Chương 22: Cưỡиɠ ɧϊếp Lưu, Quang, Trương Hay Là Bị Hϊếp (18+).

Chương 22: Cưỡиɠ ɧϊếp Lưu, Quang, Trương Hay Là Bị Hϊếp (18+).

Suy nghĩ xong đầu đuôi xuất thân của lưu bị hắn nhếch môi lên tiếng hỏi.

- Nàng thực sự muốn phục hưng Hán triều?

Lưu Nhiên ưỡng thẳng lưng, bộ ngực chống qua lớp áo lụa uy thế mười phần mà nói lớn.

- Vâng! Thưa Nguyên Soái. Đổng Trác làm loạn kỷ cương Hoàn Đế vì tuổi trẻ cho nên bị hắn cưỡng ép lắm đường. Quan tham lộng hành làm bách chúng làm than đói khát. Tỷ muội chúng tôi tuy thân nữ nhân nhưng vẫn quyết mang một thân mềm yếu đứng lên tiêu diệt Đổng tặc mà cứu lấy muôn dân Hán triều.

Hắn gật đầu nói.

- Uh! Vậy ba người các ngươi chơi vui vẻ.

Nói rồi hắn không thèm để ý đến ba nàng nữa, hướng đến 7 vị tướng lĩnh vừa được đưa đến nói.

- Đám lão già kia hẳn đã lên kế hoạch cho các ngươi rồi. Được rồi đi làm việc của các ngươi đi, bảo binh sỹ trông coi bên ngoài luôn cách Soái trướng 100m không được nghe chính sự bên trong.

7 vị tướng lãnh ý cúi người chào hắn rồi bước đi ra ngoài.

Lưu Nhiên bây giờ kinh ngạc đứng như trời trồng, nàng thật bất ngờ khi vị Nguyên Soái này vậy mà không thèm quan tâm để mắt nhiều đến các nàng không nói hai lời trực tiếp ra ý tiễn khách. Vô số hoa ngôn xảo ngữ, lời ong tiếng ve còn nằm trong bụng chưa có được phát ra thì ngay lập tức bị dội một gáo nước lạnh tan biến sạch.

- Nguyên Soái vì sao?

Hắn làm bộ kinh ngạc khi ba người vẫn chưa đi mà nói.

- Ta không thích người đứng trước mặt ta mà hoa ngôn lộn xộn nói dối.

Lưu Nhiên lại nghẹn một họng khí có chút không thể nói gì. Nàng thật không ngờ Nguyên Soái trẻ tuổi này còn chưa hỏi đến câu thứ ba đã đoán ra dụng ý trong lòng nàng.

Cắn răng thật chặt nàng mở miệng nói.

- Nguyên Soái cần gì ở thϊếp thân!

Trọng tâm đã đến hắn nhìn đến thân thể như liễu của Lưu Nhiên, ngũ quan xinh đẹp trắng như trứng ngỗng, ngực nổi như hai cái bánh bao nhìn thôi cũng có thể đoán ra là vừa bàn tay bóp. Cái mông không lớn nhưng cao ráo mà săn chắc, hai chân khép nép đầy mời gọi người ta nhìn vào vùng tình thú.

Hắn nhếch miệng đứng lên rồi bước đến nói.

- Trong mắt ta mấy thứ tự xưng là Đế triều dù lớn hay nhỏ đều chỉ là trò chơi tiêu khiển. Nhược Thủy nàng nói xem làm lão bà của tướng công nàng có bao nhiêu lợi ích.

Nhược Thủy nhướng mày, môi cũng nhếch thành một đường vòng cung mà nói

- Dưới gối tướng công, thiên hạ có thể đi ngang.

Lưu Nhiên nghe xong câu này thì chấn động tâm thần, nàng hiểu ý hắn rồi.

Nhưng lúc này.

- Sooẹt!...

Miếng áo lụa trước ngực nàng bị một bàn tay tóm lấy xé toang, hai con bạch thỏ cũng vì thế mà lộ rõ ngoài không khí, hai đỉnh nhũ hoa đỏ hỏn cũng vì vậy mà hiện rõ nhô ra.

- Mĩ nhân hôm nay ta muốn cưỡиɠ ɧϊếp nàng tại đây!

Nói rồi hắn vòng tay qua eo nàng mà lôi lên Soái vị rộng lớn của mình, rồi đè nàng nằm xuống Soái vị.

Một tay hắn nắm chặt tay của nàng mà nâng cao tới tận đỉnh đầu khiến cho Lưu Nhiên vùng vẫy đấm đá mà dãy lên. Tay còn lại của nàng nhanh chóng che đi xuân quang của mình, hai chân cũng khép lại thật chặt.

- Tặc nhân mau buông đại tỷ của ta ra.

Quan Nguyệt và Truong Mai cùng hô lên một tiếng vác binh khí tính lao lên thì một âm thanh nhỏ nhẹ nói vào tai khiến hai người định thần nhìn đến.

- Hai vị tỷ tỷ muốn phá hỏng hứng thú của đại tỷ các vị sao? Không thấy Nhiên tỷ đang làm bộ dãy dụa sao?

Con mắt hai người trợn trắng mà nhìn lên trên Soái vị.

Quả nhiên Lưu Nhiên đang dãy dụa nhiệt tình nhưng một chút lực lượng đều không có xuất ra.

Với cảnh giới Kim Đan đỉnh phong mà còn bị một Kim Đan sơ kỳ cưỡиɠ ɧϊếp đến nỗi dãy ra không được, quả thật là không còn gì để nói nữa rồi.

Thở dài hai người nhìn nhau một cái rồi quay lưng muốn đi ra ngoài Soái bồng nhưng lần này vẫn bị tiếng nói của nha đầu kia nói cho hai nàng dừng chân lại.

- Tỷ muội đồng tâm! Sao một người hưởng lạc người kia bỏ? Hai tỷ không biết là, ngụa cùng một nhà sẽ không đá nhau sao? Tướng công ta có sở thích đã bắt thì bắt cả ổ, hai vị chẳng lẽ muốn bỏ đi chí hướng của cả ba người? Hai tỷ nên biết rằng tướng công sẽ không lưu người ngoài, nên hai người rời đi sẽ vĩnh viễn mất đi cơ hội của mình.

Quan Nguyệt cùng Trương Mai hay tay nắm chặt, gân xanh nổi lên trên trán ra vẻ đang rất khó khăn để quyết định.

Nhưng lức này âm thanh của Lưu Nhiên vang lên.

- Nhị muội! Mau tới cứu tỷ tỷ.

Đưa mắt nhìn lại, Lưu Nhiên đang đấm lấy từng quyền như gãi ngứa lên thân thể Nguyên Soái. Một chữ cứu này rõ ràng là đang nói hai người cùng nàng về chung một ổ chứ còn gì nữa.

Buông cánh tay nắm chặt, ba người từng thề sống chết có nhau còn được. Nay chung chồng thì có làm sao, đã thân còn thêm thân.

Quyết tâm đã định Trương Mai là người hào sảng cho nên trước tiên ném đi Xà Mâu mà lao đến.

Dùng quyền như đánh muỗi mà hét lớn.

- Tặc nhân chớ lộng hành a!...

!!!

Nhược Thủy thủy xoa cái trán đã muốn lắc lư hỏng, nắm lấy cánh tay Tố Trinh còn đang nghịch ngợm cười hì hì mà lôi nàng cùng ra ngoài, đứng trước trướng bồng cảnh giới cho 4 cái tên giở hơi này.

...

Tóm lấy bầu ngực sữa non mềm của Lưu Nhiên hắn ra sức mà nắn bóp, miệng hắn mυ"ŧ lấy đôi môi của nàng một cách cuồng nhiệt. Mặc cho nàng vùng vẫy không thôi hắn vẫn cứ không chịu buông tha mà liếʍ láp lấy đôi môi thơm tho và thân thể mùi hương xử nữ ngọt ngào.

Cái lưỡi hắn nhanh chóng rà vào liếʍ láp hàm răng xinh đều tăm tắp, cạy mở cái miệng nhỏ nhắn của Lưu Nhiên hắn liếʍ lấy cái lưỡi rụt rè mà thụt vào tận bên trong của nàng khiến cho nàng ú ớ không thôi.

Rút lưỡi trở về kéo ra một tia nước trắng trong từ trên lưỡi của nàng, tia nước đứt đoạn tóe về trong miệng khiến cho Lưu Nhiên khuôn mặt ngượng ngùng đến đỏ bừng.

Môi hắn rời đi cái miệng nhỏ nhắn ấy, hai tay tóm lấy tay nàng mà đưa cao qua đỉnh đầu, chậm rãi hôn từ má đến tai nàng. Di dời xuống cắn lấy xương qoai xanh rồi chậm rãi hôn lên bầu ngực sữa. Không thể bỏ sót, hắn cắn nhẹ lên hai điểm nhũ hoa của nàng rồi nhiệt tình mυ"ŧ lấy.

- Ư!...

Răng hắn nhay lên nhũ hoa khiến Lưu Nhiên bị kɧoáı ©ảʍ dâng trào mà rên lên một tiếng đầy du͙© vọиɠ.

Từ lức bắt đầu đến lúc này nàng vẫn cố gắng phân ra một phần lực chú ý đến xung quanh, chuyện Tố Trinh nói với Quan Nguyệt và Trương Mai cũng được nàng nắm bắt. Cảm nhận được cảm giác không ổn nàng quay đầu về phía Quan Nguyệt cùng Trương Mai mà nói với giọng rêи ɾỉ.

- Nhị muội! Mau tới cứu tỷ tỷ.

Thấy hai bóng dáng đã có ý quay lại khiến cho lòng nàng như cởi ra được tảng đá đag đè nặng, không còn phân vẫn khiến nàng buông thả bản thân. Nàng thấy một tay hắn đã buông tay mình mà chuyển sang xoa bóp bầu ngực sữa vẫn kiến nàng rên lên ử ử, nàng làm bộ dáng một chút, thu tay về nắm lấy nắm đấm lên tục đánh lấy như là xoa bóp đánh lên vai hắn.

- Tặc nhân chớ lộng hành a!...

Trương Mai hướng tới hắn đang còn phải đè ép Lưu Nhiên, cái mông đang chổng cao lên trời lắc lư mà vỗ xuống một cái.

- Bép!...

!!!

Mộng...

Kẻ chuyên gia đi vỗ mông nữ nhân hôm nay vậy mà bị người ta vỗ.

Miệng vẫn đang nút lấy nhũ hoa của Lưu Nhiên mà lưng chừng dừng lại hai mắt trợn tròn đầy kinh ngạc.

Lưu Nhiên và Quan Nguyệt cũng mở lớn hai con mắt mà nhìn lấy Trương Mai.

- Ừ! Sao vậy? Vỗ mông không đúng cách hay sao?

!!!

- Ừm! Nguyên Soái có bờ mông gợi cảm như vậy thì không nên vỗ bên ngoài quần áo nha.

Quả thật Quảng Binh hắn trong mắt nữ nhân thực sự là trai đẹp đến mê hồn, vỗ cái mông gợi cảm của hắn cũng không có gì là sai. Chỉ là thời đại này chỉ nghe nói nam nhân vỗ mông nữ nhân chứ chưa từng nghe qua điều ngược lại.

Trương Mai cho rằng mình vỗ không đúng cách cho nên trực tiếp hét lên.

- Tặc nhân mau buông ra khí giới.

Nói rồi lại trực tiếp xé bay cái quần của hắn. Một cái mông trắng nõn lộ ra bên ngoài không khí.

- Bép!...

!!!

- Mụ nội á! Cái mông lão tử vậy mà lại bị vỗ...

Hắn dật thót vì cảm giác đau từ mông truyền đến cho nên nhảy cẫng lên. Con trym lộ ra ngoài mà cứng ngắc rung lắc dữ dội trước hắt ba nàng.

- Lớn... Lớn ... Lớn!...

Trương Mai với cái tính cách hào sảng cho nên không sợ trời đất gì, nàng trực tiếp kinh hô lên, tay chỉ đến con trym của hắn đầy vẻ kinh ngạc.

Vừa nói xong cô nàng Trương Mai trực tiếp vươn tay tóm lấy trym hắn mà kéo tới bên mình mà nhìn ngắm.

- Không những lớn mà còn mềm mại và ấm áp. Nguyên Soái bảo bối cũng thật đẹp nha, hay là ngài cưỡиɠ ɧϊếp thϊếp thân trước đi, thϊếp thật là thích nó đó.

!!!

- Ai đang hϊếp ai vậy má.

Nói rồi hắn như con thỏ nhỏ bị tóm đuôi mà tính chạy, tuy nhiên con trym bị tóm chặt khiến cho hắn vùng vẫy không ra.

Lưu Nhiên đưa mắt nhìn Quan Nguyệt hai người ngầm hiểu ý nhau mà gật đầu một cái.

Nhanh chóng hai cô nàng lao đến tóm lấy ha tay hắn đè xuống mà dữ chặt.

- Ý! Các nàng muốn làm gì?

Lưu Nhiên bên tai thổi gió mà nói.

- Hϊếp chàng chứ còn làm gì?

!!!

- Ai da... Không nên như vậy ah! Nữ tử nên rụt rè đó a!

Quan Nguyệt một bên kéo đầu hắn qua mà nhìn thẳng vào mắt hắn, hai mắt nheo lại đầy khí thế nói lên bốn chữ.

- Chính danh thê tử.

Hắn ngơ ngác bàng hoàng kiểu thế với bị lộn nhào này, không tự chủ mà gật đầu một cái.

Quan Nguyệt cũng gật đầu hiểu rõ rồi cúi người hôn lên môi hắn.

"Móa! Thằng nào nói Quan Vũ trong lịch sử không có ngưu bức bá đạo như vậy ah!"

Hắn ú ớ suy nghĩ trong đầu, nếu nguyên tác của Tam Quốc Diễn Nghĩa ở đây chắc chắn sẽ bị hắn đυ.c lên đầu của lão mấy cái lỗ. Mấy nha đầu này liêm sỷ vất đâu hết rồi vậy.

Hắn bị ba cô gá Kim Đan hậu kỳ đè ép xuống đất, cựa quậy cũng cựa không nổi tinh thần mộng bức mà bị hϊếp da^ʍ tập thể.

Trương Mai là người đè chân và nắm trym hắn cho nên nhanh chóng đưa còn trym tổ bố của hắn vào miệng mình mà mυ"ŧ mạnh một cái.

- Chụt!...

- Ưm! Ngòn ngọt, ngon lắm nhị tỷ. Không như muội tưởng tượng từ lời của mấy bà thím, tướng công trym ngon lắm luôn đấy.

( Xác định là chính thê nên đổi cách xưng hô là tướng công).

- Không lừa tỷ.

Lưu Nhiên nheo mắt có vẻ không tin, nàng cũng thử cúi đầu ngậm lấy trym hắn mà mυ"ŧ một cái.

- Chụt!...

Nhắm mắt cảm nhận rồi quay sang Quan Nguyệt gật đầu một cái.

Quan Nguyệt thấy thế không nói một lời cũng cúi xuống mυ"ŧ lấy. Sau đó nàng hướng hai người gật đầu cảm khái mà nói.

- Thật là thơm và ngọt không hôi như tưởng tượng.

Nói rồi nàng tranh phần mà ngậm lấy trym hắn bú không nhả khiên cho hai người kia có chút ấm ức bĩu môi.

Hắn mộng bức còn chưa tỉnh, hai mắt thất thần nhìn đỉnh lều.

Chỉ là lúc này một cái bím rõ to đưa đến bên trên miệng hắn, trên đỉnh đầu cũng vọng ra tiếng của Trương Mai vang tới.

- Tướng Công thử nến xem của Mai nhi có ngon như của chàng không nè.

Trương Mai không như các nữ nhân khắc của hắn, thân thể nàng mặc đồ thì có cảm giác mập. Vì mông nàng cực to, bầu ngực cực lớn hẳn với người khác. Nếu so chiều cao hơi thấp của nàng thì đây là sự chênh lệch khá lớn.

Tuy nhiên đối ngược với thân thể bộ vị có chút ú thì lúc nhìn đến nàng lại tạo cho hắn cảm giác đáng yêu ngốc manh đến kỳ lạ.

Để so sánh thì bím Trương Mai khá lớn, có lẽ cũng bởi vì phần mông to nên mới như vậy. Hai mép lá liễu lớn nhưng không thâm đen lộ hẳn ra ngoài, thứ này người hiện đại hay gọi là cà vạt.

Khi nàng ngồi lên đầu hắn, cái lỗ bím to mở rộng khiến hắn có thể thấy được luôn màиɠ ŧяiиɧ nằm bên trong. Nhìn ngắm cái bím đặc biệt nhưng hai tay bị dữ chặt không rờ được làm hắn cảm thấy tiếc nuối không thôi.

Nhưng dù sao bị người ta cưỡиɠ ɧϊếp cũng là một loại cảm giác khác biệt hắn hài lòng mà nhằm đến miếng thịt lồi ra từ bím của Trương Mai táp tới.

- Ư!... Sướиɠ... Các tỷ ơi sướиɠ lắm luôn a!

Hắn mυ"ŧ lấy miếng thịt lồi lên từng ngụm, nước từ trong bím chảy ra ngòn ngọt khiến hắn thích thú không thôi. Con trym vì động tình mà khoái trá dật lên liên hồi trong miệng Quan Nguyệt.

Nếu nói bú bím thì bím lồi có ca vát là loại bú sướиɠ nhất vì cảm giác miếng thịt ngậm vào trong miệng, sự ngọt ngào nằm trọn trong môi khiến người ta dễ dàng mà mυ"ŧ lấy.

Hắn cắn nhẹ lên miếng thịt ca vát mà kéo ra thật dài ra rồi nhả ra, cái lưỡi lên tục liếʍ lấy rồi lại táp vào trong miệng mà bú.

- Ư!... Thϊếp sướиɠ... Muội sướиɠ quá...

Trương Mai không có như những người khác kìm nén rêи ɾỉ, nàng sướиɠ liền hô ra miệng ồn ào mà rít vào từng ngụm khí lớn. Hai bầu ngực sữa to như hai quả dưa hấu mà rung lắc chập chùng không thôi.

- Trym! Thϊếp muốn trym... Tướng công thϊếp muốn.

Trương Mai nhanh chóng bị cơn sung sướиɠ kéo đến mức nhịn không được, sự thèm khát dị vật đâm vào trong bím càng ngày càng khó nhịn mà thốt lên từng tiếng cầu xin.

Lưu Nhiên và Quan Nguyệt hai mắt nhìn nhau rồi đồng thanh nói.

- Thật là thư sướиɠ đến mức như thế?