Chương 7: Thầy có thể dạy cho em một chút được không? Dạy giường diễn

【 Trọng điểm là xem cô diễn thật ra giống như một cái máy làʍ t̠ìиɦ không có cảm xúc. 】

Cô đương nhiên không có cảm tình, đó là diễn kịch, diễn giường chiếu cũng là giả, là quay phim! Cô có thể có cảm tình gì?

“Em biểu diễn, nhiều nhất tôi cho em 50 điểm, cách tiêu chuẩn vẫn còn rất xa.”

Nghe được thành tích không đạt tiêu chuẩn của bản thân, Hoàng Giai Lâm tức khắc khẩn trương, việc này này quan hệ đến chuyện về sau cô có thể không nhận được bằng tốt nghiệp.

“Vậy thầy Từ có thể hay không chỉ em một chút em làm như thế nào để diễn tốt được không ạ?” Hoàng Giai Lâm thành khẩn hỏi. Anh có thể chỉ cho cô không? Cô còn nợ học phí, tuy rằng trốn học, nhưng là danh sách học còn đó.

Từ Ngạn Thanh nói: “Đương nhiên có thể, ví dụ như cảnh giường chiếu kia của em…”

Mặt của Hoàng Giai Lâm lập tức nóng lên, cô không phải nhờ anh chỉ đạo cảnh giường chiếu, cô chỉ nhờ anh dạy cô cảnh khóc thôi.

Hơn nữa hiện tại là hiện trường phát sóng trực tiếp, rất là thẹn thùng.

Thầy giáo đã nói sẽ chỉ dạy cảnh giường chiếu cho cô, cô không thể nói không được. Từ Ngạn Thanh dạy giống như lúc giảng bài chuyên ngành cho cô, chuyện này vốn là trong phạm trù của anh.

“Thầy Từ, cảnh giường chiếu này nên diễn như thế nào?” Hoàng Giai Lâm nói xong lời này, gương mặt của cô cũng đỏ thành quả táo. Đôi mắt buông xuống, không dám nhìn thầy giáo của bản thân.

【 Cô gái này quả thật tâm cơ, vậy phải xem thầy Từ có thể bị lừa hay không. 】

【 Lầu trên câm miệng đi, cô ấy không tâm cơ, vậy cô đi biểu diễn cho tôi xem sao? 】

【 Chờ mong Giai Lâm và Từ ảnh đế diễn cảnh giường chiếu 】

Nhiệt độ của Hoàng Giai Lâm và Từ Ngạn Thanh cao hơn nhiều so với nhiệt độ của những phòng khác, bởi vì mấy phòng kia còn đang nói đến chuyện khác.

Từ Ngạn Thanh dựa lại, duỗi tay ngăn eo cô lại, cả người của Hoàng Giai Lâm run lên, hương nước hoa tự nhiên của lập tức bao lấy toàn thân của cô, làm đầu óc cô đều ong ong cả lên, bàn tay của Từ Ngạn Thanh đỡ bên hông của cô cũng trở nên nóng rực vô cùng.

Cô theo phản xạ có điều kiện bám lấy cánh tay của anh, lần đầu tiên tiếp xúc gần với thầy giáo của mình như vậy, nhìn kỹ gương mặt kia của Từ Ngạn Thanh, cảm giác anh rất đẹp trai, đôi mắt sâu thẳm như nước mùa thu, mi như cánh quạt, chớp mắt 1 cái đã khiến người bị cuốn vào.

Trách không được anh là nam thần cổ trang, đều do cô trước kia quá kính sợ thầy giáo của mình, chưa từng chú ý quá mức đến vẻ bề ngoài của anh, bây giờ vừa nhìn liền thấy chính mình quá nông cạn.