Sau khi tắm nước ấm, đầu óc Chân Úc thanh tỉnh hơn một ít.
Mới vừa ra khỏi phòng tắm, điện thoại đột nhiên vang lên một tiếng, nhận được WeChat của Thẩm Thanh Hiên.
Anh nhờ cô đem văn kiện trên bàn trong thư phòng đến công ty.
Sau khi sắp xếp lại cảm xúc của mình, Chân Úc cầm văn kiện lái xe đến công ty của Thẩm Thanh Hiên.
Kết hôn một năm, cô rất ít khi đến công ty của anh, trong cuộc sống riêng tư cũng vô cùng kín tiếng.
Chuyện cô kết hôn với Thẩm Thanh Hiên người biết đến cũng không nhiều.
Cô mới vừa bước vào công ty liền nhìn thấy trợ lý đặc biệt của tổng tài Giản Dương đang đợi cô ở cửa lớn.
Lấy văn kiện trong túi ra đưa cho Giản Dương.
“Đây là văn kiện anh ấy cần, anh mang lên cho anh ấy đi, tôi không lên đâu.”
Giản Dương cả kinh, liên tục xua tay.
“Phu nhân, Thẩm tổng đặc biệt dặn dò bảo cô tự mình mang lên, làm phiền cô rồi.”
Chân Úc đành phải đi theo Giản Dương đi đến thang máy chuyên dụng dành cho tổng tài.
Trong đại sảnh có người nhịn không được bắt đầu bát quái.
“Người bên cạnh trợ lý đặc biệt Giản là ai vậy, sao có thể để trợ lý Giản đích thân xuống dưới nghênh đón, còn đi thang máy chuyên dụng của tổng tài.”
“Lớn lên rất xinh đẹp, dáng người cũng chuẩn, chắc không phải là khách hàng quan trọng đi?”
“Có thể là người theo đuổi tổng tài hay không?”
Thang máy đi đến tầng 26, Giản Dương giúp Chân Úc mở cửa văn phòng của Thẩm Thanh Hiên ra.
Chân Úc đi vào, Giản Dương tận tình đem cửa đóng lại, cuối cùng nhẹ nhàng thở ra.
Tổng tài nhà anh ta hôm nay không thích hợp, hy vọng phu nhân đến có thể làm anh biến trở lại bình thường một chút.
Thẩm Thanh Hiên ngồi trước bàn làm việc, nhìn một phần tư liệu, nhìn thấy Chân Úc, anh liền buông công việc trong tay cười nói.
“Ăn cơm chưa? Anh đã chuẩn bị món em thích ăn rồi.”
“Em ăn rồi.”
Chân Úc nói dối, buổi sáng cô dậy muộn, đến bây giờ còn chưa ăn cái gì, bụng có chút đói, nhưng cô không muốn thân mật với Thẩm Thanh Hiên như vậy.
“Vậy ngồi cạnh chờ anh ăn cơm một chút đi.”
Chân Úc đem văn kiện để lên bàn làm việc, cố nặn ra một nụ cười xa cách.
“Không được, đây là văn kiện anh cần, văn kiện đưa đến rồi vậy em về trước đây.”
Chân Úc xoay người muốn đi, Thẩm Thanh Hiên đứng lên giữ lại.
“Tức giận sao?”
Chân Úc biết anh đang hỏi chuyện gì.
Cô ngậm bồ hòn, rầu rĩ nói: “Không có.”
Thẩm Thanh Hiên cười một cái rồi đột nhiên nói.
“Nhà máy rượu tháng trước anh mang em đến đã chuyển nhượng sang tên của em rồi, đợi lát nữa Giản Dương mang đến mấy phân văn kiện cho em ký tên.”
Chân Úc ngẩn người, sau đó thần sắc tự giễu nói.
“Anh không cần làm như vậy, hiệp nghị hôn nhân của chúng ta, đều là theo nhu cầu.”
Thẩm Thanh Hiên bước tới bên cạnh Chân Úc.
“Tối qua em cũng rất thoải mái không phải sao? Nghe nói cao trào có ích cho việc thụ thai, đứa nhỏ sớm muộn gì cũng phải sinh, nếu quá trình này có thể vui sướиɠ một chút, chẳng phải sẽ tốt hơn sao?”
Nghe đến mấy lời càn rỡ đó, Chân Úc nhíu mi, vừa xấu hổ lại vừa tức giận, không biết cố gắng mà đỏ mặt.
“Mới, mới không có… Anh, anh đừng nói nữa.”
“Em vẫn luôn cho rằng anh rất thân sĩ, không nghĩ tới anh…”
Thẩm Thanh Hiên ôm lấy Chân Úc, ôn nhu nói.
“Anh là một người đàn ông, A Úc, không có người đàn ông nào không hy vọng bà xã của mình ở trên giường được vui sướиɠ cả. Rõ ràng em có thể hưởng thụ tình ái, vì sao phải phong bế bản thân, tình ái rất mỹ diệu, đừng cưỡng lại nó được không?”
Tiếng A Úc khàn khàn bên tai làm Chân Úc run lên vài lần.
Mặt cô càng đỏ hơn, Thẩm Thanh Hiên đột nhiên thân mật như vậy làm cô không biết phải làm sao.
Có một số việc dường như bắt đầu từ hôm qua đã thay đổi.
“Anh, anh đừng nói nữa.”
Chân Úc ngượng ngùng không thôi, vươn tay che miệng Thẩm Thanh Hiên lại, hy vọng anh đừng nói mấy lời làm cô mặt đỏ tai hồng đó nữa.
Thẩm Thanh Hiên bắt được tay Chân Úc, hôn hôn mu bàn tay của cô.
Trong mắt là không giấu được sự nhu tình, anh sủng nịch nhìn cô.
“Em và anh tuy chỉ là hiệp nghị hôn nhân, nhưng cũng không ngăn cản chúng ta có cuộc sống tìиɧ ɖu͙© hài hoà, không phải sao?”
Nói xong anh cúi đầu ngậm lấy môi Chân Úc, không cho cô cơ hội lui về phía sau.
Anh rất nhiệt tình, Chân Úc chống đỡ không được, chỉ chốc lát sau đã bị hôn đến thở hổn hển.
cao trào đêm qua, thân thể vẫn còn chút ký ức.
Chỉ là một nụ hôn đơn giản liền đánh thức du͙© vọиɠ đã ngủ say, dưới thân cô đã có phản ứng.
Tư vị mất hồn đó, cô vẫn có chút ấn tượng.
Chân Úc xấu hổ buồn bực vì phản ứng của mình, cảm thấy thật xấu hổ.