Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thâm Viện Vô Cùng Bích

Chương 21

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nghe thấy ta gọi, con mèo to lớn kia sợ hãi như muốn nhảy dựng lên. Mèo tựa chủ nhân, con mèo hoa này cũng giống với chủ nhân của nó, có một đôi mắt xanh lục, ta nhịn không được mà đuổi theo:

“Meo, ngươi là vật sủng nhỏ của hắn sao?”

Con mèo kia chạy dọc theo hành lang phía trước, đuôi dài thẳng tắp như cây chổi ve vẩy trên không trung, ta một đường phân hoa phất liễu*, không biết đã bước tới sân viện khác từ lúc nào.

(*) [分花拂柳] (Phân hoa phất liễu): Thành ngữ Trung Quốc, chỉ dáng đi đẹp của người phụ nữ.

Nơi này có hai sương phòng nhỏ, cửa chính đóng chặt, xuyên qua khe cửa mơ hồ có thể nhìn thấy bên trong có bóng người đong đưa.

Không thấy mèo đâu cả.

Từ khe cửa, bóng người đang tới gần, lại là một cái đầu bù xù tóc rối, một nữ nhân trẻ tuổi với thân hình gầy gò, nữ nhân kia cầm trên tay cây lược gỗ, đứng đối diện với vách tường, chải từng chút một. Ta đang muốn tiến lên, chợt bị người phía sau đè xuống bả vai, sợ hãi tới mức suýt chút nữa thì la lớn!

Xoay người lại, là nữ ngự trước đó đã từng gặp qua, đối phương nhìn ta nghi hoặc: “Phu nhân, sao người lại ở đây?”

Ta miễn cưỡng nở nụ cười: “Vào nhầm thôi, lập tức đi ngay đây.”

Ra tới sân, nữ ngự kia lấy ra một chiếc khoá bằng đồng rất lớn, lập tức khoá cửa viện lại thật chặt, thấy vẻ mặt ta nghi ngờ, đối phương cười nói:

“Đây là nơi ở của Cư phu nhân, nàng thích yên tĩnh, ngày thường ngài vẫn là không nên tới đây.”

Hồi tưởng về nữ tử trẻ tuổi gầy gò kia, ta kinh ngạc nói: “Cư phu nhân, nàng là……”

Nữ ngự đáp: “Phu nhân đừng nghĩ nhiều, chẳng qua là người trong phòng của lang chủ thôi.”

Ta nghe vậy, im lặng không nói.

Hôm sau, ta ngồi dưới mái hiên may vá đồ cho cha, liền thấy Sát Mặc và Sát Nghiễn cùng nhau đi đến.

“Hai ngày này, vì sao không thấy hai vị văn sĩ Sát Bút và Sát Chỉ?”

Hay người chần chừ một hồi, dùng giọng điệu khách khí trả lời ta:

“Hai người bọn họ là phụ tá, lang chủ đã đến Lạc Kinh, bọn họ đương nhiên phải theo sát phía sau rồi.”

“À”

Ta đáp, theo từng mũi kim khâu, tâm tư cũng đã phiêu bạt tới tận nơi nào.

Giữa trưa, cha ta ăn cơm trước, bỗng nhiên nói muốn uống rượu.

Ta cùng hai nữ ngữ lên phố, vừa đánh một bầu rượu liền thấy hai vị đại nương cười tủm tỉm phía sau bức mành của cửa tiệm. Ngay sau đó, từ trong tiệm bước ra một người, người này đầu đội khăn vuông, hai bên tóc mai nhiễm sương, lại là một lão giả có cốt cách. Chỉ thấy lão giả uống cạn một chén rượu, ném chiếc chén sành còn lại cho chủ nhân, mười phần cởi mở thẳng thắn, khách ngồi uống rượu ầm ầm ngợi khen.

“Đây là sao?”

Ta hỏi hai vị nữ ngự, các nàng lại ra vẻ chế nhạo, che miệng cười: “Phu nhân thế mà chưa từng nghe qua truyền kỳ này sao?”

“Mỗi một tửu quán ở Trần quận đều có kiểu người kể chuyện như thế này, chỉ là vài sĩ tử thất bại bình phẩm nhân vật thôi.”

Đang nói, lão giả kia đã giật giật râu, sửng sốt một chút, trực tiếp đi vào vấn đề.

“Nói Thánh nhân sau khi qua đời, vị Tây Quý phi kia không cam lòng buông rèm, thế nhưng lại ngang nhiên đoạt vị, nếu không phải Vương Tư Đồ cùng Quỷ Nhãn Tướng quân một văn một võ, nội ứng ngoại hợp, phụ tá Thiếu Đế đăng cơ, e là Đại Nghiệp ta lại xốc lên chiến hoả!”

Lão giả không ngừng nghỉ, phía dưới liên tục reo hò khen ngợi, rất mau trên đài đã được ném đầy tiền đúc.

Ta chưa từng nghe qua truyền kỳ cùng Bình thư, đang lúc hứng thú, hai nữ ngự kia thấy thế, cũng đành phải cầm theo bầu rượu đứng tại chỗ chờ ta.

“Lại nói Quỷ Nhãn Tướng quân kia tài hoa xuất chúng, áo tím đai vàng, thật là một vị gi.ết người vô số, cũng là đại trượng phu cả đời phú quý, từ khi làm quan tới lúc lập được công danh trên chiến trường, về kinh thỉnh tước vị, vương công cũng phải ngả mũ thán phục, chúng thần quỳ lạy, từ đây thống lĩnh chín mươi thành luỹ, tám vạn giáp quân, sáu nghìn cách xa*, phong làm Xa Kỵ Tướng quân!”

(*) [革车] (Cách xa): Xe quân sự thời cổ đại.

“Chỉ là xuất thân của hắn quá thần bí, lão hủ ta cũng từng tìm hiểu rất nhiều, mới tìm ra được một chút tin đồn đấy!”

Dứt lời, lão giả lại thở dài, lông mày ngưng lại, hiển nhiên là muốn kí©h thí©ɧ sự tò mò, phía dưới ngay tức khắc nổi lên một trận ồn ào từ bốn phía.
« Chương TrướcChương Tiếp »