Chương 45: Trao đổi

Ai Đức Gia hào, thu viên diễm lệ bị quang huy màu bạc bao phủ, cánh hoa thu hoa xán lạn trong hồ quang khởi vũ. Cảnh trước tiên chạy tới, nhìn một màn này, cảm nhận một chút, lực lượng này là lôi thuộc tính, mà chủ nhân của nó dĩ nhiên là Mộc Linh Hạo, nam nhân chói mắt kia là bởi vậy đem Mộc Linh Hạo mang đi? Vì sao cho Mộc Linh Hạo lực lượng? Lực lượng tuyệt đối không thua kém y.

Trong quang huy Mộc Linh Hạo mang theo tuyệt đối uy thế trở lại thế giới, đầu tiên mở mắt thấy chính là người nhất tâm tưởng niệm, thu liễm lực lượng, rớt xuống trước mặt Cảnh. Mộc Linh Hạo vươn tay đem người kia ôm vào trong lòng, vô tận tưởng niệm cùng tình ý, “Ta rất nhớ ngươi, Cảnh.” Nhiều lắm lời, nhiều lắm ái ý, tại khi thấy người này chỉ hóa thành một câu, thật là lâu lắm, Cảnh, trên con đường truy tìm lực lượng thật là lâu lắm, tịch mịch cô độc, còn có dài dòng tưởng niệm thiếu chút đem ta dằn vặt phát điên, hoàn hảo ở trước khi ta điên cuồng, ta rốt cục đuổi kịp ngươi, tất cả đều đáng giá.

Vô pháp lý giải ngôn ngữ cùng động tác đột nhiên của nam nhân này. Cảnh tránh ra cái ôm của Mộc Linh Hạo, đánh giá Mộc Linh Hạo, thật không ngờ nam nhân này dĩ nhiên có thể trước khi y phản ứng lại ôm lấy y, nam nhân này biến cường, lực lượng đủ để cùng y sóng vai, là nam nhân chói mắt kia, thực sự lợi hại, Đế, ngươi nhận thức người như vậy, hắn đối ngươi có mục đích gì, lấy thông minh của ngươi hẳn biết, ta không cần lo lắng. Thế nhưng hắn vì sao khiến Mộc Linh Hạo biến cường?

“Chủ nhân, Đế đại nhân tìm ngài.” Lạp Phỉ Nhĩ xuất hiện trước mặt hai người, đối Cảnh nói. Sau đó nhìn chăm chú vào Mộc Linh Hạo nhíu, nam nhân này thay đổi, khí tràng cường liệt như vậy, trong một hồi vừa nãy phát sinh chuyện gì?

“Tiếp.” Cảnh nhàn nhạt lên tiếng, đem nghi hoặc để một bên, Đế sẽ cho y biết.

Ảnh tượng của Đế xuất hiện, thấy Mộc Linh Hạo xuất hiện bên người Cảnh, lực lượng cường đại xuyên thấu hư không truyền đến, Đế trong mắt lướt qua cái gì.

“Cảnh, để ta cùng Mộc Linh Hạo nói chuyện riêng.” Đế nói, không dung cự tuyệt.

Cảnh gật đầu, mang theo Lạp Phỉ Nhĩ đi ra thu viên, về phần nói gì, Cảnh không có lòng hiếu kỳ. Hẳn là cùng nam nhân kia có liên quan.



“Chúng ta là lần đầu gặp mặt. Nhìn ở quan hệ với Cảnh, ta hẳn kêu một tiếng bá phụ.” Đế ưu nhã bắt chuyện.

“Không cần. Ngươi có thể trực tiếp xưng hô tên của ta.” Đây là người khiến cảnh thuyết phục, xác thực là một người phi thường xuất sắc, hắn phải thừa nhận nam nhân trước mắt đủ để khiến Cảnh tâm phục khẩu phục, không phải bởi khí thế cùng lực lượng, mà là đôi mắt không quan tâm, không ước thúc, vô pháp vô thiên, tuyệt đối tự do, khiến người ước ao.

“Vậy ta hỏi thẳng, Mộc Linh Hạo tiên sinh là yêu Cảnh.” Vấn đề của Đế thẳng chỉ hạch tâm.

“Phải.” Hắn biểu hiện rất rõ sao, vì sao bọn họ đều biết, mà người bên cạnh hắn một điểm cảm giác không có, là bởi không dám nghĩ, chuyện tình nghịch luân yêu chính thân tử như vậy.

“Các ngươi là phụ tử.” Đế đưa ra vấn đề lớn nhất trong mắt thế nhân.

“Ta không quan tâm, ngươi sẽ quan tâm sao? Cảnh sẽ quan tâm sao?” Mộc Linh Hạo phản vấn, nam nhân này tuyệt đối không vì vậy mà quan tâm, đôi mắt không quan tâm như vậy sao có thể quan niệm thế tục, Cảnh cùng y ở chung lại thế nào quan tâm. Phụ tử căn bản không phải vấn đề.

“Cảnh không yêu ngươi.” Đế lần thứ hai đưa ra vấn đề hiện thực.

“Ta biết. Ta sẽ khiến Cảnh yêu ta, y là thuộc về ta.” Ngữ khí cùng trong mắt Mộc Linh Hạo đều là tình thế bắt buộc.

“Ta khiến Lạp Phỉ Nhĩ cho ta ghi lại ngươi cùng Cảnh gần nhất ở chung.” Đế nói khiến Mộc Linh Hạo chọn mi, nguyên lai bên cạnh hắn cùng Cảnh có một con ruồi kiêm chức nội gian lớn như vậy. “Đối cảm tình của ngươi đối Cảnh ta không hoài nghi, ta đang lo lắng muốn hay không đem Cảnh giao cho ngươi, không cần tức giận, ngươi phải biết, trong lòng Cảnh chúng ta tuyệt đối so ngươi trọng yếu, nguyên bản dự định nếu như ngươi không hợp cách để ngươi an ổn sống đến trăm năm, làm Cảnh tự do, thật không ngờ Tôn Hoàng cho ngươi đạt được trình độ vĩnh hằng. Ta trịnh trọng hỏi ngươi, ngươi sẽ khiến Cảnh hạnh phúc sao?” Đế là nghiêm túc, khí thế hắc ám xuyên thấu hư nghĩ ảnh tượng rõ ràng cảm giác.

“Y là tình yêu duy nhất của ta.” Mộc Linh Hạo đồng dạng trịnh trọng trả lời, không quan tâm khí thế áp bách của Đế. Đế nói khiến Mộc Linh Hạo bất mãn, nhưng không cách nào phản bác, xác thực hiện trong lòng Cảnh đồng bạn của y so hắn trọng yếu, hơn nữa hắn rõ ràng cảm giác, bất luận hắn trong lòng Cảnh ra sao vun đắp trồng trọt, đồng bạn thủy chung chiếm một góc trọng yếu nhất, không người có thể thay đổi, hắn bắt đầu minh bạch tâm tình Tôn Hoàng, muốn đem những kẻ chướng mắt rồi lại vô pháp gϊếŧ chết này sớm một chút xử lý cho người khác, để người khác quan tâm, không nên chiếm một góc trong lòng người tâm ái.

“Ngực của ngươi có một ấn ký màu đỏ phải không?” Đế đột ngột hỏi.

“Đúng vậy.” Ở ngày Cảnh té xỉu xuất hiện, hắn nhớ rất rõ, cũng là ngày đó hắn phát hiện cảm tình của mình, vạn kiếp bất phục.

“Cho ta xem một chút.”

Không hỏi lý do, Mộc Linh Hạo kéo xuống y phục, để Đế thấy được ấn ký màu đỏ kia.

“Duy nhất đối tinh sao?” Đế nhẹ giọng nói. “Ngươi có biết hàm nghĩa ấn ký này?”

“Không biết.” Hắn biết cùng Cảnh có liên quan, thế nhưng có ý gì hắn xác thực không biết, trong tin tức Tôn Hoàng cho hắn không có những thứ này.

“Hoa văn kia là văn tự xa xưa nhất thần thánh nhất viết ra tên của Cảnh, là chứng minh tâm của ngươi hoàn toàn thuộc về Cảnh.” Văn tự này là Tôn Hoàng nói cho y, đây là văn tự đã tiêu thất, cho nên bác học như bọn họ cũng chưa từng thấy.

Đế nói khiến Mộc Linh Hạo không khỏi đè lại ngực, đây là tên của Cảnh.

“Ngươi là đối tinh của Cảnh.” Đế đem tồn tại đối tinh nói cho Mộc Linh Hạo. “Bất quá, Cảnh có thể yêu ngươi hay không, phải nhìn ngươi.”

Mộc Linh Hạo nghe về sự tình đối tinh, bàn tay đặt trên ngực cố sức, đáy lòng nổi lên là cuồng hỉ, hắn là đối tinh của Cảnh, duy nhất đối tinh, chỉ cần ngực Cảnh xuất hiện tên của hắn, vậy Cảnh sẽ vĩnh viễn cùng hắn một chỗ. Nụ cười ngây ngô khó được xuất hiện trên mặt Mộc Linh Hạo.

“Đáng tiếc, Cảnh, không tín nhiệm ngươi, cả tới gần cũng không cho.” Đế kiến không quen biểu tình mừng rỡ của Mộc Linh Hạo, làm khán giả đoạn thời gian này quan sát tình huống hai người ở chung, Đế biết rõ tất cả tình huống, muốn dễ dàng như vậy cướp đi đồng bạn của y, y mới không cho. Một chậu nước lạnh dội lên đầu Mộc Linh Hạo. Thành công khiến biểu tình khó được trong khó được của Mộc Linh Hạo đánh nát. Khôi phục lạnh lùng bình thường.

“Cho nên, ta sẽ giúp ngươi, làm trao đổi, sự tình đối tinh trước khi Cảnh đối ngươi có điều đáp lại ngươi không thể nói cho y.” Lấy cá tính nghiêm túc của Cảnh, nếu như nói cho y sự tình đối tinh, Cảnh chắc chắn bị Mộc Linh Hạo lừa đến đầu khớp xương không còn, nhìn gần nhất bọn họ ở chung thì biết, đó chỉ là dưới tình huống nhiệm vụ thϊếp thân bảo hộ. Hiện trước để nam nhân này đắc ý, Cảnh không tốt như vậy tới tay. Cho dù để ngươi tiếp cận, cũng không dễ dàng như vậy có được, bởi vì người của Vô Xá không hiểu yêu.

“Tốt.” Mộc Linh Hạo đáp ứng, mặc kệ thế nào, Cảnh sẽ là của hắn, hiện có thể tiếp cận Cảnh là chính yếu.