Chương 1-2: Tiết tử - Ta đã trở về

Nơi này là phòng thí nghiệm của y, là lễ vật sinh nhật mười tám tuổi y hướng phụ thân muốn, đáng tiếc đối với y khi đó, những thiết bị tối tiên tiến này toàn bộ chỉ có thể nói là bài biện phẩm, ngày hôm qua của rất lâu trước kia phòng thí nghiệm vừa xây xong, ngày hôm nay của rất lâu trước kia cũng là ngày y nhập học lần đầu bước vào phòng thí nghiệm, nhưng tại một khắc sau liền tiến nhập Ma Phương. Người đột ngột xuất hiện trong phòng lấy tay khẽ vuốt mặt bàn, nhìn thiết bị trong phòng thí nghiệm, Mộc Cảnh lẳng lặng hồi ức.

Nhóm khoa học gia 500 trước đã khiến thọ mệnh nhân loại kéo dài đến 150 tuổi, trưởng thành kỳ không thay đổi, thành niên kỳ thật to kéo dài, nhân loại tại 130 tuổi mới bắt đầu già yếu, sinh mệnh kéo dài, nhân loại càng ngày càng nhiều, tài nguyên vốn eo hẹp càng thêm túng thiếu, nhân loại hướng vũ trụ mở rộng, sau 100 năm thành công trên Nguyệt Cầu thành lập căn cứ tiến hành di dân, chính quyền Ốc Lam tinh cũng dần thống nhất, không lâu sau Liên Bang chính phủ thành lập. Lại trải qua 100 năm, Liên Bang thành lập thành thị vũ trụ giữa Ốc Lam cùng Nguyệt Cầu —— thành Tái Phỉ Tư, sự thành lập của nó khiến cự ly giữa Nguyệt Cầu cùng Ốc Lam càng thêm tiếp cận, cùng vấn đề quy chúc của nó, Nguyệt Cầu cùng Ốc Lam bắt đầu khắc khẩu, sau đó quyết liệt, cuối cùng chiến tranh bạo phát, Nguyệt Cầu cùng Ốc Lam còn có thành Tái Phỉ Tư trong trận chiến không có thở dốc, rốt cuộc ở 70 năm trước, song phương không thể tái chiến, cùng Liên Bang năm 312 hoà đàm, Nguyệt Cầu độc lập, quy chúc của thành Tái Phỉ Tư chưa xác định.

Đại hình hạch năng nguyên dùng cho phi thuyền được tiểu hình hoá, ky giáp bắt đầu xuất hiện cấp tốc trở thành lực lượng chủ lưu trong chiến tranh. Quy chúc của thành Tái Phỉ Tư cuối cùng quy định trong điều ước hoà đàm, mỗi năm năm tại thành Tái Phỉ Tư cử hành ky giáp đại tái, chính phủ cùng nhân sĩ dân gian hai bên Nguyệt Cầu cùng Ốc Lam đều có thể tham gia, tinh cầu tương ứng người cuối cùng đạt được vòng nguyệt quế của bỉ tái sẽ sở hữu thành Tái Phỉ Tư năm năm. Trải qua việc này, ky giáp sư trở thành chức nghiệp được hoan nghênh trên thế giới, ky giáp trở thành một chi lực lượng vũ trang lớn nhất. Không chỉ năm năm một lần Tái Phỉ Tư ky giáp đại tái, chỉ cần là ky giáp bỉ tái, thậm chí quyết đấu của ky giáp sư đều khiến nhân loại điên cuồng. Trở thành ky giáp sư là mộng tưởng của mỗi người, thế giới này là thế giới của ky giáp, thần tượng của thế giới này là ky giáp sư, đặc biệt là người ở Tái Phỉ Tư ky giáp đại tái năm năm một lần đạt được vòng nguyệt quế, đó chính là ky giáp sư đệ nhất nhân, thần tượng khiến thế nhân cuồng nhiệt.

Mộc Linh Hạo phụ thân của y, một nam nhân chiếm được vòng nguyệt quế ba lần Tái Phỉ Tư ky giáp đại tái, quán quân ba lượt xưa nay chưa từng có, được vinh dự người mạnh nhất thế giới, chính phủ nguyên soái, Ốc Lam Liên Bang tối cao trưởng quan ky giáp bộ đội, bản thân đạt xưng hào “Chiến Thần”. Hắn sinh ra ở danh môn, hoàn mỹ anh tuấn, khiến các nữ nhân điên cuồng mê luyến, nhưng lạnh lùng vô tình. Năm mười bảy tuối, cưới Thuỷ Nhu làm vợ, sinh một con trai Mộc Cảnh. Khiến vô số người ái mộ tan nát cõi lòng.

Một Linh Hạo không yêu mẫu thân Thuỷ Nhu của y. Đương niên, mẫu thân là hài tử chiến hữu đã chết của Mộc lão gia tử, được lão gia tử nuôi lớn, mẫu thân từ nhỏ thích phụ thân. Phụ thân bên người có rất nhiều nữ nhân, chưa từng chạm mẫu thân, lần đó là phụ thân say rượu cùng mẫu thân phát sinh quan hệ, không nghĩ chính lúc đó mẫu thân có y. Phụ thân không biết sự tồn tại của y, mẫu thân định lén sinh y, không ngờ Mộc lão gia tử bị bệnh, biết mẫu thân có y, nghiêm lệnh phụ thân cưới mẫu thân, lão gia tử không còn ở nhân thế bao lâu, phụ thân làm theo. Lão gia tử sau khi y sinh nhìn y một cái, mỉm cười ra đi. Mẫu thân thân thể yếu ớt, sau ngày đầy tháng của y cũng qua đời.

Y không di truyền bề ngoài xinh đẹp của phụ thân cùng mẫu thân, càng không di truyền thiên phú của phụ thân, phụ thân là lạnh lùng, cho dù hài tử cũng không bao nhiêu quan tâm, y vì nhận được phụ thân quan tâm đã từng nỗ lực, thế nhưng thất bại, đặc biệt khi một hài tử khác của phụ thân xuất hiện. Đệ đệ y Mộc Lỗi, mẫu thân Mộc Lỗi là một trong số những nữ nhân phụ thân từng có, Trần Lâm, biết mẫu thân qua đời mang theo Mộc Lỗi chỉ so y nhỏ hơn nửa tháng tới tìm phụ thân, muốn phụ thân cưới bà ta, cũng không nghĩ phụ thân cưới mẫu thân chỉ vì một người cầu xin, thê tử đến giờ không phải thứ hắn muốn. Trần Lâm không hết hy vọng, lưu lại thành một trong số những tình phụ của phụ thân, vẫn chờ bảo toạ Mộc phu nhân thuộc về bà ta, bởi bà ta có một hài tử kế thừa thiên phú Mộc Linh Hạo. Đúng vậy, Mộc Lỗi kế thừa thiên phú phụ thân, cũng bởi vậy giữa hai người, đôi khi phụ thân sẽ đối Mộc Lỗi nói một câu, “Không sai.” Chính là câu này, y chưa từng có. Mười tám năm chưa từng được thừa nhận, từng không cam lòng, từng nỗ lực, thế nhưng vẫn không chiếm được. Sau khi tiếp nhập đại học Liên Bang, y buông tha trở thành ky giáp sư, y quyết định đi một con đường khác, y thực sự mệt mỏi. Cho nên, y hướng phụ thân muốn một gian phòng thí nghiệm.

“Đinh đinh…” Thanh âm truyền tin trong phòng thí nghiệm khiến tư tự Mộc Cảnh đứng đoạn, y ấn tiếp nghe, thanh âm sơ viễn hữu lễ: “Cảnh thiếu gia, thời gian đã tới, xin hỏi ngài chuẩn bị xuất phát?”

“Tôi lập tức qua.”

“Tốt.”

Mang lên kính mắt gọng đen, thấu kính sau khi cải tạo khiến người không thấy rõ đôi mắt sau kính, che lại hắc ám tựa thâm uyên sâu trong đáy mắt, còn có một thân khí tức nhã nhặn nghiêm cẩn, y hiện không phải Thâm Uyên Chi Liêm sát lục vô số vị diện, y là Mộc Cảnh, một người âm trầm, trưởng tử Mộc Linh Hạo, phế vật không nên thân trong mắt thế nhân. Phất tay, một thân ảnh tuấn mỹ hư nghĩ xuất hiện trước mắt, “Lạp Phỉ Nhĩ, đem phòng thí nghiệm cải tạo, ta không cần những thứ lạc hậu, tài liệu trong không gian tuỳ ngươi vận dụng, ta trở về muốn thấy phòng thí nghiệm chân chính thuộc về ta.”

“Tuân lệnh, chủ nhân của ta.” Lạp Phỉ Nhĩ ưu nhã đáp lại. Hắn là kiệt tác Mộc Cảnh sáng tạo, hệ thống trí năng tiên tiến nhất vị diện, cùng hệ thống của ba vị đại nhân Vô Xá giống nhau, bất luận là tính năng hay thứ khác Ma Phương trước kia đều không bằng.

Đẩy cửa, mở ra lòng bàn tay tiếp xúc dương quang sáng sớm, sau đó nắm, khoé miệng hơi giơ lên: “Ta đã trở về. Muốn phá vỡ thế giới này sao?” Tiếng cười là coi rẻ.