Chương 14: Uống say

Lúc vừa nãy, khi Thư Ninh đi lên, cô đã đυ.ng phải mấy cô gái xinh đẹp ở cửa tầng ba, các cô gái đều bị giữ lại và tịch thu điện thoại di động của họ. Thì ra là do Chu Cẩn đang ở tầng 3, khó trách tầng 3 lại canh gác nghiêm ngặt như vậy.

Người đại diện của Chu Cẩn nổi tiếng là người đại diện vương bài, bởi vậy cho nên sinh nhật của Chu Cẩn sẽ là dịp giao lưu cần thiết với Hạ Miểu Miểu. Thư Ninh không đi theo tham gia náo nhiệt, Chu Cẩn đã từng theo đuổi cô rất lâu, sau khi Thư Ninh kiên quyết từ chối anh ta, Chu Cẩn liền chưa từng cho Thư Ninh một sắc mặt tốt.

Hạ Miểu Miểu vừa rời đi, Thư Ninh liền chỉ còn một mình. Đàm Lộ có đi tới nói chuyện với cô một lúc, không nói chuyện lâu thì Đàm Lộ vội vàng rời đi bởi vì Du Mạc không cẩn thận làm hỏng đồ trang trí ở đây.

Thư Ninh cầm lấy một ly Whiskey được pha với mật ong và nước gừng bên trong đống ly rượu nhiều màu sắc, ly Whiskey vừa đắng chát vừa ngọt, cô uống hết trong một ngụm.

Nơi này đúng như lời Hà Miểu Miểu nói, rất nhàm chán, còn không bằng về sớm ngủ một giấc dưỡng nhan.

Nhưng cô không muốn rời đi, một cảm giác rung động nóng rực lặng lẽ quấn lấy cô, khiến cô trong vô thức tìm kiếm bóng người kia.

Cô nhìn thấy Thành Du đang ngồi trên chiếc ghế sofa da màu nâu cách đó không xa, đang nói chuyện cùng Ngụy Thanh và huấn luyện viên của họ. Tầm mắt của cô nhanh chóng cùng ánh mắt của cậu chạm nhau, không khí mập mờ lan tỏa, cô đột nhiên cảm thấy nhiệt độ trên mặt mình đột nhiên tăng lên. May mắn thay, ánh sáng mờ nhạt nên cậu không thể nhìn thấy sự bối rối trên khuôn mặt cô. Thư Ninh bình tĩnh lại, uống thêm một ly Whisky nguyên chất, cố gắng để cảm giác do rượu mang lại đẩy lùi gợn sóng trong lòng cô.

Khi đến ly thứ ba được rót ra, Thư Ninh liền không cầm vững được nữa, hôm nay cô đi một đôi bốt cao đến đầu gối, để lộ nửa đùi, rượu đổ lên đùi cô, Thư Ninh tặc lưỡi một tiếng, đi thẳng vào nhà vệ sinh ngoài hành lang.

Sau khi lau sạch vết rượu trên đùi, Thư Ninh thuận tiện đánh lại son môi. Cô bước ra toilet, trước mắt bỗng nhiên có một bóng đen nhảy ra trước mặt cô.

Thư Ninh hét lên đồng thời bước lùi về phía sau.

Người kia ngẩng đầu lên, nửa mê nửa tỉnh, hình như đã uống không ít, mới mở miệng đã ngửi thấy mùi rượu khiến người ta phải bịt mũi.

Là Chu Cẩn.

"Thư Ninh, hôm nay, hôm nay là sinh nhật tôi." Chu Cẩn vừa nói vừa tiến đến gần Thư Ninh, bước chân anh ta loạng choạng, "Em là đến chúc mừng sinh nhật toi sao?"

"Anh uống say rồi." Thư Ninh chán ghét nói, cô tránh được Chu Cẩn.

"Tôi không có say, tôi nghe quản lý của em nói rằng em ở đây, tôi liền lên đây gặp em." Chu Cẩn đứng vững hơn và nói.

"Tôi sẽ bảo bọn họ lên đón anh." Thư Ninh dứt lời liền muốn rời đi.

"Đừng!" Chu Cẩn đột nhiên chặn đường Thư Ninh, vóc dáng anh ta cao lớn, thoáng cái để cho Thư Ninh rơi vào bên trong bóng tối, "Em, em đã cùng họ Liêu chia tay rồi phải không? Tôi vẫn còn có cơ hội mà đúng không?"

Chu Cẩn như vậy đã làm cho Thư Ninh rất không có hảo cảm, lại nghe anh ta nhắc tới Liêu Bách Dự, khuôn mặt cô lại càng thêm lạnh lùng, "Không liên quan gì đến anh, anh uống say rồi."

Thư Ninh đang muốn tránh ra Chu Cẩn đang say rượu, không ngờ bị anh ta bắt lại bằng tay trái, Chu Cẩn là nam diễn viên hình tượng cứng rắn, một cú nắm này đã đưa cô trở lại bóng tối.

"Anh thích em, Thư Ninh, chúng ta cùng ở bên nhau nhé, anh muốn em sinh con cho anh..." Chu Cẩn bắt đầu nói linh tinh, cả người anh ta tiến về phía trước, ép Thư Ninh phải dựa vào tường.

"Ai muốn sinh con cho anh, anh cút ngay, nếu anh còn tiếp tục tôi sẽ gọi người tới!" Thư Ninh hét lên, tầng 4 ít người mà toilet lại ở vị trí vắng vẻ, kêu trời trời không thấu, kêu đất đất chẳng hay. Thư Ninh lúc này thật sự hoảng sợ, Chu Cẩn cúi đầu xuống, dường như quyết tâm cưỡng hôn cô.