Một cái cọ cọ này hoàn toàn xong rồi, đáy mắt Sở Diệc Mạc rào rạt dục hỏa thiêu đốt, sợi dây lí trí trong đầu cũng “Bựt~” một tiếng đứt đôi, anh ôm cổ Lê Tuần, rất chặt chẽ, thanh âm từ tính bởi vì tìиɧ ɖu͙© mà khàn khàn: “Em đang dụ dỗ anh sao?”
“Ưm…” Sắc mặt Lê Tuần hồng nhuận phơn phớt, có vẻ không rõ ràng lắm chuyện phát sinh trên người mình, chỉ vùi mặt vào l*иg ngực của anh, lông mi dịu dàng ngoan ngoãn rủ xuống, cánh môi hồng hồng phát ra thanh âm rêи ɾỉ nhỏ vụn.”Đừng……..Đừng đi…”
“Đây là do chính em dán lên đấy, đừng trách anh lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, có điều nhiệt độ cơ thể của em cao như thế, đổ một chút mồ hôi sẽ thoải mái hơn.” Sở Diệc Mạc thì thào nói, ngăn chặn thân thể Lê Tuần, một lần nữa hôn cặp môi ướŧ áŧ đỏ mọng của cậu, lúc này anh rất dịu dàng, chỉ ngậm hút nhẹ ở môi cậu, ôn như giống như sợ gây tổn thương cho cậu.
Vật thể trơn mịn xông vào miệng, vừa ướt vừa mềm, Lê Tuần nhịn không được cắn xuống, lúc này cảm thấy bàn tay lớn bên hông lại buộc chặt hơn một phần, đầu lưỡi thô bạo xâm nhập trong khoang miệng trở mình càn quấy, cướp lấy hô hấp của cậu, hôn càng lúc càng sâu.
Trong khi hôn như vậy, Lê Tuần cảm thấy thân thể bắt đầu nhũn ra…, cảm giác choáng váng trong đầu khuếch tán nhiều hơn, cậu cảm thấy cánh môi bị ngậm lấy nhẹ nhàng hút, lúc cậu bắt đầu run rẩy thì trùng trùng điệp điệp cắn xuống, đau đớn đánh úp lại, cái đầu lưỡi nóng ướt kia lại trấn an liếʍ liếʍ môi cậu, rất ngứa…
Cảm giác tê dại khó nói lên lời từ cánh môi lan tràn ra ngoài, ý thức của cậu hỗn loạn, cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, một đôi tay nóng hổi lớn đi vào bụng cậu, nhẹ nhàng xoa bóp qua lại, thuận theo từ bụng đi xuống, cho đến sờ vào hạ thể của cậu.
Chỗ đó ấm áp, không có dấu hiệu thức tỉnh, tay Sở Diệc Mạc ngừng lại ở nơi đó, ngón tay thon dài bao lấy, muốn kí©h thí©ɧ du͙© vọиɠ của cậu, bắt đầu có kỹ xảo chậm rãi xoa bóp, khiến thứ đó trong lòng bàn tay của mình nóng lên, phát nhiệt, bành trướng.
“A a… Không…” Trong cổ họng Lê Tuần phát ra một chuỗi lẩm bẩm mơ hồ không rõ, thanh âm như vậy nghe càng mê người, thế là cặp tay đang vuốt ve du͙© vọиɠ của cậu trở nên càng làm càn thêm, càng ào ạt hơn.
Một luồng sóng kɧoáı ©ảʍ từ dưới thân kéo lên, thời gian trôi qua thắt lưng dần tê dại, nhịn không được bắn ra, sau khi phóng thích Lê Tuần nằm trên giường, cậu cuộn người lại, lông mi đen dài buông xuống, l*иg ngực rắn chắc kịch liệt phập phồng, trên thân thể cường tráng bao phủ một tầng mồ hôi dày.
“Thoải mái không?” Hô hấp ướŧ áŧ rơi bên gáy, môi Sở Diệc Mạc thuận theo bờ vai đi đến ngực, tham lam gặm cắn da thịt chặt chẽ của cậu, cho đến khi toàn thân cậu phát run, bởi vì tiếp xúc vuốt ve mà làn da mẫn cảm đỏ ửng.
Nóng quá… Có một loại nhiệt độ quái dị tràn ngập trong thân thể, Lê Tuần muốn ngăn chặn cảm giác kỳ quái trong thân thể, đôi tay lửa nóng kia vuốt ve lại thân thể của cậu, thân thể mẫn cảm rất nhanh đã có phản ứng, cậu ngẩng đầu lên, khó nhịn thở dốc.”A… Không…”
“Em thực mẫn cảm.” Sở Diệc Mạc nhẹ nhàng nói, sau đó cắn môi cậu, rồi mới, không thể kìm được kéo chân của cậu ra, lộ ra cái hậu huyệt chặt chẽ bị che dấu.
“Anh…Anh a…” Ánh mắt nóng rực nguy hiểm rơi trên người, trong lúc mơ màng hai chân bị kéo ra, Lê Tuần nhạy cảm cảm thấy không đúng, không kịp ngăn cản, ngón tay có dính chất lỏng ướŧ áŧ đã thâm nhập vào thân thể.
“Ô… Ưm…Không được ──” Thân thể bị dị vật xâm nhập, Lê Tuần vô thức co lên, hai chân phản xạ đá lên người anh, chỉ là sau khi cơ thể đạt cao trào, không có bao nhiêu khí lực, hơn nữa hai chân bị ấn chặt, thân thể không có biện pháp động, cậu khó chịu, vô thức kẹp chặt người xâm nhập.
Hô hấp Sở Diệc Mạc nặng thêm vài phần, trong lúc này vách tường vừa chặt vừa ngọt, nhiệt độ rất cao, chặt chẽ bao trùm ngón tay của anh, khiến anh hận không thể thô bạo chà đạp.
Nhưng mà như vậy sẽ làm thương tổn đến cậu, cho nên kiềm chế xúc động, xác định thân thể của cậu có thể thừa nhận du͙© vọиɠ của anh, mới dùng cái thứ vừa to vừa dài của mình ma sát cửa vào đo đỏ đang co rút, nghe thấy Lê Tuần phát ra tiếng rên, chậm chạp đưa du͙© vọиɠ xỏ xuyên vào trong.
Thân thể của cậu vừa chặt vừa nóng, tốn một phần sức lực rất lớn mới đưa đỉnh cực đại xâm nhập vào thành trong nóng rực, trong quá trình này Sở Diệc Mạc không dám thô bạo, thân thể nam nhân dị thường yếu ớt, không phải tùy tiện là có thể tiếp nhận du͙© vọиɠ đồng tính, anh không dám lộn xộn, chỉ là kiên nhẫn đợi Lê Tuần thích ứng.
Sau đó mới tận lực áp hai chân của cậu sang hai bên, khiến toàn bộ hạ thân bạo lộ trong tầm mắt, bởi vì du͙© vọиɠ cường hành cắm vào mà cái cửa vào hẹp hòi kia trở nên đỏ tươi, cái trung tâm đỏ tươi kia đang cuộn chặt lấy cực đại thô hồng, kết hợp sâu như thế làm Sở Diệc Mạc nhiệt huyết sôi trào
Anh bắt đầu va chạm vào thành trong chặt chẽ, nội dung sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu, lại nằng nặng đỉnh tiến vào chỗ sâu nhất trong thân thể này, luật động đơn giản đã có thể dâng lên kɧoáı ©ảʍ điên cuồng, chưa bao giờ có tình huống nào khiến anh trầm mê như thế, cái này phải quy kết cho việc bất đồng đối tượng, người yêu thích đang ở trước mặt anh, nhịn không được đem cảm tình đầy tràn trong ngực thốt ra: “Lê Tuần, anh thích em.”
“A… Ưm, a…” Lê Tuần phát ra rêи ɾỉ nhỏ vụn, thân thể cao lớn cũng đổ một tầng mồ hôi, cậu dồn dập thở dốc, thân thể không có biện pháp cử động, chỉ có thể mặc cho người da^ʍ mỹ phía trên xỏ xuyên qua thân thể của cậu.
Giằng co luật động như vậy thật lâu, vật cứng cực nóng đυ.ng vào địa phương mẫn cảm, toàn thân Lê Tuần tê dại, thắt lưng cũng run rẩy: “A… Không được…”
Sở Diệc Mạc thò tay nắm lấy hai điểm nổi lên trước ngực cậu, tùy ý xoa nắn, cảm thấy rõ ràng du͙© vọиɠ của cậu đã có phản ứng, hậu huyệt chặt chẽ cũng co rút lại…, anh đột nhiên quấn chặt thắt lưng của cậu, cường lực xông tới thân thể cậu, dùng sức thỏa mãn người phía dưới, không ngừng xâm nhập, không ngừng cùng cậu quấn giao
“A… Không…” Tóc tai Lê Tuần hỗn loạn, thân thể giãy dụa muốn tránh, lại đổi lấy va chạm thô bạo, mỗi một lần đều đυ.ng vào cái địa phương mẫn cảm kia, không bao lâu sau cậu rêи ɾỉ thành tiếng, mồ hôi cũng dính đọng trên lông mi, ướŧ áŧ tỏa sáng.
Sở Diệc Mạc tham lam hôn sạch, đôi môi màu đỏ thuận theo mắt của cậu thè lưỡi ra liếʍ xuống dưới, sau đó, mới khát khao hôn cậu, dây dưa quấn lấy đầu lưỡi nóng ướt của Lê Tuần.
“A…Ưm… Ưm…” Lê Tuần nôn nóng lắc đầu, muốn tránh đi nụ hôn đang cướp lấy hô hấp của mình, chỉ là nụ hôn kia của anh lại dị thường bá đạo, không cho cậu có một tia chống cự, cậu bị hôn đến thiếu dưỡng khí, cần nhờ anh thổi khí cho mới có thể hô hấp.