Bọn họ ở tranh cướp hoạt động ở quảng trường, cũng ở tranh cướp những tiểu tử trong khu dân nghèo.
Bởi vì bất kể bang phái nào đều cần bồi dưỡng tiểu tử đi trộm đồ vật, lúc trước ca ca vì nuôi sống nàng mà trở thành một trộm vặt như vậy.
Ký ức của Vivian đối với cha mẹ rất mơ hồ!
Chỉ biết là mẫu thân đã từng từng có một cái trượng phu, nghe nói là một vị xuất sắc thần thâu, nhưng đáng tiếc cuối cùng hắn tiếp nhận một cái nhiệm vụ mà chết ở bên trong ma pháp tháp của 1 phù phủy cao giai.
Từ lúc ấy Phù thủy liền trở thành nhân vật đáng sợ nhất trong tâm linh nàng khi còn nhỏ!
Người nam nhân kia chính là cha đẻ của ca ca, tuy rằng nàng khi đó vẫn không có sinh ra, nhưng là nghe ca ca nhắc qua.
Sau đó.
Mẫu thân mang theo ca ca còn nhỏ tuổi vượt qua một đoạn thời gian lang bạt kỳ hồ. Vì cuộc sống bức bách thậm chí còn từng ở quán rượu làm nữ hầu, kỳ thực vậy thì là kiêm chức kỹ nữ. Vivian biết những này, nàng so với bạn cùng lứa tuổi hiểu được càng nhiều, kiểu sinh hoạt này mãi cho đến mẫu thân gặp phải một vị thần bí người mạo hiểm.
Rất nhanh, nàng liền lại mang thai.
Người mạo hiểm kia cũng không có cưới nàng, chỉ là coi nàng như một cái gái bao mà nuôi, người nam nhân kia chính là cha đẻ của Vivian.
Nghe nói cũng là một vị cường đại chức nghiệp giả.
Heath chính là sủng vật của hắn. Sau đó hắn quỷ dị mất tích.
Chỉ có lão cẩu là vẫn lưu ở bên cạnh họ.
Mẫu thân liên tục mất đi hai cái nam nhân, tinh thần bắt đầu có chút thất thường, thậm chí một lần bị mắc chứng bệnh mất hồn, cuối cùng vẫn là chết bệnh.
Vào lúc ấy nàng mới ba tuổi.
Ca ca mười hai tuổi.
Hai cái tuổi nhỏ hài tử mất đi cha mẹ, rất nhanh liền lưu lạc đầu đường, ca ca khi đó thường thường cùng người khác đánh nhau, vì tranh cướp một ít đồ ăn.
Sau đó ca ca gia nhập bang hội, trở thành một cái hợp lệ trộm vặt.
Khi đó.
Cuộc sống của bọn họ mới dần dần an ổn bên trong khu dân nghèo, hỗn loạn cũng có một chỗ đất dung thân cho bọn họ.
Tiếng kêu thảm thiết thê lương truyền đến.
Vivian sợ đến cả người run rẩy, cả người đều trốn vào trong lòng người thanh niên trẻ tuổi, lão cẩu ở cửa cũng bỗng nhiên đứng lên, mắt lộ ra hung quang nhìn phía hẻm nhỏ xa xa.
Nơi đó đã chết một người!
Ở khu dân nghèo thì chết người là chuyện rất bình thường, chính là Thần Hi thần điện mục sư cũng sẽ không quản sống chết bên trong khu dân nghèo.
Các nhà phụ cận đều ầm ầm đóng cửa lại.
Có người còn cầm lấy thanh gài đem cửa lớn chặt chẽ khóa lại, Vivian cũng bò lên, cố hết sức đem một cái thanh gài cửa nhấc lên.
Căn cứ nhiều năm thường thức của nàng ở khu dân nghèo, nếu như có người chết thì chẳng mấy chốc vấn đề có thể sẽ lớn lên, tiếp đến nhất định sẽ đánh càng thảm liệt, có thể lan đến gần những người ở phụ cận.
Sợ hãi.
Trong lòng sợ hãi tiểu cô nương ôm chặt lão cẩu, đưa nó cũng mang tới dưới chân giường.
"Heath."
Nàng hoảng sợ nhìn ngó bên ngoài, có thể nhìn thấy một ít bóng người trong mưa, bọn họ cầm vũ khí trong tay mà chém gϊếŧ lẫn nhau.
Máu tươi lưu đầy toàn bộ hẻm nhỏ, sau đó bị nước mưa rửa sạch.
Mơ hồ có thể nghe thấy được một tia mùi máu tanh!
Vivian cúi người sờ sờ lão cẩu đầu, sợ hãi khiến thân thể còn nhỏ không khỏi hơi run, lẩm bẩm nói: "Ngươi sẽ bảo vệ ta đúng không?"
"Gào!"
Lão cẩu đột nhiên kêu một tiếng.
Tiểu cô nương nhất thời sợ hết hồn, bất quá nàng lập tức liền phát hiện Heath cũng không phải là hướng về bên ngoài gọi, mà là hướng về người thanh niên trên giường kêu một tiếng.
"Ca ca !?"
Vivian vui mừng xoay người, phát hiện người thanh niên trên giường đã mở mắt ra, môi hơi nhúc nhích một chút.
Áp lực cùng sợ hãi từ trước tới giờ trong nháy mắt bộc phát ra!
Thân ảnh nho nhỏ lập tức nhào vào trong lòng hắn, từng giọt nước mắt óng ánh theo non nớt gò má rơi xuống.