Chương 44. Cảm giác thoả mãn quỷ dị.

“Bé con, ngày mai chú phải đi thành phố B, chắc phải mất một tuần” Nghiêm Luật Xuyên dùng ngón tay cuốn lấy mấy lọn tóc của cô nghịch.

“À? Lâu vậy sao?” Thẩm Đồng từ trong ngực anh nhìn lên, bàn tay chống trên giường.

“Vậy....vậy...” Thẩm Đồng nhíu mày lại, đàu dựa vào ngực người đàn ông,”Vậy môn toán con phải làm sao đay? Chú, môn toán khó lắm!”

Ai tới cứu cô môn toán đi! Thẩm Đồng ở trong lòng hò hét.

“ Con chỉ nghĩ mỗi môn toán thôi à?” Nghiêm Luật Xuyên vừa tức giận, vừa buồn cười.

“Chú, chú phải nhanh trở về với con!” Thẩm Đồng vội an ủi nói,” Con sẽ nhớ người”

“Mỗi ngày đều nhớ người 20 tiếng” Thẩm Đồng hôn khoé miệng người đàn ông, hình như nhớ ra chuyện gì đó” Hay là 15 tiếng thôi, con còn phải tập kịch nữa”

Nghiêm Luật Xuyên nhéo mũi cô, ôm cô voà ngưch, cười mắng cô là tiểu yêu tinh không có lương tâm, còn mong mỏi cô sẽ thường xuyên gọi nói chuyện với anh.

Tuy rằng muốn nói chuyện phiếm với cô, nhưng Nghiêm Luật Xuyên suy xét rồi, sẽ không mua điện thoại cho Thẩm Đồng, trên di động có thể tiếp nhận nhiều tin tức, sợ cô còn nhỏ, dễ bị nhiễm thói xấu, anh thích bộ dáng cô mãi ngây thơ như bây giờ.

Nghiêm Luật Xuyên thích cùng Thẩm Đồng nói chuyện, cùng Thẩm Đồng nói chuyện phiếm nhẹ nhàng rất vui, cô khiến anh trở lên vui vẻ. Nhưng có đôi khi anh không hiểu rốt cuộc cô suy nghĩ chuyện gì, lời nói ra luôn làm anh cảm thấy hài hước.

Là do anh quá già rồi sao? Cùng cô có sự khác nhau? Nghiêm Luật Xuyên nghĩ thầm, Rất nhanh, liền phủ định ý nghĩ này của bản thân.

Nếu Thẩm Đồng không thíc h anh, cô vẫn chỉ có thể là của anh, huống chi cô lại thích mình như vậy, Nghiêm Luật Xuyên kiêu ngạo nghĩ, anh quen thói bá đạo, chỉ cần coi trọng chuyện gì, liền nhất định phải có được.

Nghĩ như vậy, nắm lấy bả vai cô thật chặt, chạm được khung xương gầy cộm lên, mày không ngăn được mà nhăn lại.

Dáng người Thẩm Đồng nhỏ nhắn, chỉ cao tới ngực anh, lại bóp bóp cánh tay cô, quả nhiên không được mấy miếng thịt,”Bé con, phải ăn nhiều hơn, quá gầy rồi”

“Con ăn cơm rất ngon” Thẩm Đồng phản bác lại,” Mỗi ngày đều ăn đúng giờ, không lên cân, con cũng không có cách nào nữa”

“Chắc là do con mỗi ngày đều nhớ chú quá nhiều, còn phải học tập, trí nhớ tiêu hao quá lớn, chất dinh dưỡng không kịp hấp thụ” Thẩm Đồng ôm eo anh, lời nói âu yếm mềm mại nói với anh.

“Bé con miệng sao lại nhọt như vậy, có chứa đường mật phải không? Cho chú nếm thử” Trong mắt Nghiêm Luật Xuyên mang ý cười, ngậm lấy miệng cô gái. Thẩm Đồng nhắm mắt lại, động tình đáp lại anh, đầu lưỡi hai người quấn nhau, giống như hai con chim cổ liền kề.

Đáng tiếc, thời gian tình cảm chưa được bao lâu, “cộc cộc” một tiếng, cửa lớn mở ra.

Thẩm Đồng ngẩng đầu, cánh môi tách rời, nụ hôn nồng nhiệt gián đoạn, “Cô đã về rồi!”

“Chú, người đi bồi cô đi, hôm nay chú ở bên canh con nhiều rồi!” Ngữ khí có chút buồn.

Nghiêm Luật Xuyên liếʍ mυ"ŧ cổ cô, không di chuyển, hơi thở nồng cháy phả lên cổ cô gái.

“Chú, con muốn chuẩn bị bài, nếu người không đi, thành tích của con sẽ tụt mất, nên làm gì bây giờ?” Thẩm Đồng làm nũng, tay phe phất với anh”Chú, con thích người nhất, chú hãy thương cho thành tích của con đi”

Nghiêm Luật Xuyên đương nhiên biết có Thẩm Đồng dụng ý, anh cắn môi dưới cảu cô một cái, không nói gì, rơif khỏi phòng.

Không thể ở thời điểm mấu chốt thế này mà bị phát hiện được, cô còn chưa công lược thành công.

Thẩm Đồng khẩn trương chạy đến cạnh cửa nghe lén tiếng động bên ngoài, trong lòng không ngừng khẩn cầu Hạ Tri Hạ chưa lên lầu.

Nghiêm Luật Xuyên mới vừa đi đến phòng khách phụ, thì gặp Hạ Tri Hạ.

Cô đó lấy, ngữ điệu quan:”Ăn cơm chưa?”

Nghiêm Luật Xuyên đột nhiên ý thức được, đã 8 giờ tối rồi, Thẩm Đồng còn chưa ăn cơm. Lúc đón cô về tới nhà liền ép cô ra cᏂị©Ꮒ, cũng chưa uống một giọt nước, khẳng định giờ này cô đã đói lả.

Nghiêm Luật Xuyên nổi lên một tia đau lòng, nói: “ Anh đi nấu cơm là được, em đừng vội”

Hạ Tri Hạ là bác sĩ, thường có việc phải tăng ca, nấu cơm đều đã có cô giúp việc nấu, nhưng mấy nay cô ấy về quê có việc, đều không có ai lo nấu cơm cả.

Hạ Tri Hạ gật đầu, cô từ đáy lòng cảm kích Nghiêm Luật Xuyên có thể thông cảm cho công việc của mình.

Nói tiếp, cô cũng áy náy, quanh năm suốt tháng chỉ được mấy ngày mới có thể cùng nhau ăn chung một bữa cơm, nhưng cô vẫn luyến tiếc công việc của bản thân.

Hạ Tri Hạ ở trong lòng thở dài, sự nghiệp với gia đình thật là lưỡng nan.

Nghiêm Luật Xuyên đi vào phòng bếp, anh chỉ biết nấu mì trứng, làm thêm mấy cây rau xanh, không biết Thẩm Đồng có thích ăn không.

Anh bưng lên lầu, đẩy cửa ra, phát hiện Thẩm Đồng đang làm bài tập.

“Ăn chút đi đã, rồi học sau” Nghiêm Luật Xuyên bỏ bát mì xuống, ngồi ở một bên.

Nghiêm Luật Xuyên ăn cái gì cũng rất nhanh, ăn được bảy phần đã thấy no, rồi dừng lại nhìn cô ăn.

Thẩm Đồng ăn gì cũng nhai kĩ nuốt chậm, không phát ra âm thanh, nhìn rất thoải mái.

Anh luôn cảm thấy Thẩm Đồng với anh ăn chén mì giống nhau nhưng hương vị lại không giống, giống như chén của cô có hương vị ngon hơn vậy.

Mặt Nghiêm Luật Xuyên đưa tới trước mặt Thẩm Đồng, không cho cự tuyệt, nói” Con ăn của ta” Rồi tự mình bưng chén của cô, ăn một miếng thật to.

Thẩm Đồng kinh ngạc đưa mắt nhìn anh, nhưng không chê, tiếp tục ăn chén mì của anh.

Nghiêm Luật Xuyên ăn mấy miêngs là hết sạch mỳ trong chén, xác thật mỳ sợi trong chén cô ngon hơn.

Anh nhìn cái miệng nhỏ đang ăn chén mỳ của mình, trong lòng dâng lên sự thoả mãn quỷ dị.

Anh hy vọng Thẩm Đồng thương anh, ăn anh, dùng anh, tốt nhất là trên người tất cả đều phải khắc tên của anh.:)))))))))))

Mình xin phép xin donate từ các bạn, tùy vào sự ủng hộ của các bạn, đây không phải là bắt buộc. Ai có lòng ủng hộ thì có thể gửi vào stk ngân hàng MB của mình là 0336295543.XIN NHẮC LẠO LÀ: DONATE LÀ KHÔNG BẮT BUỘC BẤT CỨ AI, TÙY VÀO SỰ ỦNG HỘ CỦA MỌI NGƯỜI ĐỐI VỚI MÌNH Ạ. Xin chân thành cảm ơn các bạn đã đọc truyện của mình trong thời gian qua. Mình sẽ nỗ lực chăm chỉ hoàn thành bộ chuyện này sớm, trong thời gian sắp tới.