Chương 5: Đại Thần Tiếu Thương Thiên Trâu Bò

Người xưa có câu, an thân thì mới lập nghiệp, lời này tuyệt đối không sai. Nhất là hôm nay vận khí tốt, cái đấy nhất định phải rèn sắt khi còn nóng!

Ra công viên, Vương Hạo đi thẳng đến trạm xe buýt, nhắc tới vận khí tốt quả nhiên không giống nhau, hắn chân trước vừa bước đến điểm trạm xe buýt, chân sau tài xế xe buýt số 233 đã lái đến, Vương hạo xoay một chân, trực tiếp chen lên trên.

Oa ha ha ha, có chỗ trống!

Đặt mông ngồi xuống, Vương Hạo liền bắt đầu tiến hành kế hoạch phía sau.

Tiểu thuyết nơi này đã mở ra cục diện, tên Kim Quỳ Hoa này xem như là tiểu đệ đầu tiên ở thế giới này, bắt đầu sẽ không có vấn đề quá lớn, hiện tại vấn đề quan trọng nhất tiếp theo, chính là tài chính.

Tiền không phải vạn năng, nhưng tuyệt đối không thể thiếu.

Nói cách khác, coi như 【Đấu Phá Thương Khung】 từ bây giờ bắt đầu viết ra, trực tiếp mở ra trên website, đến khi đặt vip ít nhất cũng cần một tháng rưỡi, đây chính là qua quá trình Vương Hạo cẩn thận điều tra tính ra. Cái thế giới này mỗi bản tiểu thuyết đăng trên mạng tiếng Trung đều có số lượng chữ miễn phí cơ bản đều giống nhau, đều tính từ hai mươi lăm đến ba mươi vạn chữ. Như vậy nói cách khác, bộ phận số lượng chữ này sẽ không kiếm được tiền, lấy giá một ngàn chữ hết mười tệ tính toán ra cái kia chính là ba ngàn tệ không hơn không kém, đây là không có cách nào tiết kiệm được. Lại thêm mình chi tiêu hàng ngày…

Bắt đầu tài chính là tất yếu, Vương Hạo dùng di động kiểm tra lại thẻ ngân hàng, quả nhiên không ngoài sở liệu của hắn, tài khoản ngân hàng cùng trước khi xuyên qua giống nhau như đúc: số dư 2154.86 tệ.

Hai ngàn tệ, tối đa cũng chỉ có thể chèo chống hắn ăn cơm hộp lại cho Kim Quỳ Hoa mở đầu một chút tiền thù lao, nhiều hơn thì thế nào cũng không đủ.

Mượn người nhà? Vương Hạo lắc đầu, bây giờ trọng sinh mà còn ăn bám, ngay cả hắn cũng tự khinh bỉ chính mình.

Cho nên bây giờ việc cấp bách, trước tiên là tìm được một cái công việc.

Đầu tiên, có việc làm, cha ở nhà sẽ có thể an tâm không ít, bớt mỗi ngày vì mình mà lo lắng. Tiếp theo, có tiền lương liền có thể nhẹ nhàng vượt qua hai tháng này, miễn cho không có bột đố gột nên hồ (1). Thứ ba, dù sao cũng là nhàn rỗi rồi lại nhàn rỗi, tiểu thuyết không cần tự viết…

“Dựa theo nhu cầu trước mắt của ta mà nói...” Vương Hạo cẩn thận suy nghĩ: “Dù sao chỉ là thời kỳ quá độ, không nên yêu cầu việc làm quá tốt, cũng không cần tiền lương quá cao, mấu chốt có hai điểm”.

Thứ nhất, không tốn quá nhiều sức, bởi vì hắn cần thường xuyên giảng giải nội dung cốt truyện cho Kim Quỳ Hoa. Thứ hai, thời gian làm việc không thể quá dài, mỗi ngày làm đến tám chín giờ khuya khẳng định là không được.



Cho nên dựa theo yêu cầu này, hắn ước chừng có mấy cái công việc phù hợp: làm việc lặt vặt, nhân viên quét dọn, nhân viên làm bán thời gian,…

Đã có mục tiêu đại khái, như vậy đi tìm việc hẳn là sẽ không có khó khăn.

Kết quả vừa đến thị trường lao động, Vương Hạo liền có cảm giác, vẫn là nghĩ quá đơn giản…

Nhìn thấy ở đây có vô số đầu người chen chúc nhau, Vương Hạo hung hăng nuốt xuống một ngụm nước bọt ừng ực. Số lượng nhân khẩu của Trung Quốc ở cái thế giới này cơ bản là không có cái gì thay đổi, chỉ xem đội ngũ ứng tuyển nhân sự xếp thành một hàng dài tại từng ô cửa cũng đủ để làm rất nhiều người chùn bước.

“Định mệnh, nhiều người sợ cái gì, ca hôm nay vô địch!” Vương Hạo hăng hái xông tới.

Lúc này đã là thời điểm mười một giờ trưa, chính là thời điểm nhiều người nhất, con mắt hướng về phương hướng kia toàn là người, một mảnh đen kịt làm cho người ta nổi lên cả da gà, một đống rồi lại một đống đứng dưới tấm biển quảng cáo giới thiệu công ty mà bình phẩm từ đầu tới chân.

Cùng những người khác khác biệt, người tới nơi này đều là hi vọng tìm được một phần công việc tốt để nở mày nở mặt mà Vương Hạo thì chuyên môn hướng những địa phương cỏn con đi lung tung, nói như vậy công việc thích hợp với hắn tại dạng địa phương này mới có tỷ lệ xuất hiện cao hơn những nơi khác.

Vận khí tốt quả nhiên không giống nhau, vừa mới đi được nửa vòng đã phát hiện một cái công việc cực kì thích hợp yêu cầu của bản thân.

Thiên ý, công ty kỹ thuật trò chơi internet tuyển nhận trợ lý, tiền lương 2200, thời gian làm việc sáng tám giờ chiều năm giờ, giữa trưa có thời gian một giờ nghỉ ngơi, mỗi ngày làm việc bảy tiếng.

Công việc này qua loa, tiền lương đối với thành phố Trung Hải thật sự là thấp đến đáng thương, cũng liền khó trách lâu như vậy không có người đến thăm.

Thế nhưng đối với ta mà nói lại rất thích hợp, đi lên!

Vương Hạo đi nhanh lên trên: “Ngài khỏe chứ, xin hỏi chức phụ tá trò chơi này của quý công ty đã tìm được người chưa?”

Quản lý nhân sự công ty là một người mập mạp, hắn tùy ý quét mắt nhìn Vương Hạo một chút, hừ hừ nói: “Còn chưa có, sơ yếu lý lịch có mang đến không?”

“Cái này…” Vương Hạo sốt ruột, đi ra ngoài thì sao phải mang theo lý lịch? Tuy nhiên không có vấn đề, ca hôm nay vận khí tốt! Vương Hạo gãi gãi đầu cười, hơi do dự nói ra: “Thật ngại, đi ra ngoài có chút vội vàng, quên mang sơ yếu lý lịch rồi.”



Quản lý mập hừ hừ nói: “A, vậy trước kia từng có kinh nghiệm công tác tương tự chưa? Tốt nghiệp trường nào?”

“Tốt nghiệp học viện khoa học kỹ thuật Trung Hải, còn về phần kinh nghiệm làm việc sao…” Vương Hạo ngẫm lại: “Chỉ là nhân viên có được không?”

“Miễn cưỡng được.” Tên mập mạp ngáp dài một cái, đang chuẩn bị hỏi một chút vấn đề khác, bỗng nhiên một người thanh niên tướng mạo rất phổ thông chen đến, cười nói: “Lưu quản lý, đã lâu không gặp.”

Nghe người này chào hỏi, Lưu quản lý ban đầu còn đang buồn bã ỉu xìu lập tức sáng lên hai mắt, cười nói: “Ai ui, đây không phải là Tiếu Thương Thiên đại thần à, ngọn gió nào thổi ngươi qua đây vậy?”

Nghe xưng hô thế này, Vương Hạo lập tức tò mò. Tiếu Thương Thiên đại thần? Viết văn học mạng?

Cái này, đã nói là vận khí tốt đâu? Trận hình này không đúng lắm!

Chẳng lẽ bản thân đến đây không phải để cho tên mập mạp trực tiếp quỳ phục mời mọc sao?

Đại thần Tiếu Thương Thiên đem ghế kéo qua bên người Lưu quản lý ngồi xuống, nói: “Gần đây không có chuẩn bị viết sách mới, đi ra bên ngoài hít thở không khí, tìm xem cảm hứng.”

“Hèn chi.” Lưu quản lý dứt khoát không thèm đếm xỉa đến Vương Hạo, trò chuyện cùng với Tiếu Thương Thiên nói: “Đúng là nên tìm cảm hứng cho thật tốt, việc viết sách không thể gấp được. Thể loại và tên sách đều đã nghĩ ra rồi sao?”

“Thể loại thì nhất định là huyền huyễn rồi.” Tiếu Thương Thiên vểnh chân lên bắt chéo, trên mặt cười rất đắc ý, nói: “Dù sao cũng có bản quyền mà. Chỉ là tên sách vẫn chưa nghĩ ra, nghĩ đến mấy cái đều không có hài lòng, luôn cảm thấy tên gọi không đúng lắm.”

“Dù sao ngươi cũng là đại thần chính tông.” Trong giọng nói Lưu quản lý thậm chí còn có chút nịnh nọt: “Tùy tiện lấy một cái tên sách cũng có thể hấp dẫn ánh mắt vô số người, không cần sầu như thế đâu.”

Tiếu Thương Thiên rõ ràng đối với lời nói này của Lưu quản lý rất là hưởng thụ, hắn gật gật đầu cười, nói: “Đó là đương nhiên, hiện tại ta tùy tiện một chữ còn chưa có viết ra đã có người đến đòi mua bản quyền, ra giá chính là ba trăm vạn. Tuy nhiên tên sách rất trọng yếu, tương lai muốn cải biến làm trò chơi, tên sách nếu mà quá quê mùa vậy thì không tốt. Quyển sách này ta muốn Vấn Đỉnh Chí Cao Thần, không thể khinh thường, tất cả đều phải làm tốt nhất mới được!”

...

(1) Không có bột đố gột nên hồ: là câu tục ngữ, ý nói muốn làm được việc, muốn tạo ra được sản phẩm, trước hết phải có những điều kiện cơ bản, điều kiện tiên quyết, cần thiết lúc ban đầu. Nếu đã không có những điều kiện cần thiết đó thì không nên cố gắng làm làm gì, vì có làm cũng không đạt được như mong muốn. Cũng như việc muốn làm được ra hồ thì phải cần có bột.