Chương 51: Slime bùng nổ kỹ năng diễn xuất

Nhóm dịch: Thiên HạNhóm dịch: Thiên Hạ

- Có điều, ta yêu cầu tìm một người làm chứng, ta nghi ngờ nhân phẩm của các ngươi lắm.

Trần Thư thẳng thắn:

- Lỡ như ngươi thua rồi toàn bộ đám người các ngươi cùng nhau tiến lên thì ta biết đi đâu nói lí lẽ bây giờ?

- Ngươi còn không biết xấu hổ mà nghi ngờ nhân phẩm của người khác nữa à?

Đám người nhao nhao bĩu môi, tên này thế mà lại bắt đầu nói đến nhân phẩm, thật sự là làm trò cười cho thiên hạ.

- Nếu ngươi thừa cơ chạy trốn thì làm sao?

Trịnh Nam thật vất vả mới chặn được Trần Thư lại ở trong nhà vệ sinh nên tất nhiên sẽ không tuỳ tiện thả hắn.

- Trần Thư ta một đời làm việc quang minh lỗi lạc mà lại là người như vậy hả?

Vẻ mặt Trần Thư oán giận.

- Ngươi cảm thấy thế nào?

Trịnh Nam cười lạnh hỏi ngược lại.

Được rồi, Trần Thư thừa nhận, nếu như hệ thống không đưa ra lựa chọn thì hắn thật sự sẽ thừa cơ chạy trốn.

Nhưng bây giờ có thiên phú đưa tới tận cửa, tất nhiên hắn không thể từ chối không nhận rồi.

Hình thể của Slime to lớn, phương thức chiến đấu hoàn toàn là dựa vào cơ thể to lù của mình, một thiên phú phòng ngự tất nhiên cực kỳ phù hợp với nó.

- Vậy ta gọi điện thoại kêu người làm chứng tới, chuyện này có thể chứ?.

- Cái này thì được.

Trịnh Nam mở miệng nói.

Trần Thư lấy điện thoại di động ra rồi trực tiếp gọi điện thoại siêu tín.

- Ê Tiểu Vũ, đến Ngự Thú Quán một chuyến đi, có chút việc.

Trong số những người mà hắn quen biết thì Trương Đại Lực chỉ là người bình thường, mà mạnh nhất lớp ngự thú năm cũng chỉ là Hạ Băng nên khó mà thắng trận được.

Cho dù là thắng hay thua, nhất định là đám người này sẽ nhân cơ hội mà tẩn hắn một trận.

Hứa Tiểu Vũ là Ngự Thú Sư cấp bảy, dẫn nàng ta đi tất nhiên là sẽ dễ dàng hơn.

- Đi thôi, đi đến Ngự Thú Quán chờ trước đã.

Trần Thư thong dong bình tĩnh đi ra bên ngoài.

Trong đại sảnh, hiệu trưởng vẫn đang dùng giọng điệu mạnh mẽ hùng hồn mà phát biểu, học sinh ở phía dưới buồn ngủ vô cùng.

Tám người lén lút chạy ra, đi về phía Ngự Thú Quán..



- Trần Thư!

Hứa Tiểu Vũ đã sớm chờ ở trong Ngự Thú Quán.

Trần Thư và Trương Đại Lực là ân nhân cứu mạng của nàng ta, chỉ cần là chuyện liên quan đến hai người thì nàng ta đều coi trọng.

Lúc trước, rõ ràng là tội phạm truy nã kia có mang theo sát tâm, đáng tiếc là hiện giờ công ty Dược Dịch 666 đều không thể điều tra ra chủ mưu đứng phía sau được.

- Tiểu Vũ.

Trần Thư cười chào đón.

- Là Hứa Tiểu Vũ đứng nhất lớp ư?

Đám người Trịnh Nam giật mình, chỉ cần là học bá có khả năng thi đậu Hoa Hạ học phủ thì các lớp còn còn lại ai ai cũng đều có thể biết đến danh tiếng của Hứa Tiểu Vũ.

Trông thấy bộ dáng quen biết của hai người họ, trên mặt đám người bắt đầu có chút do dự.

Bất kể là về thực lực bản thân hay là bối cảnh gia đình thì Hứa Tiểu Vũ đều đủ để có thể khiến người ta cảm thấy kiêng kị.

- Nam ca, hay là mình bỏ qua đi?

Vương Dư thấp giọng mở miệng nói.

Bọn họ cũng biết tâm tư của Trịnh Nam là muốn làm trọng thương Khế Ước Linh của Trần Thư.

Nhưng bây giờ có Hứa Tiểu Vũ trấn trận, điều này dường như là có chút không thể nào, bọn họ cũng thật sự không thể đối phó với Hỏa Diễm Điểu cấp A được.

Trịnh Nam trầm mặc không nói nhưng trong mắt vẫn có hận ý, cuối cùng hắn ta kiên định lắc đầu.

Bối cảnh gia đình của Hứa Tiểu Vũ rất lớn, nhưng Trịnh gia cũng không kém hơn là bao, huống chi gia đình Trần Thư chỉ là một gia đình bình thường nên tuyệt đối không có khả năng dính líu quá lớn đến Hứa Tiểu Vũ.

- Bắt đầu đi.

Trịnh Nam đi ra, mở miệng nói.

Cùng lúc đó, trong lòng của hắn ta khẽ động, triệu hồi ra Khế Ước Linh của bản thân.

Một con ưng lớn có lông vũ màu xanh bỗng nhiên xuất hiện, thân của nó dài khoảng chừng nửa thước, vẻ mặt hung mãnh, không ngừng kêu lên từng trận ầm ĩ.

- Thanh Vũ Ưng à?

Hứa Tiểu Vũ ở một bên thấy vậy thì nhướng mày.

Không ngờ người đối chiến với Trần Thư thế mà lại là Ngự Thú Sư cấp sáu, lại còn là một Khế Ước Linh có khả năng bay lượn.

Trần Thư cũng không nghĩ tới, Khế Ước Linh của Trịnh Dịch là Khô Lâu thuộc vong linh hệ nhưng của Trịnh Nam lại là Thanh Vũ Ưng.

Hai người thật sự là huynh đệ ruột đấy à?

- Để ta xem thực lực của ngươi!

Trịnh Nam mở miệng nói, trong mắt tràn ngập tự tin.

Khế Ước Linh có năng lực bay lượn chính là ưu thế trời sinh, nhất là đối với Ngự Thú Sư cấp thấp.

Trần Thư không cam lòng yếu thế, triệu hồi ra Khế Ước Linh.

Chỉ thấy một cục béo phệ to lớn giáng xuống từ trên trời, thừa dịp Thanh Vũ Ưng chưa kịp chuẩn bị mà áp về phía đối phương.

- Mẹ nó, vậy mà còn chơi đánh lén!

Trong lòng Trịnh Nam cả kinh, vội vã lệnh cho Thanh Vũ Ưng tránh đi.

Tốc độ của Thanh Vũ Ưng cũng không kém, cánh chim rung động một trận, lập tức tránh được cục “Béo phệ” này.

Golden Slime vững vàng đáp xuống đất nhưng lại không có thêm bất kỳ động tác nào.

- Khò… Khò…

Slime nhắm nghiền hai mắt, phát ra tiếng ngáy nho nhỏ, thế nhưng vẫn còn đang ngủ.

Mọi người:

- …

Đúng là Khế Ước Linh của Trần Thư, hai bên thật sự là tuyệt phối, đều không đi theo con đường bình thường.