Chương 4: Giấc Mơ Kinh Hoàng
Sau một ngày dài làm việc vất vả và căng thẳng, thám tử Alex trở về căn hộ của mình và mệt mỏi ngả mình xuống giường. Trong khi màn đêm buông xuống, anh nhanh chóng chìm vào giấc ngủ sâu. Nhưng khi đồng hồ điểm giữa đêm, một giấc mơ kỳ lạ và đầy sợ hãi bắt đầu hiện ra trước mắt anh.
Trong giấc mơ, Alex thấy mình đứng trong một căn phòng tối om, chỉ có ánh sáng yếu ớt từ một ngọn đèn l*иg treo trên trần nhà. Những bức tranh quý giá treo quanh phòng, nhưng chúng đều bị che khuất bởi lớp bụi dày. Không khí trong phòng lạnh lẽo và ngột ngạt.
Bất ngờ, cánh cửa phòng mở ra, và một bóng người xuất hiện. Alex không thể nhìn rõ khuôn mặt của người này, nhưng có cảm giác ám ảnh tỏa ra từ hắn. Người bí ẩn đó mặc một chiếc áo choàng đen và đeo mặt nạ trắng, chỉ lộ ra đôi mắt sáng rực và đầy vẻ nghiêm nghị.
Người bí ẩn bước đến một bức tranh lớn treo trên tường. Hắn nhẹ nhàng tháo bức tranh ra khỏi tường và đặt nó vào một chiếc túi đen lớn. Trong khoảnh khắc đó, Alex cảm thấy tim mình đập mạnh, như thể hắn đang chuẩn bị thực hiện một hành động tội ác lớn lao.
“Hắn không thể làm thế!” Alex kêu lên trong giấc mơ, nhưng âm thanh của anh không thể thoát ra khỏi môi. Hắn tiếp tục hành động mà không hề bận tâm.
Bỗng nhiên, ánh sáng trong phòng chớp tắt và mọi thứ trở nên mờ ảo. Alex cố gắng di chuyển, nhưng đôi chân của anh như bị dính chặt vào mặt đất. Khi ánh sáng trở lại, Alex nhận thấy căn phòng đã thay đổi. Những bức tranh không còn ở đó, và căn phòng giờ đây trông giống như một nhà kho cũ kỹ, đầy những chiếc hộp và đồ vật bị bỏ quên.
Người bí ẩn quay lại nhìn Alex, đôi mắt đỏ rực như ngọn lửa. “Còn nhiều điều bạn chưa biết,” hắn nói với giọng lạnh lẽo và nghiêm nghị.
“Những gì bạn thấy chỉ là phần nổi của tảng băng. Đừng để sự thật trốn khỏi tầm mắt bạn.”
Alex cảm thấy một cơn lạnh buốt chạy dọc sống lưng. Hắn giơ tay lên, chỉ vào một chiếc hộp lớn ở góc phòng. Khi Alex nhìn vào trong, anh thấy những bức tranh quý giá bị vứt lẫn lộn, cùng với các tài liệu bí mật liên quan đến tổ chức mà anh đã điều tra. Tất cả đều bị lấp đầy bởi bụi bẩn và mạng nhện, dường như chúng đã bị bỏ quên từ lâu.
Người bí ẩn dần biến mất vào trong bóng tối, chỉ để lại một câu nói cuối cùng:
“Sự thật không bao giờ dễ dàng tìm thấy. Hãy cẩn thận.”
Khi Alex cố gắng tiến về phía bóng tối, giấc mơ đột ngột bị cắt đứt. Anh thức dậy trong trạng thái hoảng loạn, mồ hôi lạnh đổ xuống trán. Tim anh vẫn đập nhanh, và cảm giác sợ hãi vẫn còn đè nặng lên ngực.
Alex ngồi dậy, thở hổn hển. Anh biết rằng giấc mơ không phải chỉ là một sự trùng hợp. Có điều gì đó quan trọng mà hắn muốn cảnh báo anh. Những hình ảnh trong giấc mơ và những lời nói bí ẩn có thể là manh mối để giải mã những bí mật sâu xa hơn.
Sáng hôm sau, Alex quyết định không thể chờ đợi thêm. Anh gọi cho Emily và chia sẻ về giấc mơ của mình.
“Emily, tôi có một giấc mơ lạ đêm qua. Có vẻ như người bí ẩn từ vụ đánh cắp bức tranh đang cố gắng gửi một thông điệp. Tôi cảm thấy có điều gì đó lớn hơn đang âm thầm chờ đợi chúng ta.”
Emily trả lời:
“Chúng ta cần phải gặp nhau ngay và cùng phân tích giấc mơ của bạn. Có thể có manh mối quan trọng mà chúng ta chưa thấy.”
Họ hẹn gặp nhau và cùng thảo luận về giấc mơ. Emily giúp Alex phân tích các yếu tố trong giấc mơ và kết nối chúng với các thông tin mà họ đã thu thập được. Họ nhận thấy rằng có thể có một nơi nào đó, một nhà kho cũ kỹ, nơi có thể chứa thêm nhiều tài liệu hoặc chứng cứ quan trọng.
Cuộc điều tra của họ tiếp tục với sự quyết tâm mới. Alex và Emily biết rằng họ cần phải khai thác những manh mối này để vạch trần sự thật và đối đầu với tổ chức bí mật trước khi quá muộn.