Chương 13: Công pháp mang đến kinh hỉ

Đêm đã khuya, nhà nhà bây giờ đều đang say nồng trong giấc ngủ, vạn vật chìm trong yên tĩnh,bóng tối ngự trị khắp mọi nơi. Ấy thế mà, trong một gian phòng nho nhỏ, lại vẫn còn ánh lên nhưng tia sáng dịu nhẹ. Nơi đó, có một cậu thanh niên đang ngồi xếp bằng nhập định.

Mới nhìn vào chắc ai cũng nghĩ thằng này nghiện phim võ hiệp quá rồi!

Nhưng thực tế thì không phải vậy.

Bởi vì... xung quanh cậu nhóc bỗng xuất hiện những tia chớp kì quái.

Theo từng đợt hô hấp chậm rãi, tuân theo một quy luật cùng tiết tấu nào đó, quanh người cậu càng lúc càng sáng lên. Nếu có người trông thấy lúc này, chỉ sợ rằng sẽ bị kinh ngạc đến phát khϊếp. Cái này thanh niên, rõ ràng đang hấp thụ lấy ánh sáng từ mặt trăng.

Mà người đó, chính là Triệu Thiên Dương. Bây giờ, hắn đang tập trung cao độ để hoàn thành nhập môn tu luyện đối với “Thôn Thiên Quyết “ tầng đầu.

Sách này trung chia làm cửu tầng. Mỗi một tầng lại thể hiện uy năng vô cùng khác biệt. Ở tầng đầu tiên, lịa chia làm ba giai đoạn. Bước thứ nhất chính là hấp thụ thiên địa chi lực cải tạo lại đan điền.

Phải biết bất kể tu chân hay ma pháp, đan điền đều là bộ phận tối trọng yếu. Đặc biệt là tu chân, đan điền gần như khẳng định thành tựu sau này. Và điều Triệu Thiên Dương muốn làm bây giờ là chuyển biến nó theo hướng của công pháp.

Từng giây, từng phút trôi qua, người hắn đã ướt đẫm. Mồ hôi chảy thành từng dòng trên đôi khuôn mặt tuy mệt mỏi nhưng lại vô cùng cứng rắn và kiên nghị.

Tầng đầu muốn tu luyện đâu phải chuyện dễ dàng, thậm chí ngay cả tiền bối sáng tạo cái này công pháp cũng phải mất thời gian một tuần lễ để nhập môn.

Nhưng điều đó, dường như không hề áp dụng lên Triệu Thiên Dương. Bởi vì hắn có hỗn độn thần hồn phụ trợ.

Cái kia khí lưu màu xám tro nhẹ nhẹ lưu chuyển trong kinh mạch, thông suốt toàn bộ cơ thể hắn, cuối cùng dừng lại ở đan điền.

“Thành bại chính là ở đây.”

Triệu Thiên Dương vô cùng nghiêm nghị, khuông mặt căng cứng. Hắn không muốn thất bại, vì lần này hắn đổ rất lớn. Thậm chí, điều động hầu như toàn bộ khí tức tro xám trong cơ thể cùng ở thức hải vào đan điền vị trí.

Phải biết đó là công sức rất lâu a. Nếu không thành công, sẽ mất thật nhiều thời gian để làm lại.

Từng chút cẩn thận, hắn điều động khí lưu xoay quanh, từ từ tạo một cơn xoáy nhỏ ở đan điền. Trong công pháp ghi rõ ràng. Hắn cần thuyên chuyển linh khí thiên địa để tạo thành một mô hình nho nhỏ hắc xoáy, và nó cũng chính là đan điền của hắn.

Thành tựu sau này cũng sẽ bị ảnh hưởng rất lớn bởi lần này ngưng tụ. Ngưng tụ ra vòng xoáy càng mãnh liệt, ổn định cùng với sử dụng càng tinh thuần năng lượng, việc tu luyện kế tiếp sẽ càng thuận lợi.

Tuy nhiên, muốn dung hợp độ cao lại dung tinh thuần năng lượng, đó chính là khó càng thêm khó. Không cẩn thận, bản thân người tu hành mất đi không chế chính mình đan điền. Thiết tưởng lúc đó hậu quả không ai chịu nổi. Nhẹ thì bị phế, nặng thì bạo thể mà chết.

Mặc dù có hỗn độn hồn trợ giúp, lực không chế tăng cao, Triệu Thiên Dương cũng cảm thấy tinh thần vô cùng mỏi mệt.

Bây giờ hắn đã hiểu tại sao không người có thể tu tập thành công cái này pháp. Mới chỉ tầng đầu nhập môn, tựu yêu cầu không chế cao như vậy, mà còn không hề có ưu thế như hắn. Liệu bao nhiêu người thành công được. Cho dù cái gọi là thiên tài.

Mệt!

Đó là toàn bộ cảm nghĩ bây giờ của hắn. Hắn thật sự muốn ngừng lại, nhưng điều đó là không thể. Người nếu gặp khó khăn liền rút lui, sau này vĩnh viễn đừng nói việc tiến tới phía trước.

Mà hắn, lại không phải là kẻ dễ bỏ cuộc. Càng khó, ý chí của hắn lại càng kiên định muốn vượt qua.

Bình thường thì Triệu Thiên Dương cơ vẻ rất cà phơ cà phất, nhưng ẩn chứa trong đó là ý chí cùng nghị lực khó ai sánh được.

Một vòng…

Hai vòng

….

Chín vòng xoáy đều ngưng tụ. Triệu Thiên Dương cảm thấy cả người nhẹ nhõm. Bình thường tu luyện, mặc ngươi là thiên tài, không có hỗn độn hồn chi trợ, nhiều nhất chỉ đến bảy vòng là cực hạn.

Thậm chí, ngay cả Triệu Thiên Dương cũng cảm thấy mình nhanh hư thoát. Bởi vì hắn muốn ngưng tụ cửu cái vòng xoáy. Không vì lí do gì cả, chẳng qua là hắn cảm thấy, mình cực hạn vẫn chưa hề tới.

Mà đã làm, liền muốn đứng đầu. Không phải thứ nhất,chính là không lấy.

Cũng may, hắn thành công. Trải qua năm tiếng đồng hồ ngưng luyện, hắn rốt cuộc đạt đến bước kia cao nhất.

Cửu trùng hắc động thiên!

Cái tên nghe rất bá khí. Nhưng từ trước đến giờ không ai có thể tu ra được.

Triệu Thiên Dương thở ra một hơi thật dài, chìm vào thể nội kiểm tra thành tựu của bản thân. Trong cơ thể hắn bây giờ hấp thu linh khí tốc độ phải gấp 9 – 10 lần lúc trước.

"Tuy nhiên, hấp thu nhanh nhưng không có linh khí sợ chẳng có trứng gì để dùng."

Triệu thiên Dương thầm nghĩ.

Quay lên nhìn hồn thể, hắn bỗng giật mình sửng sốt. Cái này thằng nhóc muốn lột xác.

Nếu như hoàn thành xong, bản thân hắn sẽ là Minh Tâm Cảnh.

“Thật là thiên đại chuyện tốt a.”

Triệu Thiên Dương hưng phấn nói. Minh Tâm, mới là cất bước khỏi đầu của triệu hoán sư. tài năng đạt đến cảnh giới này, hắn mới có thể tự mình triệu hoán đồ vật mà không cần nhờ tới ngoại vật.

Mặc dù, đồ vật có thể thực sự không tốt. Viên kia thủy tinh cũng chỉ còn duy nhất một lần triệu hoán mà thôi, thật may là hắn cũng sắp tấn chức.

Bây giờ, hồn thể hắn được bao bọc trong một cái cự kén màu xám tro, đang điên cuồng hấp thu thiên địa nguyên tố.

Minh Tâm về sau, lượng biến về chất, lúc đó, bản thân hắn thậm chí có thể thi triển một ít phép thuật cùng ma pháp “ truyền thuyết “.

Môn này công pháp, thật là mang đến lớn niềm vui.