Chương 12: ID của tôi

Nội bộ WIT chia sẻ niềm vui giành chức vô địch đã xong, rất nhanh chóng chuyển dời sự chú ý sang Thư Ninh và Hà Miểu Miểu - hai người ngoài cuộc. Ngụy Thanh cùng Đàm Lộ dẫn năm chàng trai đang gây tiếng vang lớn tối nay tới, để bọn họ lần lượt tự giới thiệu bản thân.

Thư Ninh đáp lại bằng một nụ cười kinh doanh hoàn hảo, nói ra thật xấu hổ, theo góc độ giá trị nhan sắc mà nói, cô chỉ nhớ ID của Thành Du, hiện tại bọn họ giới thiệu mới nhớ lại mấy người còn lại.

Chàng trai thanh tú đeo một cặp kính không gọng là người đi đường giữa Du Mạc, tính cách hoạt bát và vui vẻ, mở miệng đều là chị Thư Ninh, hoàn toàn không xem cô là người ngoài. Cậu ấy tự nhận bản thân là fan của Thư Ninh, nhưng dưới sự tra hỏi liên tục của người chơi đường trên là Tô Đại, cậu ấy chỉ có thể nói ra những bài hát nổi tiếng nhất của Thư Ninh mà thôi.

"Fan giả, lôi ra ngoài!" Hai chàng trai còn lại đồng thanh nói.

Bốn người không để ý xung quanh mà lôi kéo nhau, cho đến khi Ngụy Thanh ho một tiếng, bọn họ mới dừng tay lại.

Chỉ duy nhất Thành Du đứng ngoài cùng bên phải, không bao giờ tham gia cùng bọn họ đùa giỡn.

Sau khi bầu không khí lắng xuống, Đàm Lộ đã gọi một số thành viên của WIT đến chụp ảnh cùng với Thư Ninh. Tô Đại cùng Du Mạc lần lượt chiếm vị trí bên trái và bên phải của Thư Ninh, trong khi Thành Du lại đứng ở vị trí xa nhất.

Thư Ninh sợ bị người khác phát hiện, cho nên cô rất ít khi nhìn Thành Du, mà chỉ lặng lẽ dõi theo cậu từ khóe mắt. Không giống như những người còn lại trong WIT, cậu không quá thể hiện sự hiện diện của bản thân mình trước mặt Thư Ninh. Cậu dường như không có gì thay đổi khi rời khỏi sàn đấu, khí chất lạnh lùng và xa cách không phù hợp với lứa tuổi của cậu.

Có lẽ nụ cười mà cô nhìn thấy ở hậu trường chỉ là ảo giác, Thư Ninh mất mát nghĩ.

Sau khi chụp ảnh tập thể, Du Mạc lại đòi Thư Ninh ký tên cho cậu ấy, nhất thời không tìm được giấy, vì vậy cậu ấy dứt khoát đưa lưng về phía Thư Ninh, nhờ Thư Ninh ký vào mặt sau đồng phục của mình. Không thể nào chỉ ký cho một mình Du Mạc, vì vậy Đàm Lộ dứt khoát nhờ Thư Ninh làm người tốt đến cùng.

Sau đó là tuyển thủ đường trên Tô Đại, xạ thủ Keith và người chơi trợ thủ Tiểu Trĩ.

Thư Ninh lần lượt ký tên sau lưng bốn chàng trai, cuối cùng là người đi rừng Thành Du.

Một mùi hương chanh thoang thoảng tiến vào chóp mũi Thư Ninh, cô ngước mắt lên và bắt gặp khuôn mặt đẹp trai của Thành Du.

Đôi mắt cậu hơi cong lên, nói: "Pluto, ID của tôi."

"Tôi biết." Thư Ninh cẩn thận tránh ánh mắt của cậu, gật đầu.

Để không làm cho Thư Ninh bối rối, từng chàng trai tiến tới trước mặt cô đều lặp lại ID của bản thân. Cậu hoàn toàn làm đúng theo như những gì những người khác đã làm, nhưng lại khiến trái tim Thư Ninh đập loạn.

Vóc dáng Thành Du cao lớn hơn các đồng đội, khi cậu quay lưng lại, hơi hạ thấp eo xuống, duỗi thẳng toàn bộ lưng xuống trước mặt Thư Ninh. Bộ đồng phục màu trắng cam vốn rộng thùng thình bởi vì động tác hạ thấp eo của cậu lại thoáng thu chặt một chút, Thư Ninh có thể nhìn thấy bả vai rộng cùng vong eo hẹp của cậu, đây chính là hình dáng của một chàng trai trẻ.

Thư Ninh cầm chặt ngòi bút di chuyển nhanh chóng trên lưng Thành Du, mặc dù cách một lớp vải mỏng nhưng nhiệt độ cơ thể dường như rất ấm áp, dọc theo đầu ngón tay Thư Ninh.

Trên đầu cậu còn vướng vài dải ruy băng vụn vặt nhưng cậu không hề biết, điều này càng khiến cậu nhìn dễ thương hơn.

Sau khi ký xong, Thành Du đứng thẳng người, quay đầu nói với cô: "Cảm ơn."

Lần này Thư Ninh thật sự nhìn thấy rõ nụ cười của cậu.

Môi hồng răng trắng, sắc đẹp có thể ăn được.

Hai câu này đột nhiên hiện lên trong đầu Thư Ninh.