Thở dốc một hơi, Trần Cảnh lấy ra một bình linh dược, chậm rãi hồi phục lại khí. Trận chiến vừa rồi đã tiêu hao gần hết lượng khí của cậu.
Nửa giờ sau, Trần Cảnh mở mắt, lượng khí gần như đã hồi phục hoàn toàn.
Chậm rãi lại gần con sư diễm quỷ giao, lục tìm một lúc cuối cùng cũng tìm thấy yêu hồn của nó.
Một viên yêu hồn màu đỏ to bằng nắm đấm, bên trong hình ảnh của con sư diễm quỷ giao rõ ràng hơn nhiều so với những con đại yêu thú lúc trước mà cậu đã gặp.
Nếu xét cảnh giới, con sư diễm quỷ giao có lẽ mạnh hơn một chút so với hóa nguyên cảnh trung kỳ của nhân loại.
Nếu ở bên ngoài, Trần Cảnh có lẽ sẽ không bỏ qua bất kỳ bộ phận nào của con đại yêu thú này, nhưng ở đây thì chỉ đành tiếc nuối bỏ lại.
Mau chóng tiến lên, thời hạn nửa ngày đại khái chỉ còn một nửa, mau chóng lấy được long viêm tủy thì hơn.
Vượt qua khe nứt, ngọn núi lớn đã ở ngay trước mắt.
Một dãy bậc đá kéo dài từ chân núi lên đến đỉnh núi, nhìn không thấy đích.
Đề khí, thân ảnh của Trần Cảnh lướt trên những bậc đá.
Nửa giờ sau, cuối cùng cậu cũng đi đến đích cuối cùng – một quảng trường lớn.
Giữa quảng trường có một đài đá, trên đỉnh đài đá, một viên ngọc màu đỏ nhạt đang không ngừng tỏa ra ánh sáng ba màu.
Trần Cảnh chậm rãi tiến về phía trước.
Cạch.
Một tiếng động nhỏ vang lên, theo phản xạ, thân hình của Trần Cảnh ngay lập tức lùi về phía sau.
Nhưng đã muộn, phía sau đột ngột xuất hiện những phiến đá hình chữ nhật chặn đường lui của cậu.
Quảng trường vốn trống trải lúc này liên tiếp mọc lên hàng trăm phiến đá lớn, tạo thành một rừng vách đá ngăn cản con đường đến chỗ cột đá.
Cẩn thận tiến lên phía trước, sau một lúc dò xét Trần Cảnh nhận ra đây là một trận pháp.
Trận pháp này không có tính công kích mà chỉ để ngăn cản và mê hoặc người bên trong, dùng sức mạnh hoàn toàn không thể phá hủy những phiến đá này, cảm giác cũng bị hạn chế nghiêm trọng.
Hơn nữa nó là một loại trận pháp di động, thỉnh thoảng những phiến đá sẽ dịch chuyển khiến cho những lối đi cũng thay đổi theo.
Cửa đầu tiên kiểm tra sức chịu đựng, cửa thứ hai thử sức chiến đấu, cửa thứ ba này lại đòi hỏi kiến thức về trận pháp.
Thử thách của thư viện quả nhiên không đơn giản chút nào.
Sau gần một giờ lần mò, Trần Cảnh đã lần ra được một chút manh mối.
Trận pháp cơ bản có hai phần : vòng ngoài và vùng trung tâm.
Vòng ngoài là một vòng tròn lớn bao phủ toàn bộ trận pháp.
Vùng trung tâm chia thành bốn khu vực : đông, tây, nam, bắc
Vượt qua vòng ngoài, tiến vào khu vực trung tâm, nếu đi nhầm sang khu vực khác, trận pháp sẽ biến đổi, người phá trận sẽ bị đẩy ra vòng ngoài trận pháp.
Có lẽ đây là một loại trận pháp thuộc loại tứ tượng trận đồ, muốn phá trận phải xác định được khu vực chính của trận, từ đó xác định một con đường dẫn đến vị trí mắt trận.
Thông thường mắt trận đều sẽ được che giấu, muốn xác định được không phải điều dễ dàng gì.
Nhưng ở tình huống này, Trần Cảnh có thể chắc chắn mười phần viên long viêm tủy kia chính là vật chủ của mắt trận.
Khu vực này từ đầu đã dành cho người tu luyện hệ hỏa, vậy khu vực có mắt trận chính là khu phía vực phía Nam.
Tính toán một chút vị trí mình đang đứng ở vòng ngoài, vừa hay chính là hướng Nam.
Đã có phương hướng vậy dễ đi hơn rồi, Trần Cảnh chậm rãi tiến vào khu trung tâm một lần nữa
Mỗi bước đi đều phải chú ý đến phương hướng, cứ một đoạn, Trần Cảnh lại phải dừng lại tính toán để đảm bảo mình không bị lạc sang khu vực khác.
Sau nửa giờ, cuối cùng Trần Cảnh cũng đến được chân cột đá, lần này chỉ cần nhảy lên một chút cậu đã có thể lấy được viên viêm long tủy.
Theo đó trận pháp cũng bị phá, những phiến đá lần lượt chìm xuống, chẳng mấy chốc quảng trường bằng phẳng lại xuất hiện trước mặt Trần Cảnh.
Nhiệt lượng từ viêm long tủy khiến Trần Cảnh khá kinh ngạc, dù có áo giáp cương khí, cậu vẫn cảm nhận rõ sức nóng tỏa ra từ nó.
Viêm long tủy cũng là một loại tinh thạch để tu luyện nhưng bản chất nó lại khá giống với yêu hồn của yêu thú.
Tinh thạch bản chất chính là những viên đá chứa đựng khí hấp thụ được khi chúng gần một khí mạch.
Khí mạch được chia thành ba cấp : hạ, trung, cao.
Đẳng cấp khí mạch càng cao thì tinh thạch tạo ra càng tốt.
Ở Hồng Bàng giới, các thế lực từ hạng ba trở xuống đều không sở hữu một khí mạch nào.
Hạng hai cũng chỉ những thế lực đứng đầu mới có thể hữu một khí mạch hạ cấp, sản lượng thấp, chất lượng tinh thạch cũng không cao.
Về phần những thế lực hạng nhất như vương triều hay các đại tộc cổ thì đều sở hữu ít nhất một khí mạch trung cấp và một vài khí mạch hạ cấp.
Viêm long tủy tuy tính là tinh thạch nhưng bên trong nó lại chứa đựng một thứ cực quỳ quý hiếm, có thể coi là một dạng khí mạch thu nhỏ- chính là thứ vật chất màu trắng nhỏ như sợi chỉ ở trung tâm của viêm long tủy.
Nghe đồn nếu luyện hóa trọn vẹn được một viên viêm long tủy có thể dễ dàng đẩy một một ngự nhân sư cấp một trực tiếp tăng lên cấp mười hai hoặc tăng một cảnh giới của dị nhân sư.
Chính vì vậy viêm long tủy cực kỳ quý hiếm, như gia tộc cậu cũng không có nổi một viên.
Lần này thư viện lấy ra một lúc năm viên, đủ để thấy tiềm lực khủng bố của thư viện.
Nhưng dù cho có được nó cũng không ai có thể hấp thụ hoàn toàn viêm long tủy trong một lần.
Lượng khí quá lớn đổ vào một lúc, cơ thể một ngự khí sư dưới dung thần cảnh cơ bản không thể chịu đựng được.
Cách thông thường là từ từ hấp thụ nó nhưng như vậy sẽ làm giảm đáng kể hiệu quả tu luyện.
Dù sao cũng đã đạt được mục đích, môn sinh ưu tú , Trần Cảnh đã chắc suất rồi.
Đang suy nghĩ miên man, một cột sáng từ trên trời chiếu thẳng xuống người Trần Cảnh, theo cột sang đó thân ảnh của Trần Cảnh cũng biến mất khỏi tòa tháp.
Âm thanh ồn ào xung quanh cho thấy Trần Cảnh đã quay lại quảng trường của thư viên.
Mở mắt ra, Trần Cảnh thấy mình đang đứng trên một kim tự tháp lớn, kim tự tháp chia thành ba tầng.
Tầng dưới cùng có trăm bệ đá, tầng thứ hai có ba mươi bệ đá, tầng trên cùng chỉ có mười bệ.
Trần Cảnh đang đứng ở tầng trên cùng, bên cạnh chỉ có mỗi tên to con lúc chạm mặt bên ngoài hỏa tháp.
Khác với tầng trên cùng thưa thớt, tầng thứ hai và tầng thứ ba đã xếp rất nhiều người.
Tầng thứ hai lúc này đã có tới hai mươi người, đều là những kẻ đạt đủ điều kiện bước vào thiên đài, xem ra họ không vượt qua được thử thách ở thiên đài nên chỉ có thể đứng ở tầng thứ hai.
Ngay sau Trần Cảnh, những cột sáng cuối cùng cũng xuất hiện, không ngoại lệ đều là ở tầng trên cùng, bao gồm cả Trịnh Phương trong đó, xem ra nàng ta cũng đã vượt qua thử thách ở thiên đài.
Không khí bên dưới quảng trường lớn đã trở lên náo nhiệt từ khi tòa kim cự tháp kia xuất hiện, mỗi khi có một thí sinh được truyền đến tòa tháp đều có rất nhiều âm thanh bàn luận vang lên.
Có ngạc nhiên, có vui mừng, có ghen tỵ, có tiếc nuối, trăm nghìn cảm xúc. Mà dĩ nhiên hai mươi sáu người đủ điều kiện vào thiên đài là tâm điểm chú ý.
Theo sau mỗi người ở thiên đài bị loại là một sự tiếc nuối, thử thách ở thiên đài quả thực quá khó khăn.
Khi con số người bị loại khỏi thiên đài lên tới mười lăm người, nhiều người bên ngoài thậm chí nghĩ rằng sẽ không có ai vượt qua được thử thách ở thiên đài.
Hầu hết đều bị loại ở vòng thứ hai khi thí sinh phải đối đầu với những con đại yêu thú.
- Tên to con xuất hiện đầu tiên ở tầng trên cùng là con cái nhà ai mà thực lực mạnh như vậy, chỉ mới mười lăm tuổi đã đạt đến hóa nguyên cảnh đỉnh phong.
- Nhìn trang phục mà còn không nhận ra, đồ kém hiểu biết.
- Ngũ hoàng tử của Bắc Thương quốc quả nhiên phi phàm, nghe nói khi hắn ta sinh ra có dị tượng kim long lục trảo xuất hiện, trên người mang theo khí vận kim long nên tu luyện cực kỳ thần tốc.
- Ta còn nghe nói hắn năm mười hai tuổi đạt đến ngự nhân sư cấp mười hai đã được một vị trưởng lão của thư viện chỉ điểm tu luyện nên chỉ trong ba năm đã đạt đến hóa nguyên cảnh đỉnh phong.
Khi mọi người còn đang trầm trồ về người đầu tiên vượt qua thử thách thì sự xuất hiện của Trần Cảnh ở tầng trên cùng của kim tự tháp như tảng đá lớn ném vào mặt hồ, gây nên động tĩnh còn lớn hơn cả khi tên ngũ hoàng tử của Bắc Thương quốc xuất hiện.