"...Là mày có thể tránh xa anh trai tao được không? Nếu mày thiếu đàn ông, em gái đây có thể tiêu tiền thuê cho mày vài người."
Lần này thì Tang Ngưng thực sự ném điện thoại ra xa. Cô rút lại lời nói trước đó của mình.
Rút lui khỏi giới giải trí, nhất định phải rút lui!
Hai mươi triệu fan trên Weibo toàn là antifan, còn chơi cái gì nữa? Cô không muốn mỗi ngày vừa mở mắt ra đã phải đấu trí đấu dũng với đám anti.
Đang bực bội, chiếc điện thoại bị ném đi kia lại reo lên không đúng lúc. Tang Ngưng nhặt điện thoại lên nghe, là cuộc gọi của người quản lý.
"Chị ơi, một tin tốt một tin xấu. Tin tốt là 《Gặp Gỡ Nông Thôn》 đã gửi lời mời cho chị, tin xấu là chị phải dẫn theo một người trong gia đình tham gia ghi hình."
《Gặp Gỡ Nông Thôn》?
Chẳng phải nguyên chủ đã chết khi quay show này sao?
Cô định nhân lúc góc quay khuất tầm nhìn, đẩy Chu Tịch từ trên vách núi xuống, kết quả Chu Tịch khẽ nghiêng người, cô lại vì dùng sức quá mạnh mà lao thẳng xuống, "bùm" một cái, đi đời nhà ma.
Nghĩ thôi đã thấy xui xẻo, thế là Tang Ngưng dứt khoát từ chối người quản lý: "Cảm ơn lời mời, nhưng tôi đã quyết định rút lui khỏi giới giải trí rồi."
Không cho người quản lý cơ hội thuyết giáo, Tang Ngưng trực tiếp cúp máy tắt nguồn.
Lúc này, trong đầu lại vang lên giọng nói lạnh lùng như máy móc.
"Ký chủ, cô đã bị ràng buộc với hệ thống đào tạo ngôi sao hàng đầu, muốn rút lui cũng không kịp nữa rồi."
...
Tang Ngưng tuy cảm thấy bất lực nhưng chẳng hề để tâm đến lời nói của hệ thống.
"Ồ? Tôi đã tuyên bố rồi, giờ anh nói vậy cũng muộn rồi."
Bị phớt lờ, hệ thống có chút bực bội: "Ký chủ, tôi khuyên cô nên thu hồi lời nói của mình, hiện tại giá trị sinh mệnh của cô là 0, chỉ có nghiêm túc hoàn thành nhiệm vụ mới có thể sống sót trong thế giới này."
Tang Ngưng lật người: "Tùy anh, dù sao tôi cũng đã chết một lần rồi có kinh nghiệm, không ngại chết thêm lần nữa."
"Thật sao?" Giọng nói của hệ thống trở nên âm trầm, "Giá trị sinh mệnh càng thấp càng xui xẻo, bất cứ lúc nào cũng có thể chết bất đắc kỳ tử, hơn nữa cách thức chết rất đa dạng, cũng rất đau đớn."
"Thôi đi, anh biết tôi kiếp trước chết thế nào không?"
"Rơi xuống vách núi chết tan xác."
"Thế còn chưa đủ đau đớn sao?"
"Cô nghĩ tôi sẽ sợ à?"
Tang Ngưng căn bản không coi lời nói của hệ thống ra gì.
"Thật sao? Vậy tôi sẽ để ký chủ trải nghiệm một lần cái chết nhẹ nhàng nhất nhé."
Hệ thống vừa dứt lời, Tang Ngưng liền cảm thấy một luồng nhiệt nóng rực đột nhiên ập đến, ngũ tạng lục phủ như bị lửa thiêu đốt, trên trán lấm tấm mồ hôi lạnh, nhưng cô đau đến nỗi không thể phát ra một âm thanh nào.
Tang Ngưng nghiến răng không kêu một tiếng, hệ thống đột nhiên hoảng hốt, đây là gặp phải xương cứng rồi?
Nếu cô thà chết trong đau đớn cũng không chịu nhận nhiệm vụ, vậy nó sẽ bị hủy diệt mất!
Cứng không được, hệ thống quyết định dùng mềm, lấy tình cảm ra thuyết phục, để Tang Ngưng thương tình mà giúp nó.
Kết quả vừa định mở miệng, liền nghe thấy giọng nói yếu ớt, đứt quãng của Tang Ngưng.
"Tôi... nhận nhiệm vụ... Ai bảo tôi là người... yêu quý sự sống... nỗ lực sống... chứ."
"Tục ngữ nói có câu... chết gục còn hơn chết đứng..."
Hệ thống: ...
Xin lỗi, là nó đã đánh giá cao Tang Ngưng rồi!
Mà tục ngữ có nói thế à?
Hệ thống cũng không dài dòng, im lặng vài giây rồi bắt đầu nói cho Tang Ngưng biết quy tắc nhiệm vụ.
"Giá trị sinh mệnh đạt 100 cô mới có thể sống sót trong thế giới này, muốn nhận được giá trị sinh mệnh phải tích lũy fan Weibo. Cứ tăng 10 triệu fan sẽ nhận được 10 điểm giá trị sinh mệnh, trong vòng một năm tăng 100 triệu fan sẽ nhận được 100 điểm giá trị sinh mệnh.