- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Thâm Viện Vô Cùng Bích
- Chương 30
Thâm Viện Vô Cùng Bích
Chương 30
Mộ Dung Thuỳ cười lạnh, ẩn ẩn uy hϊếp: “Cù Đại phu, vào sinh ra tử là ta, ngồi nói suông là ngươi, hợp lý không?”
“Tướng quân, hay là Đại Nghiệp ta thiếu một người như ngươi?”
“Ha ha, là không thiếu ta. Không bằng tháng sau Cù Đại phu tới Bắc Thượng đi, với miệng lưỡi này, nhất định có thể cản được mười vạn đại quân của Hồ Yết!”
“Ngươi!”
Thấy bọn họ khắc khẩu, Vương Dư kịp thời can ngăn:
“Hồ Yết liên hạ mười thành phía Bắc, Mộ Dung Tướng quân nóng vội cũng là chuyện dễ hiểu, lại nói Thánh nhân muốn ngươi giám sát, ngươi liền là người đầu tiên ra tay, sao có thể mặc kệ ngồi nhìn?”
Cù Hoàng vội la lên:
“Nhưng những cái kia đều là do phế Quý phi điều động người, ta cũng chỉ có thể từ từ mưu tính!”
Lời của hắn còn chưa dứt, Mộ Dung Thuỳ đã chen ngang:
“Cù Đại phu chớ quên, lúc trước ngươi có thể làm tới Chưởng sự Nội Các cũng là nhờ có Quý phi tiến cử đấy.”
“À.”
Một tiếng cười khẽ đã biểu lộ thái độ rõ ràng của Vương Dư.
“Tư Đồ sao có thể hoài nghi lập trường của ta?”
Ta có thể tưởng tượng được, giờ phút này vẻ mặt của hai người nhất định là lạnh lẽo lãnh đạm.
Bầu không khí trở nên đình trệ, chỉ nghe thấy âm thanh lảnh lót, bỗng nhiên bên ngoài bức bình phong vang lên tiếng hét thảm thiết. Ta cả kinh, bức bình phong hoa điểu trước mặt đột nhiên đổ ập xuống, chỉ thấy trên tay Cù Hoàng cầm bảo kiếm, gắt gao dùng lực ép trước mặt nữ tử nhỏ nhắn xinh đẹp, ánh bạc sáng chói trên thanh đao lướt qua cổ, ngay tức khắc m.áu trào ra như thác đổ!
Chỉ trong nháy mắt, tiếng kêu la sợ hãi của nhóm nữ ngữ vang vọng khắp đình viện. Lại nhìn đến vết cắt trên cổ họng của Huyện chúa, vẫn còn dư lại một hơi thở:
“Cù lang, ngươi, ngươi sao có thể……đối với ta……”
Lời còn chưa dứt, Cù Hoàng đã buông lỏng tay. Thân hình nhỏ xinh kia lập tức ngã nhào xuống dưới chân ta, tứ chi càng thêm run rẩy.
Ta sững sờ đứng tại chỗ, lại nhìn người kia thu kiếm về, đầu mày nhíu chặt, trên khuôn mặt thanh tuấn xẹt qua một tia hoảng hốt.
“Giang Sầu Dư, sao nàng lại ở đây?”
Thấy hắn tiến gần thêm một bước, ta liên tục lui về phía sau.
“Cù Đại phu cẩn trọng lời nói, ngươi nên gọi ta là Mộ Dung phu nhân.”
“......”
Thấy ánh mắt âm u của Cù Hoàng không ngừng dao động trên mặt ta, Mộ Dung Thuỳ lạnh lùng liếc tới: “Hoá ra là ngươi à.”
Sau đó hướng ánh nhìn về phía ta gật đầu:
“May mà nàng tái giá với ta, nhìn Huyện chúa thế này, kết cục ngày hôm nay còn không bằng cả chó lợn……”
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Thâm Viện Vô Cùng Bích
- Chương 30