Chương 11

Bởi vì tổ chương trình gây sự, Tô Quân Bạch đứng hạng nhất theo chiều số dương biến thành đứng thứ nhất theo chiều đếm ngược, mặc dù đội khác cũng bị ném trứng thối, nhưng không nhiều như Tô Quân Bạch.

Cho nên kết quả cuối cùng tổng hợp lại là Lục Úc hạng nhất, số phiếu của anh sau khi bị trứng thối làm mất tác dụng thì còn lại hơn năm trăm vạn.

Đương nhiên kết quả này khiến fan hâm mộ của Lục Úc xúc động nhất.

Cục cưng LY: “Ha ha ha tôi thích cú đảo ngược này quá, chồng tôi hạng nhất, có phải sẽ được bữa tiệc sang trọng hay không nhỉ.”

A Hoa Sơn luận kiếm: “Con trai Úc con trai Úc, mẹ yêu con, hừng hực.”

Chỉ thích uống rượu: “A a a, đã lắm, quét sạch Tô Quân Bạch, đúng là chồng tôi càng khiến người ta yêu thích hơn.”

……

Hạng hai là Thi Bách Thủy, hạng ba là Miêu Họa Họa, hạng bốn là Dịch Kinh Hòa, xếp cuối cùng là Tô Quân Bạch.

Những người khác khá hài lòng với kết quả này, Tô Quân Bạch thì mặt đen suốt cả hành trình, xong đời rồi, xuất chiến chưa thắng thì người đã chết trước, vốn tưởng rằng có thể mang theo em gái bay cùng, kết quả máy bay rơi.

Đạo diễn tuyên bố đãi ngộ đặc quyền của hạng nhất: "Phần thưởng của hạng nhất là du lịch xa hoa cộng thêm bữa tiệc sang trọng, chúc mừng Lục Úc.”

Có nhân viên công tác đi lên đưa cho Lục Úc một tấm thẻ màu đỏ, anh nhận rồi nói một tiếng cảm ơn, ánh mắt hâm mộ của những người khác đều nhìn sang.

Điền An An cười điềm tĩnh đứng ở bên cạnh anh: "Lục Úc, chúc mừng anh nhé, anh thật sự rất lợi hại.”

Lục Úc cất tấm thẻ vào trong túi, nhẹ nhàng trả lời cô ta: "Cảm ơn, là fan hâm mộ của tôi lợi hại.”

Điền An An đan hai tay để ở trước người, đứng tư thế rất thục nữ, cô ta hơi nghiêng đầu nhìn anh: "Tôi cảm thấy anh cũng rất lợi hại, không chỉ có hát hay, đóng phim cũng tốt, khó trách có nhiều người thích anh như vậy, khi nào tôi có thể giống anh thì tốt rồi.”

Lục Úc: "Ừm, quá khen.”

Anh không quen cô ta, tại sao làm ra dáng vẻ quen biết vậy.

Vẻ mặt của Lục Úc thờ ơ, không có hứng trả lời.

Điền An An đã nhận ra, cô ta hơi đau lòng, cô ta nói không đúng chỗ nào à? Vì sao không muốn nói chuyện với cô ta? Bị anh ghét ư?

Cô ta nói nhỏ: "Thật xin lỗi.”

Lục Úc: "?”

Gì vậy trời? Vì sao đột nhiên xin lỗi?

Vĩ độ tư duy của phụ nữ chuyển hướng sinh động như vậy sao?

Cư dân mạng xem phát sóng trực tiếp.

Quần chúng ăn dưa: “Ba giây tôi không xem, đây là tình huống gì vậy? Lục Úc bắt nạt người mới à?”

Cậu bé Úc đáng yêu nhất thế giới: “Đương nhiên là không, cậu bé Úc nhà tôi làm sao có thể bắt nạt người khác, chỉ là nói chuyện phiếm bình thường, ai biết được đột nhiên cô ta xin lỗi.”

Tiểu tiên nữ An An: “Mặc dù là như thế, thái độ của Lục Úc quá lạnh lùng, An An của chúng ta tốt tính quá, nên mới bị người ta lạnh nhạt.”



Đoạn nhạc đệm nhỏ này cũng không thể làm nổi lên bọt nước quá lớn, một là Lục Úc không có quá nhiều anti-fan, hai là ống kính cũng không dừng lại ở bên này quá lâu.

*

Hạng nhất đến tay Tô Quân Bạch rồi còn bay mất, còn rơi lên đầu người đáng ghét nhất, tất nhiên chuyện này không vui.

Anh lên tiếng: "Du lịch và bữa tiệc xa hoa là như thế nào?”

Đạo diễn cũng không nói rõ: "Rốt cuộc xa hoa đến mức nào, đợi đến khi mọi người đứng thứ nhất thì có thể cảm nhận được, cho nên mọi người phải hăng hái lên.”

Tô Quân Bạch rất muốn phẫn nộ: "Hăng hái lên thì có tác dụng à? Còn không phải bị các anh làm trái kịch bản, chương trình đã ghi hình nhiều kỳ như vậy, khi nào thì các anh có thể làm người? À, hình như trước nay chưa từng làm, lần này càng máu chó hơn lần khác.”

Tô Chi: "!”

Ông trời ơi, có thể nói chuyện không cần thẳng thắn đến như vậy hay không, rất dễ bị ăn chửi.

Cô nói thêm: "Ý của anh trai tôi là, quy tắc của tổ chương trình các anh mới lạ, làm người ta không nghĩ ra được, coi như hăng hái lên thì cũng vô dụng, sắp tới anh ấy cũng sẽ nỗ lực.”

“Chính là như vậy.”

Tô Quân Bạch: "?” Không phải.

Anh không có ý này? Anh đang mắng chửi tổ chương trình, anh không hề khen họ mà!

Hiện giờ em gái chưa gặp phải đòn vô nhân đạo của tổ chương trình, cho nên mới nghĩ như vậy.

Chờ đến khi cô chính thức ghi hình chương trình thì sẽ được trải nghiệm, đến lúc đó chắc chắn sẽ muốn mắng tổ chương trình không phải người hơn anh.

Đạo diễn: "A ha ha ha, hóa ra Tiểu Bạch nghĩ như vậy, thế thì rất tốt, mong chờ biểu hiện sau này của các cậu, tranh thủ đoạt lại hạng nhất nhé.”

Dân mạng xem phát sóng trực tiếp cũng cười.

Con gái phải tự do phóng khoáng: “Ha ha ha, phiên dịch của em trai muốn tôi phải cười chết à? Tiểu Bạch: Tôi không nghĩ như thế, ý của tôi là như vậy! Em trai: Không, anh không nghĩ như vậy.”

Tìm kiếm tìm kiếm: “Em trai giỏi ăn nói nha, EQ cao hơn anh trai nhiều.”

Ta cùng Tiểu Bạch và em trai là người một nhà: “Ha ha ha, em trai quá đáng yêu.”

……

Trong đó cũng có anti-fan bóc phốt.

“Bó tay, Tô Quân Bạch muốn giúp em trai anh ta xây dựng hình ảnh sao? Kẻ đấm người xoa.”

“Chính xác, trông em trai anh ta còn nhỏ tuổi, có lẽ còn đang đi học, vậy là chuẩn bị vào giới kiếm tiền ư?”



Có mấy anti-fan nhảy lên chạy xuống bị fan hâm mộ đè đầu phải bỏ chạy.

Tiếp theo đạo diễn tuyên bố phương thức đi du lịch của những khách mời khác.

Hạng hai —— Xe BMW.

Hạng ba —— Xe ô tô nhỏ.

Hạng bốn —— Xe buýt.

Hạng năm —— Không có xe.

Nhân viên công tác đi lên phát toàn bộ tấm thẻ tương ứng cho họ.

Tô Chi và Tô Quân Bạch không có xe, cho nên không có thẻ.

Dịch Kinh Hòa đứng ở nơi cách Tô Quân Bạch không xa, từ khi bắt đầu đi vào phòng nghỉ đã muốn tìm cơ hội nói chuyện với Tô Quân Bạch, nhưng vẫn không có cơ hội tốt.

“Anh Bạch đừng buồn, vừa mới bắt đầu ghi hình mà, tôi tin với năng lực của anh nhất định có thể đạt được hạng nhất.”

Câu nói này hay, cũng không phải nịnh hót thái quá.

Tô Quân Bạch nhìn đồng đội ngày xưa, vẫn là gương mặt kia, khuôn mặt thanh tú của thanh niên da trắng sữa, rất thích cười, dáng vẻ rất đơn thuần.

Cách nói chuyện cũng giống trước đây, nhưng từ khi gặp anh ta và một phú bà từ trong phòng đi ra với cử chỉ thân mật ở khách sạn, nhìn anh ta, trong lòng anh cảm thấy là lạ.

Mặc dù sau này anh ta giải thích với anh, người đó là dì của anh ta.

“Ừ, anh cũng phải cố gắng lên.”

Dù sao cũng là đồng đội trong tìm kiếm tài năng đã cùng nhau đổ mồ hôi hằng đêm mà không ai biết, lúc ấy các đồng đội khác đều không thích tính cách của anh lắm, chỉ có Dịch Kinh Hòa đáp lại anh.

Dịch Kinh Hòa gật đầu, cười nói: "Tôi sẽ cố gắng, nhất định sẽ noi theo anh Bạch.”

Tô Quân Bạch: "Vậy anh cố lên.”

Anh không còn hứng trả lời, Dịch Kinh Hòa còn muốn nói gì đó, thì câu nói an ủi của Điền An An vang lên đúng lúc.

“Đúng vậy, chương trình mới bắt đầu, mặc dù bây giờ các anh đứng cuối cùng, nhưng không gian thăng cấp của chúng ta lớn nhất trong các đội, tuyệt đối không nên vì chuyện bị ném trứng thối mà buồn, em chờ các anh đuổi kịp và vượt qua tụi em, cố lên.”

Cô ta hơi mỉm cười, làm một động tác tay cố lên với vẻ dí dỏm về phía họ.

Làm nữ chính thăng cấp trong truyện về giới giải trí, Điền An An có chút sắc đẹp, lại dịu dàng thận trọng giống như hoa giải ngữ, có thể giành được cảm tình của người khác nhất.

Ấn tượng của Tô Quân Bạch về cô ta cũng không tệ lắm, hơn nữa cô ta lên tiếng kịp thời, tâm tình không tệ nên anh chuẩn bị đáp lời.

Tô Chi vẫn luôn yên lặng quan sát tất cả mọi người thì nhìn thấy Điền An An đi sang đây, ngay lập tức kéo vang chuông cảnh báo!

Ở trước ống kính, đương nhiên cô không thể kéo thẳng anh hai đi, chỉ có thể đi lên phía trước bước chân của anh hai, sau đó không cẩn thận dẫm phải —— chân của anh.

“Á…”

Tô Chi hỏi: "Anh làm sao vậy? Không khỏe chỗ nào?”

“Em…”

“Anh nói gì? Anh không nói thì làm sao em biết!”

“Dẫm…”

“Anh nói nhanh lên? Tại sao không nói gì?”

“Chân…”

“Rốt cuộc anh bị làm sao vậy?”

Tô Quân Bạch: "…” Tự kỷ rồi.

Em gái, em có thể để cho anh nói hết câu không, em dẫm phải chân anh rồi!

Ôi!!!