Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thần Ẩn

Chương 134

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Không sai."

Trên không Thanh Long Đài Thiên Cung. Khổng Tước Vương hừ lạnh một tiếng, có lẽ ngàn năm kiềm chế uất ức quá lâu nên sắc mặt không tốt trên mặt hắn không thể ẩn giấu.

"Phượng Nhiễm, ngươi bây giờ mới đoán được đã quá trễ! Cho dù ngươi để mười vạn Tiên tướng đến Tử Nguyệt Sơn thì sao? Tất cả Ma thú trong Cửu U Luyện Ngục đều là hạng người cực kì hung ác. Chờ Luyện Ngục được mở ra, đừng nói là Tam giới này, ngay cả Thượng Cổ Thần giới cũng là thiên hạ của Ma tộc chúng ta!" Khổng Tước Vương chỉ tay về hướng Phượng Nhiễm cùng Phượng Ẩn, kiêu ngạo cười nói: "Ngươi cho rằng ta cùng Ma Tôn không đoán được ngươi dùng đế vị Thiên Đế và một giới tiên nhân làm mồi nhử dụ ta ra tay sao? Ta chẳng qua giả vờ bị ngươi lừa gạt, hôm nay bản vương sẽ san bằng Cửu Trọng Thiên làm Phượng Tộc vĩnh viễn biến mất trên thế gian! Từ nay về sau Khổng Tước nhất tộc mới là chí tôn của Tiên giới!"

"Hoa Mặc, ngươi thật to gan!" Ngự Phong Thượng Tôn bị Khổng Tước Vương làm cho tức giận đến sắc mặt đỏ lên, tức giận nói: "Bệ hạ vẫn ở đây, sẽ không để ngươi tùy tiện làm càn!"

"Bản vương tùy tiện làm càn sao?" Khổng Tước Vương hừ lạnh một tiếng, nhìn về phía Phượng Nhiễm lộ ra ý cười khinh thường: "Ngự Phong, sợ là ngươi không biết Thiên Đế bệ hạ của ngươi thần lực đã sớm mất hết, chỉ còn lại một cái thùng rỗng!"

Lời Khổng Tước Vương vừa nói ra, Ngự Phong Côn Luân cùng các Thượng tiên bị vây nhốt đều sững sờ, cùng nhau nhìn Phượng Nhiễm.

"Sư quân!" Phượng Ẩn quay đầu nhìn về phía Phượng Nhiễm, trên mặt khó giấu kinh ngạc. Sư quân ngàn năm trước đã tấn Thần, lại sắp đến lúc phi thăng, tại sao thần lực có thể không còn? Cuối cùng đã xảy ra chuyện gì?

"Nếu không phải như thế, ngươi sao có thể dung túng bản vương ẩn núp tại Tiên giới ngàn năm, vẫn luôn tìm lý do ở ẩn trong Ngô Đồng Đảo. Còn không phải sợ bản vương phát hiện ngươi không còn thần lực sao!" Khổng Tước Vương nhìn về phía Thanh Khung đang đứng thẳng cạnh Phượng Nhiễm: "Nếu không phải tiên quân áo xanh không rõ lai lịch cho ngươi mượn linh lực, tiểu Phượng Hoàng, sư quân ngươi bây giờ sợ là không bằng cả một Tán tiên."

" Ngươi mới là chim lông xanh! Ngươi mới là tiên nhân áo xanh! Cả nhà ngươi đều là tiên nhân áo xanh!" Chúng tiên còn chưa kịp lấy lại tinh thần sau lời nói khϊếp sợ của Khổng Tước Vương, thì Thanh Khung đứng bên cạnh Phượng Nhiễm mạnh mẽ nhảy ra, nâng Cửu Cung Tháp chỉ vào Khổng Tước Vương hô to nói lớn: "Chim lông xanh, ngươi nghe rõ cho lão tử! Gia gia ta đi không đổi tên ngồi không đổi họ, là Thanh Khung uy danh hiển hách ở Cửu Trọng Thiên!"

Thanh Khung ở Cửu Trọng Thiên? Đây là ai? Không có ai nghe nói qua nhân vật như vậy sao? Tiên giới sáu vạn năm chìm nổi tang thương, thật sự không có một cái tên Thanh Khung tại Cửu Trọng Thiên.

Đừng nói các tiên nhân trên Thanh Long Đài, ngay cả Khổng Tước Vương bị chỉ tay mắng cũng bị bộ dáng hợp lý hợp tình báo danh của Thanh Khung làm cho sững sờ. Trên mặt mọi người hiện lên vẻ ngô ngơ quá rõ ràng, Thanh Khung hiếm khi mặt đỏ lên, muốn ôm lấy Cửu Cung Tháp khoe khoang bản thân thì giọng Phượng Nhiễm đã vang lên.

"Thanh Khung, trở về."

Sắc mặt Thanh Khung hụt hẫng, vẻ mặt không tình nguyện lui về bên cạnh Phượng Nhiễm. Hắn tuy vừa làm trò vui, nhưng thật ra đã tưới lên ngọn lửa trong lòng Khổng Tước Vương một chậu nước lạnh.

Phượng Nhiễm muốn từ trên ngai vàng đứng dậy, Phượng Ẩn lại đột nhiên cất bước đi đến bên cạnh ngai vàng nhẹ nhàng đặt tay lên tay Phượng Nhiễm. Khi nàng buông tay ra không có chút tiếng động, lại đưa tay ra lần nữa thì xung quanh ngai vàng của Phượng Nhiễm đã bốc lên một ngọn lửa trắng.

Lửa thiêu đốt của Phượng Hoàng có thể đốt cháy vạn vật, cũng có thể ngăn cản tất cả sức mạnh của Thần Ma chi lực. Thứ duy nhất trên thế gian có thể dễ dàng vượt qua ngọn lửa này chỉ có hỗn độn chi lực.

"Phượng Ẩn!" Sắc mặt Phượng Nhiễm biến đổi, lông mày nhăn lại, "Ngươi muốn làm gì!"

"Sư quân, người dạy con nhiều năm như vậy nên đồ đệ phải làm tròn chữ hiếu." Phượng Ẩn nhếch miệng, đáy mắt hiện lên ý cười. Nói xong nàng không chút do dự phất tay mang Phượng Nhiễm trên ngai vàng cùng Thanh Khung đẩy về phía sau dừng lại bên cạnh Ngự Phong cùng Côn Luân đang điều dưỡng khí tức.

"Bảo vệ bệ hạ cùng hai vị Thượng Tôn thật tốt. Nếu bọn họ bị tổn thương dù chỉ một chút bản hoàng sẽ hủy tháp của ngươi!"

Đôi mắt của Phượng Ẩn thâm sâu lại âm trầm, uy nghiêm cùng bá đạo khi ở Nhân gian chấp quản giang sơn lần đầu không chút che giấu hiện lên trước mặt mọi người. Trong lòng Thanh Khung run lên, vội vàng mang Cửu Cung Tháp hóa thành chiếc ô xanh biếc lớn gấp ba lần tháp, vững vàng bảo vệ ba người Phượng Nhiễm ở bên trong.

Trời ạ, không hổ là sinh ra từ Thần tộc Phượng Hoàng, ngay cả cách đe dọa tiên nhân cũng giống nhau như đúc!

"Hoa Mặc." Phượng Nhiễm còn chưa mở miệng, Hồng Dịch vẫn luôn đứng bên cạnh Phượng Ẩn đột nhiên nhìn về phía Khổng Tước Vương nói:"Cửu Vĩ Yêu Hồ trong Ngự Vũ Điện gi ết chết Lan Phong cuối cùng là ai?"

Lòng bàn tay hắn hóa ra một chuỗi tràng hạt bằng gỗ đàn, ánh mắt sáng rực: "Tại sao chuỗi gỗ đàn lại ở tại Ngự Vũ Điện?"

Đáy mắt Khổng Tước Vương hiện ra kì quái, cười lạnh lùng: "Hồng Dịch, ngươi không phải sớm đã biết là ai sao? Trong Tam giới ngoại trừ ngươi là Cửu Vĩ Hồ còn có ai có thể biến hóa ra Cửu Vĩ? Chuỗi hạt này tất nhiên cũng là vật tùy thân của nó."

Cửu Vĩ Hồ trong Tam giới trừ Yêu Hoàng Hồng Dịch thì còn có Hồ tộc tộc trưởng Thường Thấm, nhưng Thường Thấm không phải chết trước Lan Phong Thượng quân sao? Chẳng lẽ nàng chưa chết? Chúng tiên nghe vậy đều sợ hãi, đáy lòng cùng nhau suy đoán.

Hồng Dịch nghe thấy Hoa Mặc nói, chậm rãi nắm chặt tràng hạt trong lòng bàn tay, đáy mắt lộ ra màu đỏ tức giận, hắn nhìn chằm chằm Khổng Tước Vương nói từng chữ: "Đoạt thân thể. Ma tộc dám đoạt thân thể cô cô ta!"

Hắn chưa kịp nói xong đã hét dài một tiếng, bỗng nhiên nhảy đến giữa không trung. Một luồng ánh sáng màu đỏ chói mắt hiện lên, Hỏa Hồ cao lớn đứng ở giữa không trung, mười đuôi đỏ đậm ở phía sau hắn lay động, uy lực của Yêu Thần chi lực bao phủ phía trên Thanh Long Đài.

Chưa quá một ngàn năm nhưng Hồng Dịch hóa ra chân thân đã có sức mạnh trên cả Thượng thần, quả nhiên không thẹn uy danh của Thập Vĩ Thiên Hồ!

"Hoa Mặc, ngươi cùng Ma tộc trong Cửu U Luyện Ngục bản hoàng đều sẽ không bỏ qua!" Thập Vĩ Thiên Hồ lạnh lùng nhìn Khổng Tước Vương, nói ra lời quyết đoán.

"Khổng Tước Vương, ngươi muốn diệt Phượng Tộc của ta cũng phải nhìn xem bản hoàng có đồng ý hay không." Thấy mắt Hoa Mặc bình tĩnh nhìn Hồng Dịch giữa không trung, Phượng Ẩn phất tay lên: "Thiên Trạch, đi!"

Phượng Ẩn nói xong bay về phía Hồng Dịch, tay cầm Thiên Trạch Kiếm đáp xuống trên lưng Hồng Dịch.

"Hừ, thiếu niên ngu ngốc. Thập Vĩ Thiên Hồ thì sao, Hỏa Phượng Hoàng thì như thế nào, cũng không sánh bằng pháp lực của Ma tộc ta!"

Khổng Tước Vương không chút sợ hãi nghênh tiếp ý chí chiến đấu của Hoàng Giả hai giới Tiên Yêu, hắn thét dài một tiếng, lòng bàn tay hóa ra một pháp trượng. Pháp trượng hiện ra hắc khí cuồn cuộn, ma lực cực mạnh cùng oán khí bao phủ trước người Khổng Tước Vương, pháp trượng xuất hiện chỉ trong chớp mắt toàn bộ Thanh Long Đài tối lại.

Chúng tiên chưa bao giờ thấy qua loại pháp khí này, tất cả tập trung nhìn vào nó đều hít vào một ngụm khí lạnh. Trên thân pháp trượng khắc vô số cánh chim, gần như có tất cả các loài chim tiên trừ Phượng Hoàng, còn Ưng tộc cùng Khổng Tước tộc thì quá nhiều.

Bí mật về sự biến mất của cao thủ Ưng Tộc từ ngàn năm qua đã được phá giải, hóa ra đã bị Khổng Tước Vương giế t chết hấp thụ tiên lực luyện thành ma khí. Pháp trượng là từ thân thể tiên nhân đang sống luyện hóa mà thành, chẳng trách oán khí nặng như vậy. Chúng tiên nhìn trên thân pháp trượng dày đặc cánh chim của Khổng Tước tộc, đáy lòng sợ hãi không ngừng. Ngay cả tộc của chính mình cũng không buông tha, Khổng Tước Vương quả thật điên cuồng.

Hoa Thù kinh ngạc nhìn pháp trượng trong tay Khổng Tước Vương, phía trên trượng có các huynh đệ cùng trưởng lão trong tộc nhìn nàng lớn lên đã trăm năm qua chưa từng thấy mặt. Nàng nhìn lại Ma quân của Khổng Tước Tộc vây quanh Thanh Long Đài, lại cúi đầu xuống nhìn ma khí trên người, đau khổ hai mắt nhắm nghiền.

Ánh mắt Phượng Ẩn nhìn cây pháp trượng trước mặt vô cùng nghiêm nghị, Thiên Trạch Kiếm trong tay chỉ lên trời.

"Sát hại tộc nhân của chính mình, đúng là không bằng cầm thú!"

Tiếng nói của nàng vừa dứt, sắc mặt tràn đầy lạnh lẽo. Hồng Dịch nâng móng vuốt chạy về phía Hoa Mặc, vào lúc đó Thiên Trạch Kiếm của Phượng Ẩn cuốn lên thần quang đầy trời, cùng Tịch Diệt Luân của Hồng Dịch từ trên trời giáng xuống bay về hướng Khổng Tước Vương.

Khổng Tước Vương hừ lạnh một tiếng, tay cầm pháp trượng nghênh tiếp. Tiên Yêu Thần khí cùng ma trượng va chạm trên không Thanh Long Đài, ma lực của ma trượng cũng không chút thua kém. Phượng Hoàng cùng Yêu Hoàng dốc toàn lực đánh một kích cũng không thể đánh bại Khổng Tước Vương!

"Tiên Yêu vất vả tu luyện vạn năm thì có ích lợi gì. Bản vương chỉ cần ngàn năm ngắn ngủi đã có thể đứng phía trên Tam giới! Ha ha ha ha!" Miệng Khổng Tước Vương truyền ra lời đắc ý, dốc toàn lực thúc đẩy ma trượng phản công Phượng Ẩn cùng Hồng Dịch đang đánh tới, ma trượng mang theo sát ý cuốn lên ngập trời ma khí.

Lúc ma trượng càng lúc càng công kích điên cuồng, thần quang của Thiên Trạch Kiếm càng lúc càng mờ nhạt. Tịch Diệt Luân luôn bảo vệ ở trước Thiên Trạch Kiếm chỉ chống được một đạo mạnh nhất của ma trượng!

Nhìn thấy bên trên Tịch Diệt Luân hơi có vết nứt, trên mặt Phượng Ẩn hiện ra vẻ lạnh lùng. Ánh mắt nàng chăm chú nhìn Hoa Mặc, từ trên thân Hồng Dịch nhảy về phía trước hóa ra một vệt ánh sáng bay về hướng pháp khí Thần Ma đang đánh nhau.

"A Ẩn!" Thập Vĩ Thiên Hồ bỗng nhiên thét lên, cũng không đuổi kịp tốc độ như mũi tên của Phượng Ẩn.

"Chỉ là tiên thể yếu kém, cũng dám xâm phạm ma khí của bản vương!" Khổng Tước Vương không có chút sợ hãi nói.

Phượng Ẩn nhảy vào bên trong vòng sáng nắm lấy Thiên Trạch Kiếm, dùng sức mạnh nguyên thần thúc giục thần kiếm, thần quang của Thiên Trạch Kiếm mạnh lên ép ma trượng lui lại mấy thước.

"Hừ, thiêu đốt tuổi thọ, đường đường là Phượng Hoàng cũng chỉ có như vậy!" Khổng Tước Vương hừ lạnh, trên trán hiện lên vẻ mệt mỏi vì bị Phượng Ẩn dùng sức mạnh nguyên thần để thiêu đốt.

"Hoa Mặc, ngươi sát hại tộc nhân, mưu hại Lan Phong, ám sát Yêu Hoàng khơi lên phân tranh hai tộc, chuyện nào cũng là tội chết. Hôm nay cho dù bản hoàng nguyên thần tiêu tán, cũng sẽ không để ngươi cùng đại quân Ma tộc bước ra khỏi Cửu Trọng Thiên một bước!"

"Vậy phải xem ngươi có bản lĩnh này hay không!"

Vào đúng lúc này, một đạo tiên lực xuất hiện sau lưng Khổng Tước Vương, trường tiên dài đỏ lửa đánh về hướng lưng của hắn.

Khổng Tước Vương giống như không hề hay biết nhưng đáy mắt lại hiện lên một đạo hắc khí u ám, tay trái không cầm trượng hóa ra luồng ma lực đánh về hướng sau lưng.

Hoa Thù luôn nhìn chăm chú hai bên tranh chấp đột nhiên bay lên, hóa ra Già Thiên Tán bảo vệ phía sau Khổng Tước Vương, đồng thời ngăn cản trường tiên.

Già Thiên Tán vốn là Bán Thần khí, bây giờ trong tay Hoa Thù càng phát huy thần lực đến cực hạn. Chủ nhân của trường tiên bị Già Thiên Tán phản kích phun ra một ngụm máu tươi rơi xuống Thanh Long Đài.

"Chỉ với một mình ngươi cũng dám đánh lén phụ vương ta." Hoa Thù lạnh lùng nhìn Yến Sảng sắc mặt tái nhợt trên Thanh Long Đài, lạnh lùng nói.

Đáy mắt Khổng Tước Vương lộ ra một chút kinh ngạc, lập tức cười to: "Tốt, không hổ danh là nữ nhi của bản vương!"

Hồng Dịch nhìn Phượng Ẩn thiêu đốt nguyên thần cùng Yến Sảng mặt tràn đầy máu tươi tức giận thét dài một tiếng, Hỏa Hồ màu đỏ đậm ở phía sau lưng hiện lên. Hồ tộc bí thuật cũng phải trả giá bằng cách thiêu đốt nguyên thần, lập tức Yêu lực trên Tịch Diệt Luân cực mạnh, cùng Thiên Trạch Kiếm đánh Khổng Tước Vương lui liên tiếp mấy bước.

"Thù nhi, tới đây! Tế ra Cờ Tụ Yêu, cha con ta liên thủ lo gì không nắm được Tam giới!"

Đáy mắt Khổng Tước Vương cuối cùng cũng lộ ra vẻ không kiên nhẫn, hắn vốn định một mình đánh bại Hồng Dịch cùng Phượng Ẩn làm chúng tiên kinh sợ, nào ngờ hai người đều không cần mạng sống nên khó theo dự tính.

Khổng Tước Vương hô to một tiếng, cuối cùng phá vỡ ma lực bảo vệ quanh thân thể tạo thành một khe hở, cho phép Hoa Thù đến hắn bên cạnh hắn cùng chiến đấu.

Hoa Thù gật đầu, nhìn Yến Sảng một chút, không chút do dự quay người bay đến bên cạnh Khổng Tước Vương.

Lúc này đang đánh nhau kịch liệt, nên Phượng Ẩn cùng Hồng Dịch không phát hiện Ma quân Khổng Tước Tộc trên Thanh Long Đài đã hóa thành trận pháp kỳ lạ, hướng sau lưng bọn họ đi tới.

Cùng lúc đó, ngoài ngàn dặm tại Yêu giới Tử Nguyệt Sơn bên ngoài phong ấn. Người từ bên trong Cửu U Luyện Ngục bay ra nhìn Nguyên Khải, khóe miệng cong lên thản nhiên mở miệng.

"Lan Phong là ta gϊếŧ, ngươi có thể làm gì ta?" Người kia đang ngắm nhìn trường tiên trong lòng bàn tay, giọng nói dịu dàng nhưng tà mị vang lên. Trên gương mặt dù bị che kín bởi hoa văn Thí Thần Hoa nhưng không ngờ được nàng chính là Hồ tộc tộc trưởng Thường Thấm một ngàn năm trước đã chết tại U Minh Sơn Yêu giới.
« Chương TrướcChương Tiếp »