Chương 47: Luận Võ Và Tiệc Rượu

"Thế nhưng. . . Colin như trước có danh phận trưởng tử, cùng với đại nghĩa người thừa kế qua nhiều năm như vậy chống đỡ. . ."

Aaron nhún nhún vai: "Huống chi, hắn còn cưới Sylvie, sinh ra người thừa kế phù hợp chờ mong của tất cả mọi người."

"Phù hợp chờ mong của tất cả mọi người. . ."

Phu nhân Sonia cười cười ý tứ vô cùng sâu xa.

"Lời nói dối chung quy là lời nói dối, luôn có một ngày bị nhìn thấu." Aaron nở nụ cười: "Như vậy, xin cho phép ta trước tiên cáo từ. Dù sao, đi đường lâu như vậy cũng rất mệt người. . ."

Hắn thi lễ một cái, nháy mắt mấy cái với Ginny, trở lại gian phòng của mình trong pháo đài.

Sau khi mở cửa, khiến cho hắn hơi kinh ngạc chính là, gian phòng còn duy trì dáng vẻ trước đó, đồng thời, thoạt nhìn thường xuyên có người quét tước, tựa hồ bất cứ lúc nào chờ đợi chủ nhân của nó về ở.

Một lát sau, cửa phòng mở ra, Ginny đi vào: "Aaron ca ca, ngươi cuối cùng ra hiệu ta lại đây, có chuyện gì sao?"

"Đương nhiên là có, chủ thần của taẩn bị làm một món ngon cho ngươi."

Aaron nở nụ cười: "Ngươi đi tìm một bình rượu còn có một ít tỏi đến đây. . ."

Nếu đã động thủ cứu người, vậy thì cứu hết mình.

Nếu như Sylvie vẫn chưa chết do hậu sản xuất huyết, mà lại chết do nhiễm trùng, vậy cũng sẽ khiến cho hắn cảm giác đau đầu.

Không đến bao lâu, Ginny liền cầm đồ vật trở về, trên khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng tràn đầy hiếu kỳ: "Ngươi vì sao phải cứu Sylvie?"

Đùng!

Aaron tiện tay gõ vang ở trên đầu nhỏ của nàng một của: "Muốn cứu liền cứu, ta dù là ở trên đường nhìn thấy một con mèo nhỏ chó nhỏ bị thương, tình cờ cũng sẽ không nhịn được ra tay. Huống chi, Sylvie còn là người nhà của chúng ta. . ."



"Ta không cảm thấy ngươi không biết một số ý nghĩ của Colin, huống chi, gia tộc của Sylvie suy tàn, ngươi chiếm một nửa trách nhiệm."

Ginny cãi lại nói.

"Vậy thì như thế nào? Ngược lại bọn họ dù là nhảy lên, cũng đánh không tới ta. . ." Aaron giả làm một cái mặt quỷ: "Không gây sự, không sợ phiền phức, tự vệ phản kích, mới là lễ phép, có hiểu hay không? Ừm, sau khi làm xong những thứ này sẽ cho ngươi nếm thử trước tiên. . ."

Sau đó Ginny liền bị cay khóc, cuối cùng cô bé nước mắt loang lổ chạy ra khỏi gian phòng Aaron:

"Ô ô ô. . . Aaron lừa người, Allicin ăn chả ngon gì!"

Trên sân đấu võ vừa dựng lâm thời.

Hai vị dũng sĩ Lục sâm mạnh mẽ đυ.ng vào nhau, sử dụng vũ khí chiến đấu tương đối nguyên thủy.

Bọn họ đều không có mặc giáp, có thể nhìn thấy bắp thịt cường tráng, vết tích dữ tợn, cùng với đủ loại hình xăm trên người.

Nói là hình xăm cũng không quá chuẩn xác, Aaron biết được, "dũng sĩ Lục sâm" cổ đại, yêu thích dùng thuốc nhuộm màu xanh lá hoặc là màu xanh lam, bôi lên thân thể và khuôn mặt của mình, tạo ra đồ án đơn giản.

Đến bây giờ, tập tục này vẫn truyền lưu ở bên trong Lục sâm lâm như trước.

Tuy rằng hắn cũng không cảm thấy, gia hỏa trên mặt có một khối lục một khối lam khủng bố cỡ nào, nhưng có người nói như vậy có hiệu quả doạ sợ kẻ địch.

Đã từng, những "Lục man tử" này đã từng là ác mộng của các lĩnh chủ phương bắc vương quốc Kagash!

Ầm!

Ngay khi hắn xuất thần, trên lôi đài một tên dũng sĩ râu ria rậm rạp, đã dùng rìu đá gõ ngã đối thủ, gào thét biểu diễn bắp thịt dưới đài đối diện.



"Rất tốt!"

Trên đài cao, Theodore giơ tay lên, cao giọng tuyên bố: "người thắng trong lần đại hội luận võ này, là Murdoch đến từ hoang vu!"

Aaron nhàm chán nhìn xung quanh, ở trên đài cao, vị trí tầm mắt tốt nhất, phu nhân Sonia và Ginny, Shawn, thậm chí Colin cũng ở đó.

Lần đại hội luận võ này, vốn dĩ chủ yếu là tổ chức để ăn mừng người thừa kế đời sau được sinh ra.

Đáng nhắc tới chính là, Sylvie cũng còn sống, đồng thời căn cứ theo lời giải thích của Ginny, trình độ khôi phục rất tốt, cũng chưa từng xuất hiện nhiễm trung hay các loại bệnh trạng hậu sản, xem ra Allicin vẫn đưa đến tác dụng nhất định.

Trên thực tế, ngay lúc đó Aaron cũng chẳng có bao nhiêu chắc chắn, chỉ có thể nói, vận khí đối phương lần này không tệ.

. . .

Buổi tối.

Trong pháo đài cử hành yến hội long trọng.

Một con lợn sữa được nướng vàng óng ánh, bị đặt ở giữa bàn dài, trong miệng còn ngậm một quả táo, xung quanh là các loại đồ ăn phong phú.

Aaron cầm trong tay một chén rượu vang, có chút không thích bầu không khí huyên náo của tiệc rượu.

Phải biết, lúc này quý tộc đều vô cùng dã man, thậm chí trên tiệc rượu, cũng là địa phương tốt để ‘giao lưu cảm tình’.

Có vài nam nữ lần đầu gặp gỡ, đã bắt đầu không kịp đợi, liếc mắt đưa tình đến hừng hực, thậm chí bắt đầu hẹn cẩn thận, muốn hẹn hò ở hoa viên hoặc là trong phòng người hầu. . .

Nói tóm lại, một mảnh bẩn thỉu xấu xa.

Ừm, trong đó còn không thiếu những cô gái có suy nghĩ muốn "Săn bắt" kỵ sĩ Aaron, thậm chí là thê thϊếp của các kỵ sĩ cũng tập hợp lại đây muốn lấy lòng, khiến cho hắn cảm thấy vô cùng phiền phức.