Chương 9

Thật ra thì bọn họ đều đã có thể nhìn ra, ngôi mộ đó thật sự là của ta.

Chỉ là bệ hạ khăng khăn không chịu tin, bọn họ cũng không dám phản bác.

"Không biết Thẩm Đông tìm đâu ra thi thể đặt vào quan tài, lại còn tùy táng với những vật trẫm ban cho nàng, muốn trẫm nghĩ rằng nàng đã chết rồi."

"Ngay cả Kim Ô mà trẫm đặc biệt chế tạo cho nàng cũng dám ném xuống mồ, đúng là thật máu lạnh."

Lý Thừa Dục vuốt ve thanh đoản đao kia, lạnh lùng nói: "Thẩm Đông giả chết đến nay, không chịu xuất binh đánh trận, một là lơ là bổn phận làm chủ tướng, hai là phạm vào tội lớn khi quân."

"Mau truyền tin đi, nếu như nàng ấy không mau chóng xuất hiện, lập công chuộc tội, cho dù có là trẫm, cũng không chắc cứu nổi nàng!"

Lý Thừa Dục giận giữ trở về cung.

Vốn dĩ Lục Nhu lòng đang nóng như lửa đốt, vừa nhìn thấy sắc mặt khó coi của Lý Thừa Dục thì lập tức trở nên phấn chấn.

Nàng ta làm điểm tâm, học điệu múa mới, một lòng một dạ khiến Lý Thừa Dục vui vẻ.

Song dù thế nào đi nữa Lý Thừa Dục cũng không vui nổi.

Khương Nhung thế mạnh áp đảo, chiến sĩ tiền tuyến không đợi được ta, lòng quân tan rã.

Không phải không có tướng lĩnh nào miễn cưỡng ra chiến trường nghênh địch, chỉ là chết sớm, bỏ trốn, căn bản không phải là đối thủ của bọn chúng.

Lúc Lý Thừa Dục thượng triều, khoảng thời gian im lặng càng lúc càng kéo dài.

Mỗi lần có tin tướng lĩnh bại trận truyền đến, hắn sẽ không nói gì hồi lâu, cuối cùng thở dài: "Nếu có Đông Nhi ở đây, sao có thể ra nông nỗi này."

Ba năm sau khi ta chết, cuối cùng hắn cũng muộn màng nhớ đến lòng tốt của ta.

Còn số người vào triều, cũng đang liên tục trở nên ít đi.

Không biết từ khi nào, quan văn tướng võ trong triều, từng người từng người một bắt đầu dẫn theo cả gia đình già trẻ lớn bé lặng lẽ bỏ trốn.

Ta lặng lẽ bồng bềnh trên bầu trời kinh thành, nhìn bọn họ tận dụng màn đêm để lên xe ngựa cùng vợ con.

Người chưa rời đi cũng lặng lẽ truyền tin cho nhau: "Đừng đặt hy vọng vào Thẩm tướng quân."

"Vào ngày mồng bảy Tết, Ngự lâm quân vừa vớt được nhiều thứ ở sông tuyết, nghe nói là đang vớt hài cốt Thẩm Đông."

Ngay sau đó càng nhiều người biết tin tức bắt đầu chuẩn bị bỏ trốn khỏi kinh thành.

Nhìn xem, thực ra sự thật rành rành ngay ra đó.

Chỉ có Lý Thừa Dục là không tin.

Hay nói theo cách khác, hắn không muốn tin.