Chương 7.1: Thử

“Tôi biết chuyện của cậu với Tần Tiếu.”

“Ồ?” Cô không chút nào để ý.

“Trước đây cơ hồ cậu không nói chuyện với nam sinh khác, nhưng giờ đột nhiên nhấc lên quan hệ cùng Tần Tiếu. Cậu giống như ghét cậu ta, lại cùng cậu ta chơi trò ái muội, nhưng lại không để cậu ta treo. Rất kỳ quái, này hình như không phù hợp với tính cách của cậu. Ít nhất trước mắt tôi là như vậy.”

“Rốt cuộc cậu muốn làm cái gì đây, Chương Triều Vụ?”

Chương Triều Vụ sửng sốt.

Có lẽ kẻ trong cuộc thì u mê, kẻ ngoài cuộc thì tỉnh táo là như vậy.

Cô cảm thấy mình đã ẩn giấu rất tốt rồi, thậm chí Tần Tiếu cũng cảm thấy thuận lý thành chương. Ai dè trước mặt người ngoài lại là đột ngột kỳ quái.

“Ừm, tôi muốn làm gì sao…” Chương Triều Vụ rũ mắt, bày ra dáng vẻ nghiêm túc suy xét.

“Thật ra tôi bị người khi dễ nên muốn trả thù thôi.”

Lời này cô nói là thật, nhưng hắn lại không tin.

Còn chưa kịp nhấc lên khóe môi trào phúng, hắn lại nói: “Ít nhất không phải vì cái này. Nếu không cậu sẽ không chọn Tần Tiếu.”

Khóe môi cô dương lên một nửa.

“Chọn Tần Tiếu bởi vì chỉ có thể là cậu ta, còn cậu…”

“Giang Ngôn,” Hắn nói, “Tôi là Giang Ngôn.”

Cô cười: “Cậu cảm thấy mình hiểu tôi rất rõ sao? Trong ngôi trường này, tính cách thật sự của tôi còn chưa bộc lộ ra một phần mười. Cậu không biết, nhưng Tần Tiếu biết, rất nhiều điều cậu không biết nhưng cậu ta lại biết, tới cả cậu ta tôi cũng chướng mắt, dựa vào cái gì chọn cậu?”

“Cậu cũng không chán ghét tôi.”

Hắn nhún nhún vai: “Cứ như vậy đi.”

Chương Triều Vụ ngẩn ra, đột nhiên cười thành tiếng, đôi mắt cong cong.

Đúng là cô không ghét hắn. Cô ghét tất cả mọi người trong trường, ở chung cùng bọn họ sẽ chỉ làm cô cảm thấy ghê tởm, muốn chống đối.

Mà Giang Ngôn thì khác, bởi vì hắn là học sinh chuyển trường, sự kiện xảy ra lúc trước nửa điểm cũng không có quan hệ với hắn, mà trong lúc cô gặp khó khăn lại được hắn giúp đỡ, cứ việc hắn chỉ có một chút thiện ý, hoặc nhiều hơn là sự ngu dốt.

Nếu lúc trước có người như vậy xuất hiện bên cạnh, có lẽ cô sẽ không đi đến bước này.

Cô ngẩng đầu nhìn lên tầng cao nhất của tòa nhà đối diện.

Một cơn gió nhẹ thổi qua, thật lạnh.

Cơ thể cô lạnh như băng, nhưng với người khác mà nói, gió lạnh cuối hè hẳn là rất sảng khoái.

“Ừ, tôi không ghét cậu.”

Cả tuần nay cô đều bận đối phó với Tần Tiếu, mỗi đêm đều mở cuộc trò chuyện của hắn, tất cả đều là mấy chuyện râu ria, nghe nhiều đến nỗi cô cảm thấy như chết lặng.

Cho dù biết sẽ không dễ dàng, nhưng tới khi nó thực sự xảy ra, cô vẫn bị sự thất vọng bao vây lấy mình.

Thẳng đến một ngày, cô nghe được cuộc đối thoại của Tần Tiếu với một nam sinh khác.

“Hôm đó tôi với cô gái kia làm trong phòng vệ sinh nam, ban đầu còn rất kháng cự, vừa nghe thấy tiếng động liền không dám phát ra tiếng. Cười chết tôi, bị cắm vài cái đã sướиɠ muốn chết, còn cầu xin tôi thao mạnh hơn, tư vị kia, chậc chậc chậc…”

Tần Tiếu phi một tiếng: “Ai hiếm lạ chuyện đó của cậu?”

Tên đối diện cười khúc khích: “Không thể nào. Đại ca, cậu còn chưa theo đuổi được Chương Triều Vụ sao? Nếu tôi là cậu nhất định phải làm cô ta trong trường học. Phụ nữ là loại rẻ tiền. Bất quá làm trong trường học thật sự rất sướиɠ, nếu không phải cửa sân thượng đã bị khóa, khẳng định mỗi ngày lão tử phải làm trên đó.”

“Con mẹ nó, còn không phải vì mấy cậu làm cho cửa sân thượng bị khóa à?” Tần Tiếu tức muốn hộc máu.

“Quản chuyện đó làm gì. Người ta không có việc gì làm lại thích làm gái, chỗ đó bị thao lỏng rồi còn giả trang trinh tiết liệt nữ…”

Chương Triều Vụ không muốn nghe tiếp, năm ngón tay gắt gao bóp chặt điện thoại, sắc mặt tái nhợt đến đáng sợ, toàn thân như muốn phát run.

Chờ đợi như vậy không thú vị.

Một chút cũng không thú vị.

Không đến hai ngày, đang trong tiết thể dục, Chương Triều vụ lại bị Tần Tiếu kéo vào phòng thiết bị.

“Tôi ở tầng trên đã nhìn cậu nửa ngày, cậu chạy bộ thì thôi đi, ngực run dâʍ đãиɠ như vậy là cho ai xem?”