Chương 4: Anh cởi váy và qυầи ɭóŧ

Nơi nhạy cảm của hoa huyệt bị ngón tay anh ấn vào, da^ʍ thuỷ từ nơi chật hẹp chảy ra, làm ướt tay Kỷ Du Thâm, Khương Dao đỏ mặt không nhịn được muốn trốn tránh, liền bị Kỷ Du Thâm ôm đến trên sô pha mềm mại.

Anh cởi váy và qυầи ɭóŧ của cô, tách đôi chân dài của cô ra để nhìn vào nơi màu hồng mọng nước của cô.

"Thật dễ thương, mỗi lần anh mυ"ŧ nó, anh thật muốn chết trên người em."

Kỷ Du Thâm có gương mặt điển trai, thân hình chuẩn không chê vào đâu được, giọng nam trầm và gia thế khủng.

Bị anh đè và sờ soạng liên tục, Khương Dao mong anh nhanh tiến vào, nhưng Kỷ Du Thâm vẫn đang thưởng thức cô trong bộ quần áo chỉnh tề.

Khương Dao làm nũng, “Du Thâm, chân em đau.”

Anh đưa sống mũi đến gần bên trong đùi cô, khẽ nhúc nhích lỗ mũi ngửi mùi hương của cô.

"Mùi thơm quá..."

"Ư...ư..."

Đầu lưỡi của anh luồn vào nơi thịt non mềm mà mυ"ŧ, Khương Dao vô thức vuốt ve đầu anh, dùng ngón tay thon dài vuốt ve da đầu của Kỷ Du Thâm, bắp chân cô cũng khẽ run lên.

Âm thanh nuốt nước bọt mơ hồ vang lên, hai người trở lên cực kỳ gần gũi.

Côn ŧᏂịŧ thô lớn tiến đến cọ sát vào khuôn mặt thanh tú và quyến rũ của cô, Khương Dao hơi ngẩng đầu lên, đôi mắt cô lấp lánh, bộ ngực trắng như tuyết đung đưa theo hơi thở của cô.

“Dao Dao, em không phải chủ động nói muốn gặp anh sao."

Khương Dao vươn đầu lưỡi an ủi liếʍ láp bờ mông lớn của anh, động tác rất nhẹ nhàng.

Kỷ Du Thâm đưa tay nhéo cằm, nhìn cô đầy âu yếm.

Khương Dao nhích lại gần Kỷ Du Thâm, cô ôm lấy thân thể khổng lồ của anh, liếʍ láp từ dưới lên trên, khiến cho anh run rẩy khắp người.

Khi Khương Dao dịu dàng vén một lọn tóc dài ra sau, để lộ bộ ngực ngọc tròn trịa của cô, anh đã không thể kìm nén được nữa.

Anh bế cô lên, kéo cô đến chiếc giường lớn.

"Em có thích bị anh làʍ t̠ìиɦ không?"

Kỷ Du Thâm thở hổn hển, cắm côn ŧᏂịŧ vào sâu trong tiểu huyệt của cô.

"Hừm... Thích..."

Hẹn hò hai năm, nhưng tính ra Khương Dao cùng Kỷ Du Thâm Thâm mới gặp nhau hơn một tháng, họ cùng nhau làʍ t̠ìиɦ không biết mệt mỏi. Đây là lần đầu tiên âm thanh trong căn hộ này phát ra những dữ dội như vậy.

"Hmm...ah..."

"Ưmm...chậm lại..."

Trên chiếc giường rộng lớn, hai thân thể chồng lên nhau lăn lộn liên tục, không biết qua bao lâu, Kỷ Du Thâm lại hôn lên trán Khương Dao đang nhắm mắt ngủ say.

Anh ôm cô vào lòng, trầm giọng nói:

"Đừng sợ, có anh ở đây."