- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Tham Hoan (Tham Lam Hạnh Phúc)
- Chương 9
Tham Hoan (Tham Lam Hạnh Phúc)
Chương 9
Trong phòng rất yên tĩnh, tâm tình Sở Diệc Mạc phức tạp mở điện thoại của Lê Tuần ra, điện thoại có hơn mười cuộc gọi nhỡ đều là Tống Vũ, tin nhắn trong hộp thoại cũng đều bị lời hỏi thăm của hắn chiếm hết, trực giác nhạy cảm nhiều năm qua nói cho anh biết, quan hệ của hai người không phải bình thường.
Nghĩ đến đây Sở Diệc Mạc có chút đen mặt, trong ánh mắt có lửa giận không thể chấp nhận được, anh không thể chịu đựng được Lê Tuần thân cận cùng người khác, hơn nữa đối phương còn là nam nhân, nói như thế nghĩa là cậu thích nam nhân, vậy việc gì anh phải khách khí chứ…
Sở Diệc Mạc đi đến bên giường, cúi người hôn Lê Tuần, cái kiểu rất thô lỗ, hơi thở nóng rực phun lên mặt anh tuấn của cậu.
“A……” Tựa hồ là cảm nhận lửa giận trên người anh, Lê Tuần vô thức quay đầu, cái cằm đột nhiên bị cố định lại, chưa kịp phòng bị, đầu lưỡi giảo hoạt đã xâm nhập khoang miệng của cậu, hôn cậu thật sâu, tham lam hút lấy hơi thở của cậu.
Bị cưỡng hôn khiến hô hấp không thoải mái, sự khó chịu khiến Lê Tuần vô thức chống cự, cũng thô bạo nắm lấy tóc Sở Diệc Mạc muốn kéo anh ra, Sở Diệc Mạc bị đau rời khỏi cậu, nhưng mà hai người tách ra chưa đến một giây, đôi môi lại bị ngăn chặn một lần nữa, hai tay giãy dụa cũng bị trói buộc trên đỉnh đầu.
“Ưm… Dừng tay…” Đầu lưỡi ấm áp quấn quanh, thân trên trần trụi bị vuốt ve, thân thể Lê Tuần nóng lên, nhiệt độ nơi hai người gắn bó cũng dần dần tăng lên.
“Em thích hôn như vậy đúng không?” Sở Diệc Mạc rời khỏi môi cậu, một sợi chỉ bạc trong suốt xuất hiện lúc hai đôi môi rời nhau, anh khẽ hôn gò má đỏ bừng của Lê Tuần, bỏ đi quần áo trên người cả hai, để thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của Lê Tuần bạo lộ ngay trước mắt, ánh mắt không có biện pháp di chuyển khỏi người cậu.
Đây là một thân hình tràn ngập sức mạnh và tuyệt đẹp, cơ ngực rắn chắc co dãn, phần bụng trơn nhẵn, thân thể không có chút thịt thừa nào, một đường từ cổ đến l*иg ngực, lại đến khu vực thần bí chất chứa tính dục cùng bá khí giữa hai chân…
Hô hấp Sở Diệc Mạc trở nên dồn dập, hôn lên môi Lê Tuần một lần nữa, hết sức triền miên, một bàn tay lớn nhiệt tình trượt trên người cậu, dùng khí lực rất lớn, phảng phất là cấm dục rất lâu rồi.
Đôi môi bị hút gặm cắn, cảm giác đại não liên tiếp thiếu dưỡng khí làm cho ý thức Lê Tuần hoảng loạn, giãy dụa thoát khỏi anh, thân thể bất lực bị đè lại rất nhanh, trong cái loại tình huống thân thể bị áp chế, bàn tay nóng như lửa sờ tới sờ lui trên người cậu, trêu chọc khiến toàn thân cậu như nhũn ra.”A… Đừng…”
“Rêи ɾỉ thật là dễ nghe.” Ánh mắt Sở Diệc Mạc nóng bỏng nhìn chằm chằm Lê Tuần, ngón tay thon dài di chuyển ven theo xương quai xanh đến trước ngực, nắm lấy hai điểm nhàn nhạt màu, tùy ý xoa nhẹ vài cái, chỗ đó liền đứng thẳng, thật sự là phản ứng mẫn cảm, anh lè lưỡi liếʍ cái vị trí vô cùng đáng yêu ấy.
“A…… Ưm…” Có chút áp lực, Lê Tuần há miệng thở dốc, cậu cảm thấy thân thể vô cùng nóng, hơi thở cũng nóng, tất cả đều phát nhiệt nóng đến dọa người.
” Thân thể rất mẫn cảm.” Sở Diệc Mạc nhẹ nhàng cắn cắn đầu v* của cậu, chỉ mới khıêυ khí©h như vậy thôi, cậu lập tức mẫn cảm run run, cái phản ứng không lưu loát này lại khiến anh có cảm giác nghi hoặc, không phải là chưa từng bị người khác chạm qua như thế chứ. Tay của anh lướt qua phần bụng bằng phẳng của Lê Tuần, dừng lại tại vị trí kia của cậu, giữa hai chân phát nhiệt, bởi vì mới vừa được hôn và vuốt ve, chỗ đó đã ngẩng đầu, tinh thần sáng láng biểu thị công khai sự hiện hữu của nó. Anh cầm chặt chỗ đó, dùng kỹ xảo khuấy động, du͙© vọиɠ của cậu thức tỉnh rất nhanh, nhiệt độ nóng như lửa tràn ngập trong lòng bàn tay.
Trong cơn ngủ mê, Lê Tuần vô thức giãy dụa, Sở Diệc Mạc ấn chặt eo của cậu, tách hai chân cậu sang hai bên, vuốt ve du͙© vọиɠ của cậu, thỉnh thoảng vuốt ve cánh tay cậu, cánh tay
vừa tròn trịa vừa rắn chắc, không khỏi làm anh nghiện vuốt ve nhiều hơn, thuận tiện động tác vuốt ve du͙© vọиɠ của cậu cũng nhanh hơn.
“Ưm… Không…” Kỹ xảo vuốt ve vô cùng cao, khiến cho người mới như Lê Tuần bắt đầu thở dốc, cho đến khi du͙© vọиɠ đạt đến đỉnh cao dưới sự châm ngòi thổi lửa của đối phương, mới có thể hô hấp thuận lợi lại.
Sắc mặt Sở Diệc Mạc diễm lệ, khẽ liếʍ chất lỏng trong tay, ánh mắt cuồng nhiệt nhìn chằm chằm Lê Tuần: “Hương vị đậm đặc như thế, chẳng lẽ em chưa từng chạm qua thân thể của mình?”
“Ô…” Lê Tuần suy yếu thở dốc, trên mặt cùng cổ đều ướt đẫm mồ hôi, mấy sợi tóc mất trật tự rơi tán loạn trên má cậu, vài sợi tóc hơi dài dính trên trán, đôi mắt mơ hồ lấp lánh, không có tiêu cự nhìn anh.
Sở Diệc Mạc ôm lấy thân thể anh tuấn của cậu, để sát chóp mũi vào khuôn mặt trắng nõn, giống như một con mèo hít lấy cái loại hơi thở nhẹ nhàng khoan khoái trên người cậu, thỉnh thoảng hôn hôn đôi môi xinh đẹp, dùng lực đạo rất nhẹ rất nhẹ mang theo hơi nóng ẩm ướt.”Em đừng có ngủ.”
Lê Tuần nặng nề cắn môi, cảm thấy mê mang đối với những gì đã phát sinh trên người mình, đến tột cùng là chuyện gì đã xảy ra, tại sao thân thể không thể động đậy được, không đợi cậu suy nghĩ rõ, Sở Diệc Mạc nâng tay của mình lên, để nửa người dưới của cậu lơ lửng, lộ ra bộ vị tư mật nhất, từ đằng sau, bàn tay dính chất lỏng nóng ướt thăm dò đυ.ng đυ.ng hậu huyệt, theo bản năng cậu co rút cả người lại, ý thức không rõ hỏi.
“A…… Làm gì vậy?”
“Anh đang yêu thương em.” Sở Diệc Mạc mỉm cười trấn an, không muốn để cậu chống cự chuyện cần làm tiếp theo của mình, cho dù kêu anh ngừng cũng không có biện pháp khống chế du͙© vọиɠ nữa rồi, anh xâm nhập ngón tay vào cái địa phương chật hẹp kia: “Ở đây chưa có người chạm qua sao?”
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Tham Hoan (Tham Lam Hạnh Phúc)
- Chương 9