Chương 9: Tiếp cận
Lời tác giả: Từng bước tiến gần tới yêu, tuy rằng cô cũng không biết kết quả sẽ như thế nào, nhưng vận mệnh luân chuyển đã bắt đầu chuyển động, ai cũng trốn không thoát.
Buổi tối Đinh Tiêu Tiếu lục tìm danh thϊếp của Lưu Tuấn Huy, không giải thích được vì sao lại có thể không bỏ đi. Nhìn tấm danh thϊếp trên tay, cô nhẹ nhàng nở nụ cười, trong ấn tượng Lưu Tuấn Huy vẫn còn trẻ tuổi, phỏng chừng mới ngoài 30. Nhưng, có thể dựa vào chính năng lực của mình thành lập một công ty, cũng coi như tuổi trẻ đầy hứa hẹn, tuy rằng hiện tại công ty mạng cũng không biết thế nào, trừ phi có thể liên kết với một vài công ty lớn, bằng không phỏng chừng rất khó có thể tiếp tục sinh tồn.
Đinh Tiêu Tiếu suy nghĩ, mình có điều kiện gì khiến hắn phải thỉnh cầu mình không? Con mắt đảo một hồi, mọi người đều rất thực tế, ngoại trừ ba cô là một chỗ dựa vững chắc, làm cho người khác phải cân nhắc, còn dùng cô có thể tạo được tác dụng gì? Không sao ca, cô có tài nguyên như vậy mà không lợi dụng cũng thật uổng, dù sao cũng không phải lãng phí tiền bạc của ba, chẳng qua lợi dụng một chút con người cùng uy danh của ông, không tính là quá mức.
Đinh Tiêu Tiếu cầm điện thoại lên, bấm theo dãy tám số ghi trên danh thϊếp. Chỉ chốc lát, điện thoại được kết nối, âm thanh trong trẻo của đối phương truyền tới, “Xin chào.” Đinh Tiêu Tiếu lễ phép hỏi, “Xin hỏi có phải Lưu Tuấn Huy tiên sinh?”
“Là tôi, xin hỏi cô là?” Đối phương nghi ngờ hỏi, số điện thoại này có vẻ như không biết.
“Xin chào, tôi là Đinh Tiêu Tiếu.” Đinh Tiêu Tiếu vừa trả lời đơn giản, vừa đoán, đối phương có thể nhận ra cô hay không.
“Đinh tiểu thư? Con gái của Liên Xa Đinh tổng? Quả nhiên, không ngoài dự đoán, thanh âm của Lưu Tuấn Huy để lộ ra một tia kinh ngạc.
“Xin chào, Đinh Phong là ba tôi.” Đinh Tiêu Tiếu trong lòng tán dương, người này trí nhớ cũng không tệ lắm, chỉ gặp mặt qua một lần, đến bây giờ vẫn có thể nhớ kỹ tên cô.
“Đinh tiểu thư, cô khỏe! Được cô thân chinh gọi, thực sự là vinh hạnh của tôi à.” Lưu Tuấn Huy đã phản ứng hoàn toàn bình thường, chứng thực là Liên Xa đại tiểu thư điện thoại cho hắn, khẩu khí cũng trở lên hăng hái, nhiệt tình hẳn lên, “Cô đây là? Chẳng lẽ lệnh tôn có chỉ thị gì?
Đinh Tiêu Tiếu nhẹ nhàng khẽ lay động khóe miệng, cười không ra tiếng. Trong lòng cô biết rõ ràng vì cái gì Lưu Tuấn Huy lại đối với cô nhiệt tình như vậy. Cô nhớ rõ đã nghe ba đề cập qua, năm ngoái công ty của hắn tiếp cận ba đề cập tới một kế hoạch, hình như là thiết lập một mạng lưới thương mại điện tử cho chuỗi siêu thị của Liên Xa. Tập đoàn Liên Xa có trên 30 siêu thị, nếu có thể xây dựng một mạng lưới thương mại cho Liên Xa, đối với một công ty nhỏ như của hắn mà nói, đây chính là kế hoạch mang lại lợi nhuận lớn. Cho nên, Lưu Tuấn Huy cũng không chỉ một lần điện thoại cùng ba đàm phán, chỉ là, giống như đều bị từ chối. Cho nên, lần này Đinh Tiêu Tiếu chủ động gọi điện thoại cho Lưu Tuấn Huy, hắn nhất định tưởng Định Phong thay đổi chủ ý, mới có thể phấn khởi, ân cần chu đáo như vậy.
Đáng tiếc, chỉ sợ làm cho hắn phải thất vọng, cô không có quyền qua mặt ba đi quyết định.
Đinh Tiêu Tiếu nhẹ nhàng nói, “Lưu tiên sinh, tôi lần này gọi điện, cũng không phải bởi vì ba tôi, là việc cá nhân tôi thôi.”
“Đinh tiểu thư có chuyện?” Lưu Tuấn Huy có chút hồ đồ, cô có việc riêng gì tìm hắn?
“Tôi nghe nói công ty tiên sinh là một công ty mạng, không biết có còn nhận người? Tôi muốn đi thi thử.” Đinh Tiêu Tiếu trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
“A?” Lưu Tuấn Huy có chút choáng váng, ở bên kia giật mình, thật lâu không nói tiếng nào. Thật vất vả mới thốt ra âm thanh hoài nghi, “Đinh tiểu thư là có ý tứ gì?”
Đinh Tiêu Tiếu nhăn mặt nhíu mày, đề nghị này của cô có đáng sợ như vậy sao? Sao hắn lại kinh ngạc như vậy? Không kiên nhẫn lặp lại, “Tôi muốn đến công ty tiên sinh làm việc.” Cái này đủ minh bạch chưa.
Lưu Tuấn Huy nửa ngày mới hồi phục lại tinh thần, “Đinh tiểu thư có phải nói đùa hay không? Công ty Liên Xa lớn như vậy, Đinh tiểu thư không làm, lại muốn chạy tới công ty chúng tôi làm việc?” Hắn vẫn không tin, cô nhất định là nói giỡn.
“Tôi không muốn lặp lại lần thứ ba, chẳng lẽ tiên sinh cho là tôi giỡn? Rốt cuộc có hay không có vị trí thích hợp?” Đinh Tiêu Tiếu có chút bực mình, hiện tại cô đang rất thực lòng.
Lưu Tuấn Huy cảm giác được Đinh Tiêu Tiếu có chút tức giận, cuối cùng cũng ý thức được vấn đề, cô thật sự muốn đến công ty hắn? “Đinh tiểu thư, tôi không phải có ý đó. Nhưng là … Nhưng là, tôi không biết Đinh tiểu thư muốn làm chức vụ gì?” Lưu Tuấn Huy cảm nhận trán lấm tấm mồ hôi. Đinh đại tiểu thư tới chỗ hắn làm việc, không biết Đinh tổng có biết hay không, nếu không biết, hắn nên làm thế nào để thừa nhận với người đó.
“Chỗ tiên sinh còn thiếu chức vụ gì?” Đinh Tiêu Tiếu cũng không biết bọn hắn có chức danh gì, trong đầu cũng chưa chuẩn bị sẵn.
“Chúng tôi có bộ phận kỹ thuật, bộ phận tiêu thụ, bộ phận hành chính, bộ phận chăm sóc khách hàng. Tiểu thư xem? Tiểu thư… Cô tính toán làm vị trí nào?” Lưu Tuấn Huy hiện tại đã tin tưởng Đinh Tiêu Tiếu thực sự muốn đến công ty hắn. Trước hết, bất luận Đinh tổng có biết hay không, một nhân vật quan trọng như vậy lại đến công ty hắn làm việc, đến lúc ấy nối lại chuyện hợp tác với Đinh Tổng sẽ dễ dàng hơn. Như vậy, đương nhiên là thần tài tự nhiên thân đến thì phải mời vào cửa thôi.
Đinh Tiêu Tiếu nghĩ, Bùi Trạch Viễn là kỹ sư máy tính, đương nhiên là bộ phận kỹ thuật. Nếu có thể cùng hắn sớm chiều ở chung, đương nhiên mỗi ngày đều có thể gặp mặt, tốt nhất công việc cũng nên thân cận tiếp xúc. “Bộ phận kỹ thuật? Bình thường là làm gì?” Đinh Tiêu Tiếu không hiểu hỏi han.
“Bộ phận kỹ thuật, có kỹ sư máy tính, bảo trì mạng, kỹ thuật viên đồ họa.” Lưu Tuấn Huy kỳ quái, không phải vẫn nghe nói Đinh Tiêu Tiếu chỉ làm ở bộ phận tiêu thụ sao? Hắn còn tưởng cô muốn làm cho bộ phận tiêu thụ? Như thế nào lại có hứng thú với bộ phận kỹ thuật?
“A,.” Đinh Tiêu Tiếu cân nhắc, “Đồ họa? Bình thường là làm cái gì?” Đồ họa có phải hay là vẽ trên máy tính? Hẳn là cũng không phức tạp.
“Đồ họa chủ yếu phụ trách vẽ, trang trí trang mạng.” Lưu Tuấn Huy thành thật trả lời.
“Kia hẳn là không phức tạp, tôi ở đại học có học qua PS, cái này chắc cũng không khác lắm chứ.” Đinh Tiêu Tiếu lẩm bẩm, cũng không hiểu đối phương có đang nghe hay không.
Lưu Tuấn Huy cười thầm, quả nhiên là Đại tiểu thư, xem ra cũng không hiểu gì. Nhưng, không sao. Đinh Tiêu Tiếu nếu có thể tới công ty bọn hắn, cho dù không làm gì, đối với bọn hắn mà nói cũng là một loại tài nguyên, chỉ cần cô có thể tiến cử đề nghị của hắn trước mặt ba cô nhiều hơn một chút. Công ty bọn hắn cũng kiếm được. Cho nên, hắn cũng chẳng quan tâm cô có thể làm được hay không.
“Đồ họa, chỉ cần có một ít thẩm mỹ, biết một ít cơ bản về vẽ trên máy tính là có thể thao tác, cũng không phức tạp.” Lưu Tuấn Huy vội vàng an ủi cô, lo lắng cô lại thay đổi chủ ý, không muốn làm.
“Đồ họa tôi chắc có thể làm được.” Đinh Tiêu Tiếu gật gật đầu, cô luôn luôn có khiếu phối hợp màu sắc, vẽ đơn giản chỉ cần ôn tập lại cũng có thể được. “Như vậy đi, ngày mai tôi qua, sẽ tìm tiên sinh để bàn cụ thể.” Đinh Tiêu Tiếu đã quyết định, phải làm tốt đồ họa, chỉ cần có thể làm chung với Bùi Trạch Viễn, có đi học lại cũng chẳng sao.
Lưu Tuấn Huy vừa nghe cô nói như thế, trong lòng rất vui, thật quá tốt, Đinh Tiêu Tiếu thật sự muốn tới công ty hắn. Tin tức này làm cho hắn vui mừng phát điên, nhưng trong lòng hắn vẫn có chút lo lắng, nhịn không được vẫn thử hỏi ra nghi hoặc trong lòng, “Đinh tiểu thư, cô muốn tới công ty chúng tôi làm, lệnh tôn biết không?” Đúng vậy, nếu mất lòng Đinh tổng, vậy càng phiền toái.
“Ông không biết.” Đinh Tiêu Tiếu trực tiếp trả lời, trong lòng cười khẩy, “Tôi, còn chưa nói với ba, nhưng nếu thích hợp sẽ nói với ông. Tiên sinh không cần lo lắng.” Cô biết hắn có chút lo lắng ba cô sẽ tìm hắn gây phiền toái, dù sao chỉ là một công việc, ba chắc sẽ không can thiệp.
“Vậy thì tốt quá.” Bên kia Lưu Tuấn huy vui vẻ nhẹ nhõm thở phào một hơi. “Cô có biết công ty chúng tôi? Có cần hay không ngày mai tôi cử người tới đón cô?’
Đinh Tiêu Tiếu cười khẽ. “Công ty tiên sinh ở tòa nhà Phúc Mậu sao?” Cô đã sớm biết công ty bọn họ ở đâu. Nhưng, vẫn là không cho hắn biết cô làm như thế nào lại biết rõ như vậy.
“Đúng, ở tòa nhà Phúc Mậu 1505. Nếu cô tìm không thấy, gọi điện lại cho tôi, ngày mai tôi ở công ty cả ngày. Lưu Tuấn Huy tuy rằng kỳ quái Đinh Tiêu Tiếu như thế nào biết được, lại nghĩ có thể là cô thông qua ba cô mà biết được chỗ ấy.
“Hảo, ngày mai gặp.” Đinh Tiêu Tiếu khẽ cười, cúp điện thoại.
Cô xoay người nhìn về phía cửa, trong mắt tràn ngập ý cười, Bùi Trạch Viễn, tôi muốn là đến, anh sẽ không thể ngờ được.
Quay đầu chăm chú nhìn bức ảnh chụp mình trên tường, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng. Cô hưng phấn nhảy lên, aha, thật thuận lợi a. Oa, cô đột nhiên cảm giác một trận đau đớn dưới chân truyền lên, choáng váng a, nhất thời rất cao hứng quên chân mình vẫn chưa khá lên. Cô ngồi trên ghế sa lon, nhẹ nhàng nâng chân, tuy rằng hôm qua có dùng đá cùng chườm nóng, hôm nay đứng lên, chân đã bớt sưng, nhưng xương cốt vẫn còn đau, cũng không thể nhanh như vậy liền khỏi hẳn. Hôm nay đi ra ngoài chỉ dám mang giầy đế bằng, đi đường cũng phải thật cẩn thận.
Song, nghĩ đến việc cô có thể từng bước xích lại gần hắn, vẫn là vui không kiềm chế được. Đinh Tiêu Tiếu quay đầu nhìn về phía cửa, nghĩ sang đối diện, ngày mai nếu hắn nhìn thấy cô, sẽ có diễn cảm ngoài ý muốn gì, mới nghĩ đã thấy hưng phấn. Xoa nhẹ nhẹ mắt cá chân còn đau, nhớ lại ngày hôm qua hắn lấy cho mình đá cùng rượu thuốc với ánh mắt quan tâm.
Đinh Tiêu Tiếu lại xoay người về phía cửa, thầm đoán hắn đang làm cái gì? Hắn buổi tối ở nhà thường làm gì? Trong lòng dâng lên một loại xúc động, đột nhiên thật muốn biết hiện tại hắn đang làm gì?