậu trông ra sao."

“Và đó là lý do tại sao ông bắt cặp tôi đi đấu với người mạnh nhất lớp á?” Shang cau mày hỏi.

“Đi mà đổ lỗi cho cơ thể của cậu ấy,” giáo viên Loran nói. "Cậu có lợi thế vượt trội hơn nhiều so với những người khác còn gì."

Shang không thích việc ông ấy bảo anh có lợi thế vượt trội hơn người khác, nhưng đó là sự thật. Thật xui khi anh khi bị xếp vào khoá này trong khi đáng ra thực lực của anh phải ở trên khoá trên nữa.

"Đây là tiết học đầu tiên của cậu ở học viện này phải không?" Astor hỏi từ bên cạnh và từ từ giương thanh đại kiếm khổng lồ của mình.

Khi Shang nhìn thấy Astor nhìn mình chằm chằm với thanh kiếm trên tay, anh cảm thấy tim mình khẽ rung động.

Mạnh kinh hồn!

Astor cực kỳ mạnh!

Mặc dù Astor thuộc cấp cảnh giới thấp hơn Shang và cơ thể của Shang mạnh gần như là gấp đôi Astor, tuy nhiên, Astor vẫn toát ra một thần thái nguy hiểm tột độ.

Shang biết rằng mình sẽ không thể thắng tên này được.

SHING!

Shang rút kiếm ra và thủ thế. Anh biết rằng mình không thể thắng, nhưng anh vẫn sẽ dốc hết sức mình. Đây không phải là một cuộc chiến sinh tồn, mà là một cơ hội để học hỏi thêm!

"Như mọi khi," thầy Loran nói, "bất cứ khi nào rút vũ khí ra, tất cả đều phải chiến đấu với sát khí thực thụ. Và đây cũng không phải là ngoại lệ!"

Sau đó, giáo viên Loran nhìn Shang. "Dưới sự giám sát của ta, hai người sẽ không chết. Với cấp độ của ta thì ta có thể đi đi về về giữa hai đưa hơn mười lần trước khi cả hai kịp hoàn thành nửa cú vung. Nếu ai mà thực sự có thể gϊếŧ được đối thủ của mình thì ta nguyện dành cả đời này làm người hầu kẻ hạ cho tên đó. Ta tự tin vào khả năng của mình đến mức đó đấy."

Những học viên khác không phản ứng gì với lời nói của thầy Loran. Tất cả họ đều biết rõ sức mạnh của một chiến binh Giai Đoạn Tư Lệnh.

Ngay cả những chiến binh Giai Đoạn Tư Lệnh yếu nhất cũng có thể dễ dàng đạt được tốc độ 200 km/h chỉ trong một bước đi, và đó thậm chí còn chưa phải là tốc độ tối đa của họ chút nào hết. Ngoài ra, mặc dù họ là chiến binh, nhưng tâm trí của họ vẫn có rất nhiều Mana nhờ cơ thể tràn đầy Mana.

Một chiến binh Giai Đoạn Tư Lệnh mà có cơ thể chiến binh thì tâm trí họ cũng phải ít nhất cấp hai, cho phép họ trở thành Pháp Sư Lành Nghề nếu họ biết cách thi triển pháp thuật đúng cách.

Điều này có nghĩa là tốc độ phản ứng và suy nghĩ của họ nhanh không thể tưởng tượng được so với các chiến binh mới còn đang ở Giai Đoạn Binh Sĩ bình thường này.

Ngay cả khi Shang sử dụng đòn tấn công ẩn khốc nhanh nhất của mình thì tuyệt nhiên sẽ không thể trúng Loran nếu ông ta không muốn nó đánh trúng.

Shang gật đầu. Anh không biết thực lực chính xác của các chiến binh Giai Đoạn Tư Lệnh mạnh đến mức nào, nhưng vì giáo viên Loran đã cam đoan với anh như vậy nên anh tin ông ta. Loran trông không giống một kẻ nói dối.

Shang thủ thế sẵn sàng và quan sát Astor một cách cẩn thận.

Astor từ từ nâng thanh kiếm của mình lên. Sau đó, mặt đất bên dưới Astor bắt đầu nứt ra vì lý do nào đó, cứ như thể gã đột nhiên nặng hơn rất nhiều. Cơ thể của Astor xoay tròn cho đến khi thanh kiếm nằm ở phía sau bản thân.

Trong khoảnh khắc, cả thế giới dường như đóng băng.

Shang đang chuẩn bị tinh thần. Nếu anh chiến đấu để sinh tồn, anh sẽ tấn công trước. Tuy nhiên, Shang muốn học học.

Nếu đối thủ của anh không coi trọng cuộc chiến này thì về mặt lý thuyết, Shang sẽ có thể thắng. Chỉ cần làm bất ngờ đối thủ và tạo sơ hở thì ngay cả một người cực yếu cũng có thể hạ gục đối thủ mạnh hơn mình.

Vì vậy, Shang để Astor tự chuẩn bị.

Astor đang ở cách xa hơn mười mét, nhưng không hiểu vì sao, bản năng của Shang lại hét lên dữ dội. Và quan trọng nhất là áp lực mà Astor toả ra ngày càng lớn.

Và rồi, Astor bỗng dừng lại.

Trong tích tắt đó, Shang cảm thấy bản năng đang hét lên với mình! Cơ thể anh đang hét lên rằng anh sẽ chết nếu không tránh ra ngay lập tức!

Vì vậy, Shang đã làm theo lời trực giác mách bảo.

ĐÙNG!

Một vụ nổ kinh khủng xuất hiện bên dưới chân Astor. Toàn bộ sức mạnh của gã dồn hẳn vào thanh đại kiếm và gã lao về phía trước. Và sau đó, khi thanh kiếm đạt đủ tốc độ, Astor ngừng tiếp thêm lực, và thanh kiếm thì vẫn bay về phía trước.

Tuy nhiên, Astor không buông tay. Tất cả sức mạnh mà Astor dồn vào nhát chém đã vượt xa trọng lượng cơ thể gã quá nhiều. Trên hết, thanh đại kiếm đó chắc chắn nặng đến lố bịch.

Rõ ràng, trên Trái Đất, việc điều động như vậy là không thể. Rốt cuộc, con người tất nhiên không thể có được sức mạnh khổng lồ như vậy. Tuy nhiên, nếu ta cầm một chiếc búa cực kỳ nặng và vung nó bằng toàn bộ sức mạnh về phía trước thì lực quán tính sẽ kéo ta đi về phía trước.

Trường hợp này cũng y chang, chỉ là mức độ còn nặng hơn thôi. Và nó đã phát huy toàn bộ công lực. Astor đã di chuyển với tốc độ bàn thờ so với thực lực của mình.

Nếu Shang không tránh sớm nhờ vào bản năng mách bảo thì anh đã không có đủ thời gian để phản ứng kịp thời. Astor tuy kém Shang một cấp, nhưng với cú vung đó thì tốc độ của Astor đã vượt xa tốc độ phản ứng tối đa của Shang.

Astor sử dụng một thanh đại kiếm cực kỳ nặng trịch và cồng kềnh, nên tốc độ có lẽ là điểm yếu của gã. Nhưng gã đã chấp nhận đánh đổi tốc độ để đổi lấy sức tận diệt, và một chiếc khiên kiên cố.

Nhưng với chiêu thức đó, Astor đã hoàn toàn loại bỏ được điểm yếu của mình. Giờ đây, Astor đã có hai điểm mạnh mà không hề có điểm yếu nào cả. Và sức tấn công của gã vô cùng… kinh sợ lòng người.

Shang vừa kịp né tránh và nhanh chóng chuẩn bị phản công.

Tuy nhiên, Astor cũng đã dừng lại ngay bên cạnh Shang. Trông cứ hệt như Astor đã thi triển pháp thuật vậy.

Nhưng chờ đã, làm sao Astor có thể đột ngột dừng lại lại? Tất cả động lực của cú vung vừa rồi đã đi đâu rồi?

Nó dồn vào một cú xoay khác. Thanh kiếm của Astor không hề dừng lại. Nó chỉ đơn giản là đổi hướng mà thôi.

Shang đã sẵn sàng phản công, nhưng thanh kiếm của Astor đã lao đến chỗ anh. Shang biết rằng anh có thể đánh trúng Astor, nhưng thế thì sẽ dính trúng đòn kia.

Thông thường, Shang đương nhiên là chấp nhận hướng đi này, suy cho cùng, anh chịu đựng thương tật rất tốt và khả năng phục hồi của anh cực nhanh.

Nhưng lần này thì khác.

Nếu Shang bị trúng đòn thì có trời mới cứu được anh.

Đòn tấn công đó ẩn chứa sức mạnh khủng khϊếp đến mức Shang rất có thể sẽ nổ tan xác, và nếu may mắn không bị thế thì kiểu gì từ anh cũng sẽ mất hết tất cả từ ngực trở xuống.

Shang không tự tin gặt được đầu Astor trong thời gian đó, nhưng đó là cách duy nhất anh có thể làm thể triệt hạ Astor.

Vì vậy, tóm lại thì điều này nghĩa là, Shang chắc chắn sẽ chết, trong khi Astor thì có thể sẽ chết.

Cái giá phải trả quá đắt. Tuy nhiên, cũng đã quá muộn để Shang né đòn rồi.

Vì thế, anh chỉ có thể chặn cú vung bằng thanh kiếm của mình. Tệ nhất thì anh sẽ bị gãy một cánh tay và sẽ lành lại khá nhanh.

Trong giây lát, Shang cân nhắc đến việc sử dụng ái lực của mình. Chỉ với một khí là Shang có thể đẩy mình ra khỏi hiểm nguy. Tuy nhiên, Shang muốn giữ bí mật về Ái lực của mình.

Vì vậy, Shang thủ thế sẵn sàng.

Và sau đó…

Rít!

Một cơn gió mạnh thổi tóc Shang ra sau, nhưng đòn tấn công không bao giờ đến.

Thầy Loran vẫn chưa làm gì hết cả.

Chính thân Astor đã dừng lại.

Trong tích tắc, Shang lập tức muốn tấn công vì bản năng mách bảo rằng đối thủ đã mất đi động lực, nhưng một giây sau, lý trí của anh lập tức ngăn anh lại.

Astor từ từ rút thanh kiếm của mình lại và nói. “Thầy Loran chỉ bảo vệ tính mạng của chúng ta, chứ không phải vũ khí của chúng ta.”

Shang nhìn thanh kiếm của mình, vào lúc đó, Shang cảm nhận được cảm xúc của thanh kiếm.

Sợ hãi, kinh hoàng tột độ.

Giống như thanh kiếm vừa phải đối mặt với tử thần vậy.

Shang nghiến răng trong bực bội. Trong lúc mải suy nghĩ về giải pháp cấp tốc khả thi nhất, Shang đã quên mất rằng rằng thanh kiếm của mình không phải là bất khả chiến bại. Đúng, nó chưa bao giờ bị vỡ trước đây, nhưng con Hồ Băng Hươu đã làm nứt nó.

Đòn tấn công của Astor mạnh hay yếu hơn đòn tấn công của còn Hồ Băng Hươu?

Đòn tấn công của Hồ Băng Hưu thậm chí không đủ tuổi để mà so.

“Ta đã thắng tám trong số mười trận vì ta có thể phá hủy hoàn toàn vũ khí của đối thủ,” Astor chậm rãi giải thích. "Phong cách chiến đấu của ta dựa trên trọng lượng tuyệt đối của vũ khí mình, nên nó cần phải nặng đến mức chính ta cũng khó mà thể vung nó ngay cả khi sử dụng toàn bộ sức mạnh của mình."

"Vật liệu cấp một không thể đạt đến độ nặng như vậy được, vì vậy, phần lớn tài sản của ta đều đã được đầu tư vào vũ khí của mình, và nó được làm từ vật liệu có sức mạnh tương đương Giai Đoạn Tướng Lãnh Trung Cấp."

“Với trọng lượng và độ cứng tuyệt đối, nó thậm chí có thể phá hủy các vật liệu Giai Đoạn Tướng Lãnh Khởi Cấp chỉ trong một cú vung.”

"Ta hiểu rất rõ về các loại vũ khí, và ta dám chắc rằng vũ khí của cậu sẽ không chịu được một cú đâu. Thanh kiếm của ta sẽ chém thẳng qua nó và cả cơ thể cậu nếu giáo viên Loran không có mặt ở đây," Astor chậm rãi giải thích.

Sau đó, Astor quay lại vị trí cũ trước đó, và giơ vũ khí một lần nữa.

"Trận vừa rồi không tính. Lần này, hãy cố gắng chiến đấu thực sự nghiêm túc và tấn công ta trước khi ta có thể vận được đà tấn công," Astor nói khi chĩa kiếm vào Shang từ xa.

Shang hít một hơi thật sâu.

Anh đã phạm sai lầm. Anh suýt thì đã mất đi vũ khí của mình. Trong tương lai, anh phải thận trọng hơn với độ bền của thanh kiếm.

Shang nhắm mắt lại một lúc, chuẩn bị tinh thần.

"Cảm ơn, và xin lỗi," Shang nói khi chuẩn bị lại thanh kiếm của mình. "Lần này, ta sẽ không để cho anh tạo đà tấn công."

Astor gật đầu, và sau đó lại chuẩn bị tạo đà cho cú vung của mình.

#Darkie