Chương 57: Nguyên Linh Đan tấn cấp?

Tô Dật giãy dụa đứng dậy, muốn ngồi dậy trị thương.

Nhưng thật không có khí lực, Tô Dật chỉ có thể yên tĩnh chờ đợi, trước khôi phục một chút lại nói.

Theo Tô Dật thức tỉnh, giờ phút này trong cơ thể lan tràn ra cỗ khí thế kia cũng lập tức biến mất.

Kim Sắc Đại Mãng giống như cảm giác được cái gì, hung quang ba động, rất muốn tiến lên.

Nhưng tựa hồ nó có loại kiêng kị nào đó, lại do dự, có chút sợ hãi.

Thời điểm Kim Sắc Đại Mãng làm ra quyết định, ngẩng đầu, lưỡi phun ra nuốt vào, muốn tiến lên, nhưng từ trong cơ thể Tô Dật, khí tức uy nghiêm bá đạo kia lại lan tràn ra.

Trong nháy mắt, Kim Sắc Đại Mãng sợ hãi, theo bản năng lui ra sau, tiếp tục ở một bên yên lặng chờ đợi.

Thời gian chầm chậm trôi qua, lúc này ở dưới vách đá vạn trượng, Tô Dật cũng không lo lắng có người đến, còn Vương Toàn Đức thì hẳn nghĩ mình sớm đã chết rồi.

Vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, Tô Dật bắt đầu trị thương.

Lần này thương thế của Tô Dật rất nặng, so với lần trước cùng Kỷ Siêu bất phân thắng bại còn nghiêm trọng hơn không biết bao nhiêu lần.

Hai canh giờ sau, Tô Dật mới cảm giác được thân thể dễ chịu hơn một chút.

Mở mắt ra, Tô Dật giãy dụa muốn ngồi dậy, ít nhất cũng phải gọi ra không gian trong chùm sáng thần bí.

Ở trong không gian kia, tốc độ khôi phục sẽ nhanh hơn không ít.

- A...

Tô Dật giãy dụa đứng dậy, nhưng toàn thân giống như tan ra thành từng mảnh, đau nhức vô cùng kịch liệt.

Thân thể đau nhức, Tô Dật giãy dụa chầm chậm đứng dậy, đau đớn làm cho khuôn mặt có chút vặn vẹo.

- Tê tê...

Theo Tô Dật dừng vận công, Kim Sắc Đại Mãng lại ngẩng đầu, thẳng tắp nhìn chằm chằm, mắt lộ ra hung quang, nhưng lại rất kiêng kị.

- Sưu...

Bỗng dưng, nhìn Tô Dật đứng dậy, Kim Sắc Đại Mãng nhất thời lùi bước, lặng yên không một tiếng động rút vào khe nham thạch, không lưu dấu vết, không có bất kỳ khí tức ba động nào, chỉ có đôi mắt len lén đánh giá hắn.

Giãy dụa nửa ngày, Tô Dật thật vất vả đứng dậy, khuôn mặt tái nhợt.

- Chỉ cần không chết, vậy thì còn cơ hội, Vương Toàn Đức, Tô Dật ta thề, sớm muộn gì cũng có một ngày, chắc chắn đạp vào Thánh Sơn, ngàn đao bầm thây ngươi!

Ánh mắt Tô Dật lộ ra lãnh ý.

- A, là Nguyên Linh Đan!

Đột nhiên, Tô Dật mừng rỡ không thôi, cách đó không xa, trên chạc cây, một bình ngọc yên tĩnh treo lủng lẳng.

Đó là bình ngọc mấy ngày trước gia gia cho mình, bên trong hết thảy có ba viên Nguyên Linh Đan, về sau bị Vương Toàn Đức tìm được.

Vương Toàn Đức căn bản chướng mắt đan dược cấp thấp này, trực tiếp ném bình ngọc xuống vách núi.

Nhưng Tô Dật không nghĩ tới, bình ngọc này cũng rơi ở cách đó không xa.

Lúc trước vì thấy thương thế tốt không sai biệt lắm, Tô Dật mới không dùng Nguyên Linh Đan, còn dự định có cơ hội trả cho gia gia.

Giờ phút này Nguyên Linh Đan ở cách đó không xa, thương thế thì quá nặng, Tô Dật không khỏi kinh hỉ.

Nếu dùng Nguyên Linh Đan, lại tiến vào không gian thần bí, đến lúc đó khôi phục sẽ càng thêm nhanh chóng.

- A...

Di động thân thể, lại cảm giác toàn thân tan ra thành từng mảnh.

Ở trên tán cây này, mặc dù là đại thụ che trời, Tô Dật cũng sợ ngã xuống đất, đến lúc đó không biết còn có kỳ tích hay không, cho nên không thể không cẩn thận từng li từng tí.

Thật vất vả lấy được bình ngọc, Tô Dật đã đầm đìa mồ hôi.

Cảm giác bốn phía kiên cố, Tô Dật cũng không muốn bò lên trên nữa.

Lấy thân thể của Tô Dật hiện tại, di động nửa phần cũng cố hết sức, căn bản không muốn nhúc nhích.

- Dùng đan dược.

Không có chút do dự, tuy đây là dưới vách đá vạn trượng, nhìn như rất an toàn, nhưng nơi đây cũng là Man Yêu Sâm Lâm, nói không chừng sẽ phát sinh rất nhiều nguy hiểm.

Tô Dật không dám khinh thường, phải nhanh chóng khôi phục mới tốt.

Mở bình ngọc ra, bên trong mùi thuốc xông vào mũi, là mùi vị của Nguyên Linh Đan.

- Không đúng...

Nhưng trong nháy mắt, sắc mặt Tô Dật kinh ngạc, cảm giác mùi vị của Nguyên Linh Đan giống như không đúng.

Cũng không phải Nguyên Linh Đan vị đạo không đúng, là mùi thơm của loại thuốc này hoàn toàn không đúng.

Bởi vì hai ngày trước mới tiếp xúc qua Nguyên Linh Đan, mùi thơm đó Tô Dật còn nhớ rõ ràng, cho nên giờ phút này vừa mở bình ngọc ra, nhất thời phát giác được dị dạng.

Vì kinh ngạc, hắn lập tức đổ ra ba viên Nguyên Linh Đan trong bình ngọc.

- A, đây là có chuyện gì!

Chẳng qua khi nhìn thấy ba viên Nguyên Linh Đan kia, Tô Dật lại là kinh ngạc.

Ba viên Nguyên Linh Đan này vẫn là ba viên lúc trước, nhưng giờ phút này trên Nguyên Linh Đan, ánh sáng lộng lẫy lại mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.

Mùi thuốc nồng nặc và năng lượng ba động, cũng mạnh hơn mấy ngày trước không biết bao nhiêu lần.

Đan dược của thế giới này tổng cộng chia làm bảy phẩm cấp, mỗi một phẩm cấp lại chia làm sơ cấp, trung cấp, cao cấp.

Nguyên Linh Đan, chỉ là đan dược Nguyệt phẩm sơ cấp.

Nhưng giờ phút này Tô Dật nhìn Nguyên Linh Đan trong tay, lại cảm giác tầng thứ của đan dược này, so với vài ngày trước nhìn thấy, sợ là đã tăng một cấp độ, giống như trải qua đoán tạo lần nữa.

Tô Dật trầm tư, trong lòng không hiểu.

Cái này quá không bình thường, Nguyên Linh Đan một mực ở trên người mình, sao lại phát sinh loại biến hóa này, giống như trực tiếp đề bạt tầng thứ, chẳng lẽ Nguyên Linh Đan còn có thể tự động tấn cấp sao.

Rất hiển nhiên, Tô Dật biết Nguyên Linh Đan không có khả năng tự động tấn cấp.

Nhưng bây giờ, sự thật bày ở trước mắt, Nguyên Linh Đan thật tăng lên một tầng.

- Chẳng lẽ...

Tô Dật tỉ mỉ cân nhắc, nghi hoặc không hiểu, đột nhiên ánh mắt sáng lên, Nguyên Linh Đan này một mực ở trên người mình, có điều sau đó bị Vương Toàn Đức nhìn thấy, ném xuống vách đá vạn trượng.

Tô Dật có thể khẳng định, tự nhiên không phải Vương Toàn Đức làm.

Nghĩ đến nơi này, ánh mắt Tô Dật lấp lóe, Nguyên Linh Đan rời khỏi mình, cũng chỉ có mấy ngày trước ở Tô gia trị thương, thuận tiện mang vào không gian thần bí.

- Chẳng lẽ có quan hệ tới không gian thần bí?

Trong mắt có chút ánh sáng lấp lóe, Tô Dật hoài nghi Nguyên Linh Đan biến hóa, có lẽ có quan hệ tới không gian thần bí.

Tuy cái này rất khó tin, nhưng Tô Dật ngẫm nghĩ, lại càng lúc càng chắc chắn.

- Tê tê...

Đột nhiên, có tiếng vang truyền ra.

- Người nào...

Mặc dù Tô Dật bị thương nặng, nhưng bản năng cảnh giác vẫn còn, nhất thời phát hiện được dị động.

Một con mãng xà lớn cỡ trẻ sơ sinh, toàn thân kim sắc, dài gần mười trượng đột nhiên xuất hiện, đã quấn ở trên rễ cây, lưỡi phun ra nuốt vào, mắt lộ hung quang, nhìn mình chằm chằm.

Nghiêm ngặt mà nói, Tô Dật cảm giác được, Kim Sắc Đại Mãng nhìn chằm chằm ba viên Nguyên Linh Đan trong tay mình.

- Yêu Huyền cảnh!

Tô Dật nhất thời dở khóc dở cười, cảm giác trên người Kim Sắc Đại Mãng tràn ngập khí tức cường đại, lấy kinh nghiệm ba năm ở trong Man Yêu Sâm Lâm của hắn, đây tuyệt đối là Man Thú tu vi Yêu Huyền cảnh.