Chương 8: Mạt Nhật Dữ Sát Lục Chi Thần Ấn Vương Tọa (1+2)
Cự đại Vương Tọa cao gần mười trượng, Chỗ tựa lưng phía trên khảm nạm vô số bảo thạch, trong phảng phất có thể thấy bóng dáng một vị Phật đang ngồi trên đó dáng vẻ lăng lệ, uy nghiêm, thậm chí có thể nói là lực áp bách kinh khủng từ trong đó khuếch tán ra.
Chỗ tựa lưng có một viên hồng sắc bảo thạch hình bán nguyệt, giống như nửa vầng thái dương bao quát xuống đại địa. Nhưng quang mang của nó thấp thoáng có màu hồng, tản ra một luồng uy áp kinh khủng tựa như ngày tận thế.
Tại cũng là chỗ dựa lưng nơi vị trí ngực hắn ở trên Vương Tọa có một viên kim hồng sắc bảo thạch hình thoi làm người khác chói mắt. Phía trên nhìn thấy rõ ràng những đạo lăng tuyến. Đại bộ phần quang mang đều từ đó phát ra.
Trên tọa ỷ(ghế ngồi) rộng rãi,trái phải điêu khắc hai con hùng sư đang phủ phục gầm thét, vô số hoa văn mỹ lệ từ trên thành ghế hướng xuống phía dưới phủ kín Vương Tọa.
Trong nháy mắt khi Vương Tọa xuất hiện, một đạo kim sắc quang trụ từ trên người Long Tinh Vũ hàng lâm, đem Long Hạo Thần toàn bộ bao phủ ở bên trong. Kim quang khuếch trương, Long Hạo Thần biến mất, thân thể Long Tinh Vũ đã phóng đại mấy chục lần, huyền phù trên không chậm rãi ngồi xuống Vương Tọa.
Trong Áo Đinh trấn, vô luận là Ma Lang Nhân đang tàn sát bừa bãi hay là dân bản địa, ở dưới uy áp khổng lồ đều không thể động đậy. Trong mắt dân chúng trong trấn tràn đầy vẻ kinh hãi mà trong mắt Ma Lang Nhân thì tràn đầy vẻ tuyệt vọng.
Một gã kim phát Ma Lang Nhân cường tráng hơn so với những tên đồng bọn khác cơ hồ là run rẩy hô lên : "Đây, đây là Mạt Nhật Dữ Sát Lục Chi Thần Ấn Vương Tọa."
Long Tinh Vũ khổng lồ đang chậm rãi ngồi ngay ngắn ở trên Vương Tọa mỹ lệ, ánh mắt lạnh như băng với uy nghiêm vô tận, trong nháy mắt đó khi hắn ngồi xuống, vốn là kim hồng sắc hình thoi bảo thạch ở trên vương tọa lại hiện ra trên ngực hắn, cả bầu trời cũng trong nháy mắt này biến thành kim hồng sắc.
"Phán xét."
Hai chữ lạnh như băng từ trong miệng Long Tinh Vũ thốt ra.Hồng sắc quang thải từ sau lưng của hắn dâng lên, hóa thành một thanh cự đại hồng sắc quang kiếm huyền phù trên đỉnh đầu hắn.
Kim phát Ma Lang Nhân trong mắt đã tràn đầy tuyệt vọng, hắn làm sao cũng không thể tưởng tượng, tại sao phải ở biên giới Thánh điện liên minh lại xuất hiện một vị đại năng như vậy. Đối với bọn hắn những thứ Ma Lang Nhân này mà nói, cho dù là muốn chạy trốn cũng là không thể nào .
Nghìn vạn đạo hồng sắc quang mang từ trên trời giáng xuống, chúng giống như những con mắt từ trên trời hạ xuống trên người Ma Lang Nhân.
Cho dù giãy dụa tối thiểu đều không thể làm được, tất cả Ma Lang Nhân giống như vậy lặng lẽ biến mất ở trên cái thế giới này, một tia dấu vết cũng không có để lại,cứ đơn giản như vậy và trực tiếp biến mất .
"Thu hồi."
Kim hồng sắc quang mang hóa thành một mảnh thiên mạc,sau một khắc khi Ma Lang Nhân rời khỏi nhân gian liền biến mất.Mọi người trong Áo Đinh trấn bắt đầu khôi phục năng lực hành động. Chỉ cần người nào còn một hơi thở, đều ở trong kim hồng sắc quang mang ấm áp chậm rãi đứng lên, miệng vết thương trên người lấy mắt thường cũng có thể thấy tốc độ khép lại .Nhũng nơi bi cháy cũng đã toàn bộ dập tắt.Điều duy nhất không thể nào thay đổi là những người đã chết và nhà cửa bị phá hư.
Kim quang chợt lóe, Long Tinh Vũ ngồi thẳng trên Vương Tọa trước mặt đã thêm một người, đúng là tên kim phát Ma Lang Nhân lúc trước.
Loài người đối với Ma tộc phân loại cấp bậc là cũng giống với ma thú. Kim Phát Ma Lang Nhân này ít nhất cũng là một gã ngũ cấp Ma tộc. Nhưng mà ở trước mặt Long Tinh Vũ, hắn chỉ giống như là một con kiến hôi hèn mọn không có nửa điểm giãy dụa . Trừ hắn ra, tất cả Ma Lang Nhân xâm lấn đã toàn bộ biến mất.
"Các ngươi xâm lấn nam bộ Thánh điện liên minh mục đích là gì?" Long Tinh Vũ thanh âm lạnh như băng không cho phép nghi ngờ.
Gã Kim Phát Ma Lang Nhân cũng coi như kiên cường, mặc dù trong mắt tràn đầy tuyệt vọng cùng không cam lòng, nhưng hắn vẫn không có khuất phục.
"Mạt Nhật Dữ Sát Lục Chi Thần Ấn Vương Tọa, ngươi, ngươi là Kỵ Sĩ Thánh điện tài phán quyết (thẩm tra và xét xử) Thần Ấn Kỵ Sĩ Long Tinh Vũ?"
Long Tinh Vũ thản nhiên nói : "Không sai, ta chưởng quản tài phán quyết, trả lời vấn đề của ta."
Kim Phát Ma Lang Nhân ánh mắt đột nhiên trở nên dữ tợn , "Cho dù ngươi là Thần Ấn Kỵ Sĩ thì như thế nào, Ma thần phủ xuống đại địa, Ma thần Đại Nhân sẽ vì ta báo thù . Cho dù chết, ta cũng không sẽ nói cho ngươi biết bất cứ chuyện gì."
Long Tinh Vũ ánh mắt ngưng tụ, "Vậy ngươi đi chết đi."
Kim quang mất đi, Kim Phát Ma Lang Nhân trong nháy mắt liền biến mất. Long Tinh Vũ ngồi ngay ngắn ở trên Mạt Nhật Dữ Sát Lục Chi Thần Ấn Vương Tọa Thần Ấn Vương Tọa, trong mắt lộ ra thần thái suy tư. Một lát sau, kim quang lấp lóe , hắn cùng với Thần Ấn Vương Tọa hóa thành một đạo kim sắc lưu tinh biến mất không thấy gì nữa.
Dân chúng còn sống trong Áo Đinh trấn, đã sớm quỳ xuống hướng lên kim quang trên bầu trời dần dần biến mất mà cúng bái . Bọn họ không biết Long Tinh Vũ là ai, ở trong mắt bọn hắn vị cường giả đã xử lý tất cả Ma Lang Nhân chính là một vị thần.
Đọc TruyệnKim quang chợt lóe,Trên đỉnh Áo Đinh sơn đã nhiều hơn hai người.
Long Tinh Vũ vẫn giữ bộ dáng như lúc trước, mặc trường bào giản dị, tóc đen tung bay.Sau khi kim quang biến mất sau, hắn khôi phục bộ dáng như một người bình thường.
Long Hạo Thần đứng ở bên cạnh phụ thân thân, hắn lúc này một chữ cũng không nói được.Cho dù hắn từng hơn trăm lần suy đoán về thực lực của cha, nhưng cũng không cách nào tưởng tượng cha của mình dĩ nhiên là một tồn tại giống như một vị thần.
Mới vừa rồi một màn kia đối với hắn rung động thật sự là quá quá lớn. Hơn hai năm tu luyện, Long Hạo Thần đối với mình vốn là vẫn còn có chút lòng tin , nhưng giờ khắc này, hắn mới hiểu được mình cùng cha so sánh với giống như là một hạt bụi nhỏ bé.
"Ba ba, ba ba. . ." Nhìn cha, Long Hạo Thần trong mắt hắn tràn đầy tinh quang ,ánh mắt sùng bái thậm chí là tín ngưỡng từ trong cặp kim sắc đồng tử phóng ra.
Long Tinh Vũ nhẹ nhàng vỗ vỗ bờ vai của hắn, "Ở chỗ này, ta chỉ là một người chồng, một người cha."
"Ma tộc đã xâm lấn?" Bạch Nguyệt lúc này đã ở trên đỉnh núi. Cho dù nơi này cách Áo Đinh trấn một đoạn, nhưng lúc trước Long Tinh Vũ ở trên bầu trời phóng thích Thần Ấn Vương Tọa, một màn đó nàng cũng có thể thấy rõ ràng. Thậm chí là ở Hạo Nguyệt Thành cách đây hơn trăm dặm cũng có thể thấy được kim sắc quang huy.
Long Tinh Vũ nhướng mày gật đầu, "Chẳng qua là một lần tiến công thăm dò. Không có cường giả chân chính của Ma tộc xuất hiện. Xem ra,huynh phải sớm trở về liên minh ."
Bạch Nguyệt khe khẽ gật đầu, cầm bàn tay to lớn của Long Tinh Vũ.
Trong lòng Long Hạo Thần lúc này một chút rung động cũng không có biến mất, "Cha, người, người là Thần Ấn Kỵ Sĩ sao?" Hắn cố gắng lấy dũng khí hỏi.
Long Tinh Vũ gật đầu, "Mới vừa rồi lúc Ma Lang Nhân kia nói con hẳn là cũng nghe thấy, ở Kỵ Sĩ Thánh điện ta chưởng quản tài quyết cùng thẩm phán. Ở Thánh điện liên minh ta cũng vậy trông coi hình trách."
Long Hạo Thần vẻ mặt sùng bái nói : "Cha, Thần Ấn Vương Tọa đến tột cùng là cái gì? Con, con tu luyện có thể cường đại được như cha không?"
Long Tinh Vũ gật đầu, nghiêm mặt nói : "Đương nhiên là con có thể.Năm ấy khi ta bốn mươi bảy tuổi trước khi gặp mẹ con đã đạt thành tựu Thần Ấn Vương Tọa. Chỉ cần con chịu cố gắng, ta tin tưởng, con nhất định sẽ đạt đến bước này sớm hơn ta."
Ánh mắt nhìn về phương xa, Long Tinh Vũ thở dài một tiếng, nói : "Xem ra, Ma tộc lại không chịu nổi tịch mịch rồi. Hạo Thần, con phải nhớ kỹ, Ma tộc thế đại, nhưng chúng ta vĩnh viễn sẽ không khuất phục. Làm một gã Kỵ Sĩ, chúng ta nên chiến đấu để bảo vệ gia viên nhà mình , cho đến khi sức cùng lực kiệt."
"Dạ." Long Hạo Thần gật đầu trả lời. Lúc này ở trong lòng hắn, phụ thân không chỉ là Lão sư, thậm chí có thể nói là hắn sùng bái tín ngưỡng. Không có tự mình trải qua thì không thể nào tưởng tượng được sự cường đại của Thần Ấn Vương Tọa.Linh lực khổng lồ ba động như hải dương mênh mông, Thẩm Phán Chi Quang hủy thiên diệt địa kia đã để lại trong lòng hắn dấu ấn không thể xóa nhòa.
"Cha, chúng ta bây giờ phải ly khai nơi này sao?" Long Hạo Thần hỏi.
Long Tinh Vũ cúi đầu nhìn về phía hắn, nói : "Cái từchúng ta không bao gồm con."
"A?" Long Hạo Thần thất kinh, khó hiểu nhìn cha.
Long Tinh Vũ thản nhiên nói : "Chim Ưng non nếu không rời xa sự bảo vệ của cha mẹ thì vĩnh viễn sẽ không trưởng thành bay lượn trên cửu thiên được. Vốn là cha dự tính có thể chỉ đạo con ba năm, nhưng bây giờ xem ra cần phải kết thúc sớm. Ta muốn mang theo mẹ con trở về Thánh điện liên minh xử lý một ít chuyện, sau đó còn có một số ước định cần phải hoàn thành."
"Thánh điện liên minh nơi đó không thích hợp với con. Nếu như con theo ta cùng đi đến đó, như vậy,chỉ sợ con vĩnh viễn sẽ không trở thành Thần Ấn Kỵ Sĩ giống như ta vậy. Chỉ có từng bước từng bước đi lên, bằng sự cố gắng của bản thân đạt được hết thảy, dùng tài năng chân chính để đạt được vinh quang của kỵ sĩ.
"Cha ta không muốn rời xa mẹ." Long Hạo Thần mạnh mẽ ôm lấy cha , trong mắt tràn đầy vể không muốn.
Bạch Nguyệt nhìn Long Tinh Vũ, trong mắt cũng tràn đầy vẻ khẩn cầu.
Long Tinh Vũ vuốt Long Hạo Thần đầu, "Tiểu tứ ngốc, nếu như con thủy chung đều ở bên cạnh ta và mẹ con như vậy trong lòng con sẽ có sự ỷ lại. Hơn nữa, cho dù con theo chúng ta trở về Thánh điện liên minh, cũng sẽ như vậy không thể nào ở bên cạnh cha .Cha đã rời đi mấy năm, có quá nhiều chuyện chờ cha đi xử lý. Chuyện này cha đã quyết định.Con phải lưu lại."
Long Hạo Thần thân thể khẽ run lên, cố nén không để cho nước mắt của mình chảy xuống. Bạch Nguyệt cũng đã khóc chạy trở về gian mộc ốc.
Long Tinh Vũ đem Long Hạo Thần kéo đến trước mặt mình, trầm giọng nói : "Hạo Thần,trước khi đi, Cha sẽ dạy cho con một vài thứ cuối cùng."
Long Hạo Thần có chút thất thần nói : "Là cái gì?"
Long Tinh Vũ trầm giọng nói : "Linh lô."
"Linh lô?" Nghe được hai chữ này, Long Hạo Thần thân thể không khỏi chấn động. Hắn đã theo cha tu luyện thời gian hai năm rưỡi, không chỉ một lần nghe Long Tinh Vũ nói đến linh lô. Nhưng cho tới nay, Long Tinh Vũ thủy chung cũng không từng chỉ điểm quá hắn tu luyện về linh lô.
Long Tinh Vũ vuốt cằm nói : "Linh lô, là là linh lực chi lô. Cũng không phải là năng lực do chúng ta tu luyện ra. Mà là thiên nhiên thần kỳ dựng dục ra một loại chí bảo. Làm một gã Kỵ Sĩ, chúng ta có nhiều loại Kỵ Sĩ kỹ năng có thể lựa chọn, ngoại trừ một số kỹ năng bản thân tự nghĩ ra thì tuyệt đại đa số kỹ năng đều có thể tiến hành tu luyện khi tu vi một trình độ nhất định. Nhưng mà linh lô lại không giống như thế. Cơ hồ mỗi một chủng linh lô đều có đặc tính độc nhất vô nhị, cho dù là linh lô giống nhau, người tu luyện khác nhau thì cũng sẽ sinh ra hiệu quả khác nhau.
" Có rất nhiều chủng loại Linh lô.Trước mắt thì linh lô tổng cộng có bảy mươi bốn loại. Chia ra thích hợp cho các chức nghiệp bất đồng, trong đó thích hợp với chức nghiệp kỵ sĩ chúng ta có hai mươi ba loại. Có một số cái thì chúng ta ,thích khách cùng chiến sĩ có thể sử dụng.
Long Hạo Thần bị hấp dẫn bởi linh lô từ miệng Long Tinh Vũ, "Cha,ở đâu thì mới có thể đạt được linh lô?"
Long Tinh Vũ nói : "Nói như vậy, chỉ có ở chỗ thiên địa linh khí hội tụ hoặc là trong một số thượng cổ di tích mới có thể tìm được linh lô. Bất kỳ chức nghiệp nào ngươi có được linh lô thì trong ngàn người cũng chưa chắc có một người. Cũng bao gồm cả Kỵ Sĩ chúng ta. Nhưng mà linh lô là mục tiêu theo đuổi của tất cả các chức nghiệp. Bởi vì chỉ cần có được một ngọn linh lô cũng sẽ làm cho chúng ta trở nên càng cường đại hơn so với cường giả đồng cấp."
Vừa nói, Long Tinh Vũ tháo một cái hắc sắc giới chỉ từ trên tay mình đeo vào ngón trỏ trên tay phải của Long Hạo Thần , giống như lâu ngày giờ trở về với chủ cũ chiếc hắc sắc giới chỉ này tự co rút lại cho khít với ngón tay của Long Hạo Thần.
"Trong chiếc giới chỉ này có sáu đạo phong ấn, ta phong ấn các loại kỹ năng cường đại của Trừng Giới Kỵ Sĩ, cơ hồ bao gồm tất cả từ tứ giai đến cửu giai. Khi linh lực của con đạt tới ,con có thể dùng linh lực phá bỏ phong ấn trong để học tập từng cái kỹ năng trong đó."
Sau đó hắn móc ra một quyển sách đưa cho Long Hạo Thần, "Đây là một chút thể ngộ của cha đối với linh lô cùng với giới thiệu tường tận về linh lô. Không còn kịp chỉ điểm con nữa. Con phải tự mình lĩnh ngộ, rõ chưa?"
"Cha." Long Hạo Thần gọi một tiếng, vành mắt nhưng không khống chế được đỏ lên.
"Đem nó cất đi cũng đừng quên chiếc giới chỉ."
Long Hạo Thần khe khẽ gật đầu,sau khi hắn có nội linh lực , Long Tinh Vũ đã dạy cho hắn sử dụng chiếc giới chỉ mà bé gái câm cho hắn.
Rót vào linh lực , kim sắc hoa văn trên chiếc giới chỉ phảng phất như sống lại , nhàn nhạt lam quang lưu chuyển, quang mang chợt lóe, đã thu quyển sách ghi lại linh lô huyền bí vào trong đó.
Đây là chiếc không gian giới chỉ cực kỳ trân quý,Không gian bên trong có thể tồn trữ các loại vật phẩm ước chừng tương đương với mười thước vuông. Đồng thời, trên mặt giới chỉ còn có một kỹ năng phòng ngự, một khi kí©h thí©ɧ là có thể phóng ra một cái lam sắc thuẫn bài. Chỉ cần linh lực tiếp tục rót vào thì thuẫn bài vẫn tồn tại. Hơn nữa cường độ cũng sẽ căn cứ độ mạnh yếu của linh lực. Long Tinh Vũ đã nói qua đây là một kiện ma pháp phụ trợ hiếm có.
Nhìn Long Hạo Thần thu hồi cuốn sách, Long Tinh Vũ than nhẹ một tiếng, nói : "Hạo Thần,mặc dù cha có rất nhiều trang bị không tệ nhưng mà cha cũng không có ý định đưa nó cho con. Bởi vì, bất kỳ một trang bị vũ khí nào chỉ có được dựa vào sự cố gắng của bản thân thì mới có thể chân chính quý trọng nó."
"Cha ,con không muốn rời xa hai người." Long Hạo Thần không kìm được cảm xúc mà khóc.
Long Tinh Vũ đem nhi tử kéo vào trong ngực, thở dài nói : "Hạo Thần,trọng tình trọng nghĩa là ưu điểm và cũng là nhược điểm của con. Nhớ lấy sau này khi không ở cạnh cha mẹ khi nói chuyện với người khác thì chỉ nói ba phần sự thật không thể để lộ toàn bộ bản tâm của mình."
"Đừng khóc . Đây chỉ là tạm thời ly biệt. Cha hi vọng, lần sau khi gặp lại con, con đã có thể làm cho cha nhìn con với cặp mắt khác xưa."
"Cha và mẹ rời đi, mặc dù ta không thể lưu lại bất kỳ trang bị nào cho con, nhưng có một lễ vật chuẩn bị đã lâu muốn tặng cho con."
Vừa nói, Long Tinh Vũ buông nhi tử ra, tay phải vỗ vào ngực mình, ngay sau đó, một cỗ bạch sắc quang mang kỳ dị liền từ trước ngực hắn phóng ra.
Bạch quang rất nhu hòa, nhưng nương theo một loại năng lượng ba động đặc thù toát ra, nhưng lại hết lần này tới lần khác làm cho người ta một loại cảm giác trầm ổn.
Đây cũng không phải là năng lượng Quang minh thần thánh, cũng không phải là linh lực của Long Tinh Vũ.Khi Long Tinh Vũ chậm rãi giang hai tay ra Long Hạo Thần thấy rõ ràng , ở trong lòng bàn tay của cha có một đoàn bạch sắc quang mang. Một tiểu đỉnh có ba cái chân hai lỗ tai, độ cao chỉ có một tấc hiện ra lòng bàn tay Long Tinh Vũ.
Những thứ bạch sắc quang mang chính là từ trong tiểu đỉnh toát ra , nhu hòa và khiêu động lại còn có lực hấp dẫn làm người khác không thể rời mắt.
.