Chương 4

"Gừ—!"

"Gàoooo—!"

Tiếng kêu của lũ thây ma vang vọng bên dưới.

Nhìn thây ma kêu gào thống khổ cũng khá thú vị, bình thường chúng nó sẽ không kêu một tiếng nào, cho dù bạn có đâm bao nhiêu nhát hay chặt đứt tay chân của chúng.

[Bạn đã lên cấp.]

[Bạn đã lên cấp.]

[Bạn đã lên cấp…]

Một tràng thông báo.

YuWon lẩm bẩm một mình khi đổ xuống bao muối tiếp theo, “Đây là bao cuối cùng à?”

Ở phút thứ 20, khi số lượng zombie đã lên đến đỉnh điểm, YuWon mang muối mà anh đã chuẩn bị lêи đỉиɦ tòa nhà.

Nhảy giữa mái nhà của các tòa nhà, hắn đổ muối lên đống thây ma.

Vυ"t—

Bao muối cuối cùng được tung ra.

Các tinh thể muối phân tán ra xa, rơi xuống những thây ma như những giọt mưa, một lần nữa, đầu và cơ thể của những thây ma bắt đầu tan rã.

Vô số thông báo tăng cấp hiện lên, YuWon nở một nụ cười dễ chịu.

“Phê thật.”

YuWon tự hỏi mình đã tàn sát bao nhiêu thây ma, hắn biết ít nhất phải tới mấy ngàn.

Câu hỏi của YuWon đã sớm có câu trả lời.

[ĐANG HOÀN THIỆN HƯỚNG DẪN ĐẦU TIÊN.]

[NHỮNG NGƯỜI SỐNG SÓT : 4077]

[Phần thưởng cho việc đánh bại kẻ thù đang được phân phối.]

[Số kẻ thù bị đánh bại: 1427]

[Bạn đã đạt được 500 điểm.]

[Bạn đã đạt được một kỳ tích không thể tin được.]

[Bạn đã đạt được 1000 điểm.]

[Phân phối 1427 điểm.]

[Bạn đã nhận được thêm điểm chỉ số ngẫu nhiên.]

[Sức mạnh tăng thêm 1.]

[Sức bền tăng thêm 2.]

[Bạn đã nhận được 1 điểm chỉ số chưa phân bổ.]

[Hướng dẫn thứ 2 sẽ bắt đầu sau 10 phút nữa.]

“Rất nhiều người đã chết...”

Sau khi nhìn thấy số người sống sót, YuWon thở dài, vì dân số ban đầu của khu vực Hongdae là khoảng 12.000 người, điều đó có nghĩa là 8.000 người đã chết chỉ riêng trong khu vực này.

“Mình đoán 4.000 người sống sót hẳn đã rất khá.”

Trước đây, trong Hướng dẫn đầu tiên, hơn 80% số người đã không vượt qua được, đặc biệt là ở những khu vực như Hongdae, nơi có rất nhiều thây ma, nếu không có người sống sót cũng không phải điều gì lạ.

Vậy nên, 4.000 nghĩa là rất nhiều người sống sót.

“...Và mình chắc chắn đã gϊếŧ rất nhiều.”

1427. Đó là số zombie mà YuWon đã gϊếŧ.

Nếu hắn chỉ chém zombie liên tục bằng một con dao, thì không thể gϊếŧ nhiều thây ma như vậy trong 30 phút.

“100 cho lần tiêu diệt đầu tiên, 500 cho số lần tiêu diệt nhiều nhất, 1.000 cho kỳ tích khó tin và 1.427 điểm cho mỗi thây ma.”

Tổng cộng là hơn 3.000 điểm, đó là số điểm lẽ ra không thể đạt được trong Hướng dẫn đầu tiên.

Hầu hết những người tham gia Hướng dẫn chỉ gϊếŧ được một hoặc hai thây ma, nhiều nhất là 10. Vì vậy, hầu hết họ bắt đầu với 1-10 điểm.

“Mình nghĩ mình đã bắt đầu với bảy điểm ở lần trước”.

Vì hắn đã chơi thể thao và vì có can đảm, hắn nhớ mình đã săn được một vài thây ma.

So với kiếp trước, đây là một số điểm khởi đầu không thể tin được.

[Tên: Kim YuWon]

[Cấp độ: 16]

[Sức mạnh: 23]

[Khéo léo: 20]

[Bền bỉ: 24]

[Nhạy bén: 21]

[Tổng số điểm: 3027]

[Điểm chưa phân bổ: 4]

Cấp 16.

Tổng giá trị của chỉ số của anh ấy là 88. Và nếu tính cả điểm chỉ số chưa phân bổ, tổng chỉ số của anh ấy là 92.

“Đây là một lượng điểm thuộc tính vô lý có thể kiếm được trong Hướng dẫn đầu tiên.”

Zombie không mang lại nhiều kinh nghiệm. Cho dù bạn đã gϊếŧ bao nhiêu, Cấp độ 3 hoặc 4 đáng lẽ phải là giới hạn trong Hướng dẫn đầu tiên.

“Hướng dẫn tiếp theo là...”

Khi YuWon đứng dậy…

"Xin chào mọi người!"



Một giọng nói vui vẻ trái ngược hoàn toàn với tình hình vang lên. Giọng nói khiến cho sự hỗn loạn bên dưới lắng xuống, mọi người đứng sững lại, bao gồm cả YuWon.

"C-Ai vậy?"

“Cái gì, cậu cũng nghe thấy à?”

"Tôi cũng nghe nói."

"Nó từ đâu tới?"

Giọng nói không lớn, nhưng mọi người đều có thể nghe thấy rõ ràng.

Nó khác với giọng nói của hệ thống. Không giống giọng rô bốt không có tông điệu, giọng nói này có cảm giác như nó thuộc về một người thực.

YuWon ngẩng đầu lên, nhận ra giọng nói này là của ai.

“Một quỷ sai.”

Giọng nói thuộc về một quỷ sai của quản trị viên, phụ trách Hướng dẫn.

Không giống như các Quản trị viên thực sự chịu trách nhiệm trong cả một tầng, chúng chỉ đơn thuần là những tay sai của Quản trị viên, giám sát một trong số hàng chục nghìn khu vực, tuy nhiên, chúng vẫn được coi là những sinh vật siêu nhiên mạnh mẽ cho đến bây giờ.

“Mình không nhớ chúng sẽ xuất hiện trong Hướng dẫn thứ 2.”

Lý do tại sao chúng xuất hiện sớm có lẽ là do hắn. Kiếp trước, quỷ sai chỉ bắt đầu xuất hiện khi bắt đầu Hướng dẫn thứ 3.

“Chúc mừng bạn đã sống sót! Có rất nhiều người sống sót ở đây, hử? Tôi thực sự bị sốc khi biết số lượng người sống sót."

Hướng dẫn đầu tiên có hai mục tiêu. Mục tiêu thứ nhất là loại bỏ những người không đủ tiêu chuẩn để tiến tới Hướng dẫn tiếp theo. Mục tiêu thứ hai là kiểm tra năng lực những người đủ điều kiện.

Tuy nhiên, số người sống sót ở Hongdae nhiều hơn dự kiến của Quản trị viên. Lý do rất đơn giản.

“Hẳn là vì mình.”

YuWon đã gϊếŧ thây ma trước mặt những người khác, truyền cảm hứng cho đám đông.

Có nhiều cách khác nhau để vượt qua nỗi sợ hãi. Một trong số đó là quan sát người khác vượt qua nó. Chứng kiến YuWon chiến đấu đã tiếp thêm can đảm cho những người khác cũng chiến đấu.

Ngoài ra YuWon còn tàn sát cả tấn zombie bằng muối.

“Ít nhất ở những nơi mình rải muối, sẽ có rất nhiều người sống sót.”

Có lẽ là vì thế? Giọng con quỷ sai đầy phấn khích, như thể nó vừa tìm được một thú vui mới.

"Tôi có một thông báo cho những người sống sót. Thông thường, tôi sẽ đưa ra thông báo này sau Hướng dẫn thứ 2, nhưng... đây sẽ là một ngoại lệ vì có người đạt đến yêu cầu quá nhanh."

Từ “thông báo” đã mang lại hy vọng cho mọi người.

"Một thông báo?"

"Nó là gì?"

"Có thể—Chúng ta có thể về nhà bây giờ không?"

Tất nhiên, mọi người đều mong muốn một điều.

Trở về nhà.

Trừ khi là một kẻ tâm thần kì quặc, không thì ai lại muốn chạy trốn khỏi thây ma, chiến đấu với chúng hoặc nhìn mọi người chết dưới tay chúng.

"Chỉ có một thông báo thôi. Đó là cách sử dụng điểm của bạn! Bây giờ, mọi người hãy vỗ tay!"

Mọi người ngoan ngoãn vỗ tay, giả vờ phấn khích, nhưng chẳng ai thực sự cảm thấy vậy. Thông báo ấy chẳng nói gì tới cách để trở về nhà. Đám người sống sót quá đỗi thất vọng.

Tuy nhiên, vẫn có một số người rất chú ý đến những gì quỷ sai nói. Đây là những người có khả năng sinh tồn và thích nghi nhanh chóng.

"Có hai phương pháp chính để sử dụng điểm của bạn. Cách thứ nhất là sử dụng Cửa Hàng. Đây mới là nơi thực sự tuyệt vời! Trong đấy có những vật phẩm ngoài sức tưởng tượng của bạn!"

Cửa Hàng.

Cái tên nghe quá đỗi bình thường, nhưng Cửa hàng mà Quỷ sai nhắc đến có một vai trò vô cùng quan trọng trong thế giới này.

“Có nguyên do để mọi người rỉ tai nhau rằng, bạn thậm chí có thể trở thành một vị thần miễn là bạn có đủ điểm.”

Cấp độ và điểm.

Từ giờ trở đi, đây sẽ là một trận chiến để dành giật hai thứ đó.

"Cách thứ hai là sử dụng nó như tiền tệ. Tất cả các bạn đều thích tiền phải không? Bạn có thể cho hoặc nhận điểm bằng cách bắt tay với ai đó."

Bạn có thể sử dụng điểm của mình tại Cửa hàng. Ngoài ra, bạn có thể thuê người khác làm việc cho bạn hoặc các hình thức trả thù lao khác bằng điểm.

Như quỷ sai đã nói, điểm bây giờ là tiền tệ của thế giới này, cũng là quyền lực và sức mạnh.

“Hết giờ rồi! Đó không phải là một khoảng thời gian nghỉ ngơi tuyệt vời sao? Vừa rồi là thông báo. Còn bây giờ..."

[HƯỚNG DẪN THỨ 2 SẼ BẮT ĐẦU.]

“Đã đến lúc bạn phải đấu tranh một lần nữa.”

Đó là những lời cuối cùng từ quỷ sai.

Bây giờ là lúc bắt đầu Hướng dẫn thứ 2.

* * *

[Ở trung tâm của khu vực Hướng dẫn, một vùng an toàn đã được tạo ra.]

[Vui lòng vào khu vực an toàn.]

[Cứ sau 3 giờ, 100 điểm sẽ được phân phối.]

"Khu an toàn?"

"Là nó?"

Mọi người tập trung tại hình bầu dục xuất hiện trên mặt đất. Khu vực an toàn là một hình bầu dục dài được chia thành nhiều màu, ở giữa là màu tím và các đầu bên ngoài là màu đỏ.

"Này, đi thôi."

"Chết tiệt... Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra vậy?"

"Chang Ho đâu?"

"Có quỷ mới biết. Nó chết rồi cũng nên."

MyungHoon và bạn bè của gã bắt đầu hướng đến vùng an toàn trong khi nói chuyện.

May mắn thay, khu vực an toàn khá gần. Họ may mắn đứng gần khu trung tâm.

Kim MyungHoon bối rối nhìn quanh.



"Có chuyện gì vậy? Mày đang tìm gì?"

"Không có gì."

“Giờ nghĩ lại, tao không thấy tên khốn YuWon.”

Mọi người bắt đầu tụ tập trong khu vực an toàn.

Không thể tìm thấy YuWon trong đám đông hàng ngàn người vẫn chưa phải là điều kỳ lạ nhất,

“Hắn sẽ không chết…”

"Không đời nào. Hắn chắc chắn sống sót."

"Phải đấy. Nó mạnh như quái vật ấy."

Kỹ năng của YuWon không phải là giỡn.

Đó là lý do tại sao Kim MyungHoon và những người bạn của gã tìm kiếm YuWon, họ nghĩ rằng họ sẽ an toàn nếu đi theo hắn.

"Hử?"

MyungHoon nhìn thấy YuWon từ đằng xa, chen qua đám đông, sau một thoáng do dự, MyungHoon vẫy tay.

"Này, này! Kim YuWon!"

Nghe thấy tên mình, YuWon dừng bước, quay đầu về phía gã.

"Kim Myung Hoon?"

"Mày đang đi đâu vậy? Đường đó sai rồi. Mày không nghe nói rằng chúng ta phải ở trong vùng an toàn sao?”

MyungHoon nói với giọng điệu thân thiện, không giống như trước đây. Mọi thứ giờ đã khác. Gã biết chẳng có điều gì tốt đẹp sẽ đến khi gây gổ với YuWon.

“Mình không muốn thừa nhận, nhưng ở bên cạnh tên khốn này là lựa chọn an toàn nhất.”

May mắn thay cho gã, Yuwon dường như chẳng để tâm.

“Chắc nó cũng biết nổi điên lên với mình bây giờ cũng chẳng có gì tốt cả,” MyungHoon nghĩ.

Chắc YuWon cũng cần lập đội. Hai người vẫn tốt hơn một, và ba người sẽ có cơ hội sống sót cao hơn hai người.

“Nếu mình móc nối được với hắn…”

"Tôi biết đường đó sai."

"Hả?"

“Tôi có nơi phải đi,” YuWon nói, vỗ vai MyungHoon.

"Nếu cậu muốn sống sót, đừng cố dựa dẫm vào người khác. Hãy ngoan ngoãn đợi ở vùng an toàn. An phận một chút."

"Cái gì? Thằng khốn..."

YuWon bỏ đi, không quan tâm đến những gì MyungHoon nói, anh đi về hướng hoàn toàn ngược lại với khu vực an toàn.

MyungHoon mâu thuẫn, có nên để YuWon đi không?

“Mình có cảm giác đi với nó là an toàn nhất…”

Sau khi nhìn YuWon đi xa dần, MyungHoon hạ quyết tâm, tiến vào khu vực an toàn.

“Nói vậy chứ, không đời nào có nơi an toàn hơn vùng an toàn, phải không?”

Và cứ như vậy, Kim MyungHoon trở về vùng an toàn.

Tại thời điểm đó…

Bonk—

"Ặc!"

Người đàn ông đi phía sau MyungHoon đập đầu vào thứ gì đó, khiến gã lùi lại vài bước.

"C-Cái gì đây?"

"Nó bị chặn lại!"

“Tôi tưởng nó muốn chúng ta tiến vào trong đó chứ?”

Bang, bang, bang—!

Những người không thể vào vùng an toàn đập ầm ầm vào bức tường vô hình.

Và ngay lúc đó, vài dòng chữ hiện lên trên bức tường vô hình của vùng an toàn.

[SỨC CHỨA : 2038 / 2038]

2.038.

Đó chính xác là một nửa số người sống sót từ Hướng dẫn đầu tiên.

MyungHoon, một trong những người cuối cùng vào được vùng an toàn, thẫn thờ nhìn ra ngoài qua bức tường vô hình.

Vùng an toàn được tạo khi bắt đầu Hướng dẫn thứ 2 và nó có sức chứa tối đa.

Điều đó có nghĩa là—

"O-Ở đằng kia!"

"Là quái vật!"

—Rõ ràng, nó có nghĩa là rất nguy hiểm bên ngoài vùng an toàn.

"A a a a!"

“C-Cái gì đây… Aaaaah!”

Nhóp nhép-!

Ngấu nghiến—

Kim MyungHoon sợ hãi nhìn chằm chằm ngoài khu vực an toàn trở nên hỗn loạn vô cùng.

Vặn—

Nhóp nhép, cạch—

Vô số quái vật với cái miệng khổng lồ nhô đầu lên khỏi mặt đất và bắt đầu ăn thịt người dân.