Chương 35: Đàn Ông Điển Hình, Khuôn Mẫu Phụ Nữ Ước Ao!

Trên tòa cao ốc hoa lệ Song Tử thuộc trung tâm thành phố Trung Hải.

Đây là hai tòa cao ốc chọc trời 88 tầng đặt song song với nhau, chiếm diện tích 532,200 mét vuông, ở nơi tấc đất tấc vàng như thành phố Trung Hải chỉ là diện tích đất trống cũng đủ để mọi người trong lòng than vãn không thôi.

Mà ở cái thành phố Trung Hải này, dù là người cô lậu quả văn (1) cũng đều biết, thành phố Trung Hải có bốn địa phương mà người bình thường không thể mơ tưởng, mà tòa cao ốc Song Tử này chính là một trong số đó.

Bởi vì người sở hữu tòa cao ốc này chính là một trong tứ đại gia tộc - Bạch gia.

Mà lúc này tại phòng tổng giám đốc ở phía đông tầng trên cùng tòa cao ốc, một người đàn ông trung niên ngồi trước cửa số căn phòng quan sát phía dưới, trong tay bưng một chén trà sứ thanh hoa, đang xem lấy những dòng xe cộ như từng lũ kiến nhỏ chạy qua lại phía dưới.

Hắn cực kì yêu thích loại cảm giác này, cao cao tại thượng, bao quát chúng sinh.

Phảng phất tất cả đều nắm giữ ở trong tay hắn.

"Ông chủ!" Cửa phòng làm việc nhẹ nhàng bị đẩy ra, sau đó một nam thư ký bước vào: "Thân phận của nam nhân ngày hôm qua ở cùng một chỗ với tiểu thư đã điều tra rõ ràng."

Người đàn ông trung niên nhấp hớp trà, nói: "Ừ, vậy nói đi!"

"Người này tên gọi Vương Hạo." Thư ký nhìn tư liệu trong tay, báo cáo: "Xuất thân trong gia đình buôn bán nhỏ, người Trung Hải, năm nay 24 tuổi, tốt nghiệp học viện khoa học kỹ thuật Trung Hải. Cha của Vương Hạo tên Vương Đức Vượng, là một viên chức nhỏ ở một đơn vị chuyên nghiệp. Mẹ gọi Lý Hồng Ba, làm phục vụ ở một quán cơm. Trước mắt một nhà ba người đều ở cùng một chỗ, trong một căn hộ rộng 72 mét vuông tại Ngọc Lân cư xá. Vương Hạo trước đó từng có công việc bị ông chủ đuổi, hiện tại đang làm cộng tác viên cho một công ty điện ảnh. Cùng tiểu thư quen biết hoàn toàn là ngoài ý muốn, nguyên nhân gây ra là tại thời điểm tiểu thư đi dạo trong công viên bị rơi điện thoại được hắn nhặt được, sau đó tiểu thư hẹn hắn đi ra gặp mặt dự định thu hồi lại di động. Kết quả sau khi gặp mặt tiểu thư phát hiện hắn mở mật khẩu điện thoại, tiểu thư sợ hắn lưu lại ảnh chụp, cho nên cùng hắn đi về nhà lấy máy tình, sự cố chính là ở trên đường này phát sinh."

"À, thì ra là như vậy." Người đàn ông trung niên khẽ gật đầu, hắn ngẫm lại, bỗng nhiên hỏi: "Hắn làm sao mở được mật mã?"

"Hẳn là trong lúc vô tình ấn mở." Thư ký nói: "Bản thân hắn đối với thiết bị điện tử hiểu biết cũng không có bao nhiêu, trên tư liệu biểu hiện trước mắt hắn chỉ có thể miễn cưỡng sử dụng Word cùng Excel."

"Ừ." Người đàn ông trung niên nhắm mắt lại trầm tư một hồi, sau đó hỏi tiếp: "Sau sự kiện lần này hắn có yêu cầu gì không?"



"Trước mắt còn không có." Thư ký nói: "Chỉ là tiểu thư vì cảm tạ ơn cứu mạng của hắn đã tặng cho hắn một bộ máy tính khoảng mười lăm vạn."

"Hắn hiện tại đã biết thân phận của Ngưng nhi rồi, lại không có bất kỳ yêu cầu gì?" Người đàn ông trung niên cau mày nói: "Dựa theo lẽ thường, lấy xuất thân của hắn, cái chuyện hắn cứu Ngưng nhi này là một cơ hội vô cùng tốt để hắn mở miệng yêu cầu điều kiện chúng ta, nhưng hắn không có làm như vậy. Đối với sự tình này, ngươi thấy thế nào?"

"Ông chủ..." Thư ký ngẫm lại: "Dựa theo lý lịch trước đây của hắn mà nói, người này cũng không phải là hạng thừa cơ hám lợi. Có phải là hắn không có ý định muốn chỗ tốt hay không?"

"Có lẽ vậy." Người đàn ông trung niên lắc đầu nói: "Bất quá hắn dù sao cũng đã cứu Ngưng nhi một mạng, đây chính là đứa con gái duy nhất của Bạch Hạo Thần ta, tạm thời trước theo dõi hắn, có bất kỳ sự tình gì lập tức báo cáo cho ta."

"Vâng, thưa ông chủ!"



Chuyện phát sinh trong cao ốc Song Tử Vương Hạo dĩ nhiên không biết, lúc này hắn chính là đang hưng phấn nhìn xem đám dân mạng bình luận trên điện thoại.

21 năm tu dưỡng làm một thanh niên tốt, Vương Hạo là một người rất có ý tứ, suy nghĩ ra được chuyện thú vị, cho nên hắn trực tiếp đăng kí một cái tài khoản phụ lấy tên là “Nhật Thiên Hạo”, ở phía dưới viết xuống một đoạn bình luận.

"Tên nam tử này ngọc thụ lâm phong (2), khí vũ hiên ngang, mày kiếm mắt sáng, lưng hùm vai gấu, phong hoa tuyệt đại, đường đường chính chính, một thân màu da cổ đồng, cơ thể cường tráng cánh tay săn chắc.

Từ tướng mạo nhìn lên là tính cách ngoài cứng trong mềm, bên trong dã tính mang dịu dàng ngoan ngoãn, bên trong u buồn mang một chút phóng đãng, không hổ là có thể mê đảo nữ thần, nhất định chính là đàn ông điển hình, khuôn mẫu mà phụ nữ ước ao ah!"

Oa ha ha ha ha!

Thoải mái!

Lại nhìn bình luận một hồi, lúc này Trịnh Nguyệt đang ngồi ở bên cạnh bỗng nhiên thoáng nhìn Vương Hạo một chút, không khỏi sững sờ.

Lại quay đầu nhìn xem tấm hình bên trên bài post, Trịnh Nguyệt lập tức kinh hô lên: "Hạo ca, nam nhân bên cạnh nữ thần, không phải là ngươi chứ?!"



"Cái gì?!" Nghe lời nói của Trịnh Nguyệt, ánh mắt Mã Minh cùng Lô Thông lập tức liền bay tới, nhìn về phía Vương Hạo.

"Khoan hãy nói, thật nhìn có chút giống!" Mã Minh kinh hô một chút rồi đứng lên, đầu đông một tiếng đâm vào phía trên thùng xe, Lô Thông cũng là hai mắt trừng lớn, hết nhìn di động trên tay lại nhìn lấy Vương Hạo đến mấy lần.

Ta dựa vào, bị phát hiện rồi sao?!

Đây là đánh chết cũng không thể thừa nhận, Vương Hạo tranh thủ thời gian lắc đầu, đầu hắn lúc này so với cái trống lúc lắc chẳng khác gì mấy: "Nói đùa cái gì, làm sao lại là ta a, chứ thực sự là ta, ta còn cần ngồi ở chỗ này làm diễn viên quần chúng hả?"

"Nguyệt nhi, ngươi vừa rồi dọa ta sợ ah!" Lô Thông tựa vào bên trên chỗ ghế tựa lưng, vừa thở hổn hển vừa nói ra: "Một tên cộng tác viên làm việc lặt vặt có thể làm bạn trai của nữ thần, ta liền đem cái xe này ăn hết!"

Ta dựa vào, lời này mà ngươi cũng dám nói?!

Vương Hạo lúc ấy liền muốn nhìn xem con hàng này làm sao ăn hết chiếc xe thương vụ này, bất quá cũng may cuối cùng nhịn xuống được... Xúc động là ma quỷ nha! Ta không để ý tới hắn!

"Ta vừa rồi chính là cảm thấy Hạo ca phong nhã nha." Lúc này Trịnh Nguyệt cười hì hì nói ra: "Góc này nhìn cùng với người trong tấm hình cũng rất giống, không tự chủ được liền hô một câu, hì hì."

"Giống đúng là rất giống, có thể là anh em với ta nha!" Vương Hạo cười ha ha nói: "Kỳ thật cũng không đẹp trai như vậy a, ha ha, ha ha!"

Vương Hạo kỳ thật cũng chỉ là muốn đùa một chút mà thôi, thế nhưng Lô Thông lại hung dữ nhìn Vương Hạo chằm chằm, một tia ghen ghét chợt lóe lên, lại qua chốc lát, khóe miệng của hắn bỗng nhiên câu lên một tia cười lạnh u ám.

...

(1): Cô lậu quả văn: (孤陋寡聞): Học thức, kiến văn thiển bạc.

(2): Ngọc thụ lâm phong: Nghĩa là "cây ngọc đón gió". Người con trai có nét kiêu hùng, người con gái có nét kiêu sa được ví như cây ngọc, đứng trước gió mạnh mà không hể bị đổ, lại càng đẹp hơn nữa. "Ngọc thụ lâm phong" trong tướng học là một tướng quí.