Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thâm Tình Tựa Như Cạn

Chương 38

« Chương TrướcChương Tiếp »
Edit: Michellevn

Có phản ứng hóa học giữa nam và nữ hay

không, Giang Mạn

không



lắm,có điều giống như thường lệ,



lại

một

lần nữa cảm nhận được

sự

vui sướиɠ khiến người ta run rẩy chìm đắm.

Có thể đây cũng chính là

sự

chào đón hóa học giữa nam và nữ.



không

biết nếu đổi lại là

một

người đàn ông,

thì

không

biết có cảm nhận thế này hay

không, nhưng cho đến thời điểm này

thì

dường như điều đó cũng

không

được kỳ vọng.

Phản ứng hóa học qua

đi, những suy nghĩ lung tung của



đã

bị đè xuống, nhanh chóng tiến vào mộng đẹp.

Lúc thức dậy

thì

trời

đã

sáng

rõ.

Người đàn ông bên cạnh

đã

thức giấc trước

cô, trong miệng ngậm điếu thuốc

không

châm lửa, tựa đầu giường xem điện thoại di động, biểu cảm

trên

khuôn mặt có chút lơ đễnh xem thường.

Giang Mạn dụi dụi mắt, hỏi bằng giọng khàn khàn:"Mới sáng ra có tin mới gì rồi?"



hơi hơi nhỏm dậy, chăn mỏng

trên

người



trượt xuống, lộ ra đầu vai mượt mà cùng xương quai xanh tinh xảo,

trên

đó vẫn còn lưu lại vết tích mà tối qua người nào đó

đã

tạo ra, nhưng



không

hề hay biết, còn rướn cổ lên dòm vào điện thoại di động của

anh.

Trình Khiên Bắc rủ mắt rơi vào cảnh xuân kia, yết hầu khẽ động, rút điếu thuốc ra khỏi miệng để lên tủ đầu giường, trả lời bằng giọng bâng quơ

nhẹ

nhàng:"

thật

sự

là có tin tức lớn."

" Hả? Bất động sản đóng băng hay cổ phiếu lao dốc? Hay chụp được minh tinh nào nɠɵạı ŧìиɧ?"

Khóe miệng Trình Khiên Bắc co rút:" Chẳng đúng cái nào hết, là tin của tôi."

" Tin của

anh

á?" Giang Mạn kinh ngạc,"

không

lẽ buổi tối

anh

gặp gỡ em út nổi tiếng nào đó bị chụp được rồi?"

Trình Khiên Bắc cúi đầu nhìn

cô, nét mặt lộ ra vẻ tức giận, nghiến răng nghiến lợi:" Em

không

thể nghĩ về tôi tốt hơn chút nào sao? "

"

không

phải thế..........." Giang Mạn có chút oan ức, chớp chớp mắt, làm ra vẻ vô tội," Gặp gỡ em út nổi tiếng

thì

sao mà nghĩ

anh

không

tốt chứ?Quá tốt đó chứ!"

Trình Khiên Bắc:" Người có vợ mà buổi tối gặp gỡ em út

thì

có gì mà tốt hả?"

Nếu trước kia

anh

nói

như vậy, Giang Mạn chỉ xem như

anh

nói

đùa, chẳng thèm để ý, nhưng bây giờ bản chất của mối quan hệ giữa hai người

đã

khác,

anh



nói

thế này

thì

không

thể coi là vui đùa được nữa.



mỉm cười

không

tự nhiên:" Cái đó cũng khá bình thường mà, dù sao

thì

đàn ông có tiền

thì

có mấy người

không

ăn vụng chứ?"

Trình Khiên Bắc ngoài cười nhưng trong lòng hằm hè:" Nếu tôi mà ăn vụng,

không

phải em

đã

chẳng cho tôi cuốn xéo à?"

Giang Mạn làm bộ suy nghĩ:"

không

chắc lắm, cũng có thể tôi

sẽ

lấy tiền của

anh

đi

bao nuôi mấy em trai

nhỏ, thay đổi mỗi tuần, cuộc sống có phải quá sung sướиɠ hay

không

?"

Trình Khiên Bắc hiếm khi làm ra dáng vẻ cười ngất thế này, ôm quyền nhận thua với



:" Em là to nhất,

không

thể trêu vào

không

thể trêu vào!"

Giang Mạn phá ra cười, rồi hỏi:" Vậy rốt cuộc

thì

là tin tức gì của

anh

?"

Trình Khiên Bắc quăng điện thoại cho

cô, hời hợt

nói

:" Nhà họ Diệp

đã

động thủ với thằng con riêng

không

nơi dựa dẫm là tôi rồi."

" Hả?" Giang Mạn sững người, nhìn

anh

vén chăn ra, lấy quần ở nhà phía dưới giường mặc vào, mới lấy lại tinh thần.



vội vã cầm điện thoại di động lên, mở Weibo ra và thấy tên của Trình Khiên Bắc nhảy ra ào ào, lôi cuốn ít nhất cả

một

nửa weibo, trước mắt là

đã

nhảy lên hot search.



biết người nhà họ Diệp chắc chắn

sẽ

sử dụng phương tiện truyền thông, nhưng

không

nghĩ tới vừa bắt đầu

đã

phô trương thanh thế như thế, cả gia đình trực tiếp tổ chức

một

cuộc họp báo và thông báo với truyền thông rằng người sáng lập quỹ số bảy, Trình Khiên Bắc là đứa con ngoài giá thú của nhà họ Diệp, ngay trong lúc ông cụ Diệp mắc bệnh nặng, lợi dụng ông cụ tinh thần

không

minh mẫn

đã



một

hợp đồng cho tặng, lừa gạt toàn bộ tác phẩm và bản thảo của ông cụ. Vì

không

muốn bệnh tình của ông cụ bị ảnh hưởng, nên nhà họ Diệp vẫn che giấu tin tức này với công chúng,

hiện

giờ ông cụ Diệp

đã

mất, người nhà họ Diệp liền kết hợp lại cùng đâm đơn kiện lên toà án xin hủy bỏ phần hợp đồng cho tặng hai năm trước kia, để các tác phẩm của ông cụ Diệp được trả về cho nhà họ Diệp.

Cuộc họp báo này xem ra

đã

được chuẩn từ rất lâu, Diệp Kính Văn còn bày tỏ xin lỗi gia đình và công chúng, bởi vì bản thân lúc trẻ tuổi

đã

mắc phải sai lầm mà tất cả đàn ông

trên

thế giới đều mắc phải, khiến cho tác phẩm của cha ruột bị cuốn vào vòng thị phi.

Nhà họ Diệp kiện cáo cũng như công bố thân phận của Trình Khiên Bắc, khẳng định là chuyện sớm muộn, nhưng điều Giang Mạn

không

ngờ được chính là, Diệp KÍnh Văn là cha đẻ của Trình Khiên Bắc, thế nhưng hoàn toàn lại đứng về phía đối địch với con trai mình.



có chút lo lắng mà nhìn về phía Trình Khiên Bắc,

anh

đã

mặc xong quần, thân

trên

vẫn để trần, phần bụng bằng phẳng với các cơ bắp và đường nhân ngư mượt mà, tuy sinh ra là kiểu người lạ chớ đến gần, nhưng dáng người quả

thật

rất gợi cảm.

Giang Mạn lắc lắc đầu, xua tan nhưng ý tưởng

không

hợp thời này ra khỏi đầu, nhìn khuôn mặt

anh.

Vẻ mặt

anh

bình thản, như thể

không

hề bị ảnh hưởng gì cả, cho nên khỏi

nói

đến

sự

mất mát và buồn bã.

" Họ có hi vọng trong vụ kiện này sao?"

Trình Khiên Bắc nhún nhún vai:" Hai nhà họ Diệp cùng xuất trận, xem ra có hơi khó

nói."

Giọng điệu của

anh

không

để ý lắm, nhưng lại khiến Giang Mạn nhíu chặt mày, nếu nhà họ Diệp thắng kiện, danh tiếng của

anh

sẽ

bị mất trắng, từ đó trở

đi

sẽ

bị gọi là thằng con riêng lòng lang dạ sói, hơn thế nữa

không

chừng còn có thể bị buộc tội gian lận hợp đồng, từ

một

vụ việc dân

sự

biến thành

một

vụ án hình

sự.

sự

nghiệp của

anh

có thành công hơn nữa, nhưng so với nền móng căn cơ vững chắc của nhà họ Diệp,

thì

nói

trắng ra cũng chỉ là

một

người trẻ tuổi có chút tiền mà chẳng có bối cảnh gì cả.

Tiền trong thế giới này thực

sự

có thể giải quyết hầu hết các vấn đề, nhưng cũng chỉ là đa số.

Trình Khiên Bắc thấy



cau mày, mỉm cười cúi xuống, đưa tay vuốt vuốt mi tâm của





nói

:" Đừng suy nghĩ nữa, binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn,

không

cần để loại chuyện này ảnh hưởng tâm trạng."

Giang Mạn

nói

:" Cái gì mà loại chuyện này hả?

anh

không

thấy

trên

mạng đều

đang

mắng chửi

anh

sao? Sao

anh

có thể thong dong như vậy?"

Trình Khiên Bắc bật cười:" Thế nên tôi cần phải khóc hay sao?"

Giang Mạn bị

anh

làm cho tức điên lên luôn, nghĩ nghĩ rồi hỏi:" Khi nào

thì

anh

đưa ra lời tuyên bố?"

" Ăn cơm xong

thì

nói

tiếp nhé!"

Giang Mạn bò dậy, túm lấy cánh tay

anh

đang

định thu lại:" Thừa dịp

hiện

giờ bọn họ còn chưa liệt kê chi tiết tội trạng của

anh,

thì

anh

công bố luôn tình trạng kết hôn của mình, đồng thời sử dụng giọng điệu vợ chồng

sẽ

cùng nhau đối mặt, như vậy, bọn họ mà dùng màn kết hôn giả lừa ông cụ của

anh

để công kích

anh

nữa,

thì

sẽ

có rất ít thuyết phục."

Trình Khiên Bắc nhướng mày, nhìn về phía



:" Vậy là em

đã

xác định cùng tôi diễn giả làm

thật

?"

Giang Mạn gật đầu, nghiêm túc:" Hoặc là diễn giả làm

thật, hoặc là phủi sạch quan hệ với

anh, tôi chỉ có hai lựa chọn này. Cho nên tôi chọn cái trước."

Trình Khiên Bắc sững người, mỉm cười có phần gượng gạo:" Tôi có phải cảm ơn em vì

đã

đưa ra lựa chọn này cho danh tiếng của tôi hay

không

?"

Giang Mạn đáp:" Nếu mà vào lúc này tôi phủi sạch quan hệ với

anh

rồi để

anh

một

mình đối mặt với phong ba, tôi còn là người sao?"

Trình Khiên Bắc vươn tay xoa

nhẹ

mái tóc hơi rối của

cô, cười:" Vậy cảm ơn em, bà xã!"

" Hả?" Cái bản mặt mo của Giang Mạn đỏ lên.

Trình Khiên Bắc cười:"

không

phải

đã

diễn giả làm

thật

rồi sao? Vậy

thì

chúng ta là vợ chồng đích thực rồi."

Giang Mạn ò

một

tiếng, chung quy cứ cảm thấy là lạ làm sao.



ràng làm vợ chồng giả cả

một

thời gian dài như vậy, cùng chung chăn gối cũng hơn

một

năm, và

một

khi xem là

thật,

thì

lại có chút

không

biết phải làm thế nào.

Trình Khiên Bắc

nói

:" Tôi

đi

rửa mặt làm đồ ăn sáng đây bà xã à! "

"

anh

đi

mau

đi!"

Trình Khiên Bắc cười:"

anh

cái gì mà

anh

chứ? Phải gọi là ông xã đấy!"

Pha trò lúc này của

anh

khiến Giang Mạn thẹn quá hóa giận,



duỗi chân trần ra, cười mà đá

anh

:"

anh

đừng có mà được đằng chân lân đằng đầu, biến lẹ

đi

cho nước nó trong!"
« Chương TrướcChương Tiếp »