Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thâm Tình Không Quên

Chương 2: Có Chút Lạ

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hạ Nhược Tâm vừa mới đứng dậy khỏi giường thì một bàn tay to lớn bỗng dùng sức kéo cô ngã nhào xuống giường. Tư thế của họ lúc này vô cùng ám muội. Anh đang đè lên thân thể mềm mại của thiếu nữ ấy, tay anh đang đặt ở đâu vậy, đã thế lại còn bóp nhẹ:

-Thật mềm! Không ngờ là ngực em lại to vậy ? Chẳng lẽ em không có mặc áo…lót ?

Một loạt câu hỏi làm cho da mặt mỏng của ai đó đỏ au lên rồi. Nhược Tâm tức giận hất tay anh ra, cố sức để đi ra phòng. Nhưng nào có như mong muốn, anh kéo mạnh cô một lần nữa xuống, nhẹ hôn má cô nói:

-Nhược Tâm của tôi lớn thật rồi! Liền cắn em một cái không quá đáng chứ?

“Của tôi”, từ khi nào cô là của anh. “Cắn”, anh là cẩu à? Vẫn đang suy nghĩ thì anh liền hôn cô, khuôn mặt anh áp trực diện vào mặt Nhược Tâm khiến tim cô có chút loạn nhịp, nhưng thật bất ngờ bờ môi mỏng của anh sắp áp vào đôi môi mềm liền rơi trên má khiến cô có chút thất vọng.

-Như vậy có phải ngoan không? Như hồi nhỏ tôi vẫn ẵm em trong tay mà hôn vô má phúng của em đó . Hì hì.

Nói xong, anh liền gục mặt lên gò bồng của Hạ Nhược Tâm mà dụi như thể vớ được cái gối rất êm vậy.

Cô tức giận muốn tẩn cho anh một trận nhưng chắc anh say nên cũng chẳng nhớ gì đâu. Cô liền nhanh chóng hất anh sang một bên rồi vào phòng tắm lau qua mặt cho anh. Người đàn ông này nếu vừa nãy làm việc đó với người con gái khác chắc là đã lăn lộn vài vòng rồi.

Lau khẽ vào khuôn mặt tuấn tú ấy, cô có chút cảm xúc khó tả, nó chẳng còn giống như hồi anh ở nhà cô , lúc ấy cô mới có 10 tuổi, nhưng anh đã 18 tuổi rồi. Nhắc mới nhớ nay anh cũng đã 26 làm gì còn đơn phương độc mã cơ chứ, chắc anh cũng đã trải qua vài mối tình thắm thiết lắm rồi.

Chắc anh cũng đã ân ái với bao nhiêu người rồi, làm gì có chuyện đi du học Anh mà anh lại cao lãnh cấm dục không động mấy cô Châu Âu ngực bự cơ chứ. Cô đang nghĩ lại cười, hay anh thích con trai?

Cô lắc đầu:



-Từ bao giờ mình lại có những suy nghĩ như này cơ chứ? Lại nghĩ đến bản thân. Chỉ có Hạ Nhược Tâm cô vẫn là chưa có mảnh tình vắt vai nào dù đã sắp đủ tuổi 18 rồi.

Hazz. Cô nói buột ra miệng:

-Có phải anh cũng đã làm bao chuyện như một đôi tình nhân không? Với bao nhiêu cô gái rồi? Nhìn cái vẻ mặt lạnh lùng này đi, ai lại yêu anh chứ?

Cô nói với anh như thể trách móc:

-Vậy chẳng phải là anh đã mất “zin” rồi sao? Anh bị con gái nhà người ta làm gì chưa hả?

Lúc này lại là những câu trêu đùa nhưng cũng có chút cảm xúc xót rồi. Cô can đảm hỏi anh vì cô biết anh đã say giấc từ lâu rồi.

Còn anh vẫn như vậy, không động đậy, thoải mái mà dụi dụi vào trước ngực cô như có vẻ thỏa mãn.

Hạ Nhược Tâm sau khi đã lau mặt qua cho anh liền chạy sang phòng Hạ Sơn ngủ. Khi cô đang say giấc thì bỗng bụng của mình lại xuất hiện một bàn tay ấm nóng kì lạ. Cô nghĩ chẳng lẽ biếи ŧɦái, Cố Nam Hàn không thể làm vậy được. Lúc ngoảnh sang, khiến giật mình rồi.

-Cố Nam Hàn anh biết anh đang làm gì không? Nửa đêm chạy đến đây làm gì?

Cô hỏi anh. Cố Nam Hàn không nói gì. Chỉ ôm bụng cô, dụi vào lưng của cô mà tiếp tục thϊếp đi.

Nhược Tâm nói thêm:



- Lười nói với anh.

Cô cũng mặc anh, không nói gì nữa , rồi nghĩ sáng mai sẽ coi như chưa có gì xảy ra, mình chỉ cần dậy sớm trước anh ấy là được.

Lời nói của Hạ Nhược Tâm là ý gì?

Thực ra, Cố Nam Hàn đã tỉnh rượu từ lúc cô lau mặt cho anh nhưng anh vẫn cố tình xem xem là người con gái này sẽ làm gì?

Anh vẫn luôn ham muốn cùng cô mà làm những việc đôi tình nhân làm với nhau, như một sở thích, anh ôm cô như thể đang ôm một con cún vậy.

Anh cũng rất không hiểu nổi bản thân mình nghĩ gì, làm gì nữa . Anh chỉ muốn trêu chọc cô ấy một chút như lúc nhỏ thôi mà. Nhưng đây cũng là thử lòng của Nhược Tâm.

Có chút hơi quá đà rồi. Anh sau đó đã nghiêm túc suy nghĩ về hành động của mình ban nãy. Có lẽ do tác động của men. Hoặc cũng có khả năng đó là một cảm giác thất bại chưa từng thấy, anh từ trước tới nay chưa bị người khác giăng bẫy công khai như vậy, càng không lật ra cái bộ mặt đó của cô ta sớm hơn, khiến cô ta dương dương tự đắc mà phát ngôn lung tung.

Cố Nam Hàn chằn chọc không sao ngủ được, nghĩ mãi thấy không hợp lí, sao vừa nãy anh lại làm vậy với cô, cảm giác của anh rõ ràng đến vậy sao, bao năm nay rồi mà. Bản thân chỉ muốn chắc chắn nên đi thử một lần nữa, chỉ một cái ôm để cảm nhận nhịp tim của nhau thôi.

Anh liền sang phòng bên cạnh, nhẹ nhàng mà làm liều coi như là bị mộng du đi. Quả thật nhịp tim có loạn. Đây là gì? Họ đây là bị làm sao?

Cô vẫn không gạt tay anh ra mà giấc ngủ của họ hề như còn rất ngon. Anh cũng vậy.

Rượu khiến đầu đau như búa bổ nhưng bên cô lại dễ chịu lạ thường.
« Chương TrướcChương Tiếp »