Chương 8: Hung thủ đã trốn thoát

Solo: Quân_Mạc_Tiếu

"Hân Hân, cô không dọa gã chết tươi luôn đó chứ?" Từ Lãng đi đến trước người Khâu Bồi Nhân kiểm tra, thật may, gã vẫn còn thở.

"Làm sao sẽ như vậy được? Thiên đường đêm khuya là một công viên giải trí, chứ không phải chỗ gϊếŧ người. Ông chủ, lần sau đừng bắt em phải làm mấy việc kiểu này nữa, rất không được tự nhiên. Nếu như anh thích em thì có thể...."

"Được rồi, về phòng ngủ đi."

Từ Lãng cũng sợ hết hồn khi nhìn thấy cảnh kia. Sau khi Hoàng Hân Hân biến thành ma, tính tình đã thay đổi rất nhiều, có lẽ Lâm Nghị liên quan đến việc này.

"Xịt..."

Từ Lãng lấy một lon bia từ trong tủ lạnh, mở ra rồi rót vào lỗ mũi Khâu Bồi Nhân. Trong lòng hắn từ từ xuất hiện một ý nghĩ trả thù.

"Khụ khụ... Khụ khụ...."

Khâu Bồi Nhân bị sặc bia tỉnh, sắc mặt tái nhợt, lải nhải: "Ma, có ma, có một con ma nữ ak..."

"Chú Khâu uống say rồi, trên đời này làm gì có ma?"

Từ Lãng giả vờ đỡ Khâu Bồi Nhân dậy, nói: "Dù sao bây giờ đang là ban ngày, nếu như có ma thì nó cũng chả dám xuất hiện."

"Tao thật nhìn thấy một con ma nữ rất xinh đẹp, nó còn nói thích mùi hương nam tính trên người tao..."

"Chú Khâu, chú uống say thật rồi. Từ Lãng lấy ra một vạn tệ, nhét vào tay Khâu Bồi Nhân: "Cất tiền cẩn thận, không tiễn."

Khâu Bồi Nhân cầm tiền rồi vội vàng chạy ra ngoài, cảnh tượng kinh khủng hồi nãy làm gã sợ mất mật. Từ Lãng không đi theo, mà hắn ra ngoài ban công nhìn Khâu Bồi Nhân lảo đảo bước khỏi cổng lớn của Bạch Ngọc Sách.

Khi Khâu Bồi Nhân vừa ra khỏi cổng, gã gào lên: "Mấy thằng khốn nạn này, hồi nãy tao có hét lớn đó, sao bọn mày không lao vào? Bọn mày điếc hết rồi à? "

"Ông chủ Khâu, chúng tôi vẫn ở đây từ nãy đến giờ nhưng không nghe thấy ông gọi ak."

"Đúng ak, chúng tôi chẳng nghe thấy gì hết. Có chuyện gì xảy ra vậy?"

"Ông chủ, có phải thằng Từ Lãng kia không hiểu chuyện? Tôi sẽ đi dạy bảo hắn cách làm người như thế nào."

"Được rồi, lên xe đi về."

Khâu Bồi Nhân chửi ầm lên, chẳng lẽ vừa rồi là nằm mơ? Gã lén nhìn vào văn phòng một chút, thấy Từ Lãng ở trên đó mỉm cười nhìn xuống, làm gã cảm thấy rùng mình.

Sau khi mấy tên kia rời khỏi, Từ Lãng mở cửa và đi về phía hồ nhân tạo.

Kiến trúc ban đầu đã trở thành Minh Hà bến đò, hai bức tượng vẫn còn ở đó, còn tất cả thuyền đạp biến thành những chiếc thuyền quan tài. Xem ra hệ thống không nói dối, tràng cảnh Minh Hà hành trình đã trở thành một bộ phận của Thiên Đường Đêm Khuya.

Ngày hôm đó, công viên của hắn đóng chặt cổng, không kinh doanh,thế nên không kiếm được đồng nào. Thà rằng làm theo nhắc nhở của hệ thống, hoạt động vào ban đêm. Nhưng vì công viên của hắn không có nhiều tràng cảnh, nên vẫn chưa kiếm được tiền lời.

Sau khi tắm rửa xong, hắn nhảy lên giường ngủ một giấc, lúc sau tỉnh dậy đã là sáu giờ tối. Sau khi ăn cơm xong, hắn ngồi trước màn hình laptop và đợi hệ thống khởi động.

Đúng tám giờ tối, chiếc laptop lỗi thời tự khởi động rồi vào giao diện hệ thống. Hắn phát hiện ngoại trừ văn phòng và tượng đá đầu quỷ trong bản đồ, vị trí hồ nhân tạo cũng đã sáng lên, tiêu chí là "Minh Hà."

Từ Lãng tiếp tục nhấp chuột vào điểm kinh dị và thấy đã lên đến 6 điểm kinh dị, nhiều hơn trước đây 5 điểm.

"Hoàng Hân Hân dọa sợ Khâu Bồi Nhân, nhận được 5 điểm kinh dị."

"Nhắc nhở đặc biệt: " Bởi vì hành vi của Hoàng Hân Hân vào thời điểm đó không phải là tràng cảnh ở Thiên Đường Đêm Khuya, vì vậy nên không được tính theo giá trị tiêu chuẩn."

Từ Lãng đọc đi đọc lại hai hàng chữ này vài lần, coi như tạm hiểu. Nếu sử dụng tràng cảnh kinh dị của Thiên Đường Đêm Khuya dọa sợ du khách sẽ nhận được số điểm tiêu chuẩn, nhưng cụ thể cái tiêu chuẩn này là bao nhiêu.

Hoàng Hân Hân dọa sợ Khâu Bồi Nhân là hành động cá nhân, nên không được nhiều điểm kinh dị. Chắc chắn phần lớn số điểm đó là do chủ sở hữu bị dọa sợ nên nhận được.

"Thiên Đường Đêm Khuya này thật là thú vị." Từ Lãng lập tức gõ vài chữ vào ô nhập văn bản: "Hệ thống, tôi muốn làm nhiệm vụ, tôi muốn kiếm tiền, tôi muốn đi lêи đỉиɦ cao của cuộc đời."

"Người chơi, mục đích của bạn không phải làm nhiệm vụ, mà là kinh doanh Thiên Đường Đêm Khuya. Nhiệm vị chỉ là đường tắt, Thiên Đường Đêm Khuya mới là mục đích chính."

Từ Lãng sửng sốt một chút, đúng ak, suýt nữa thì đảo ngược đầu đuôi. Nhưng thử nghĩ lại xem, bây giờ không có tiền, không có tài chính, không có hạng mục, hẳn còn làm được gì khác ngoài thực hiện nhiệm vụ?

"Bây giờ tôi không có lựa chọn nào khác ngoài thực hành nhiệm vụ." Từ Lãng trả lời.

"Hiện tại Thiên Đường Đêm Khuya đang ở giai đoạn sơ cấp, nếu bạn muốn nâng cấp Thiên Đường thì phải tích lũy đủ điểm kinh dị, muốn tích lũy điểm kinh dị thì phải làm du khách sợ hãi hét lên. Tiếp đó bạn cần khảo nghiệm tràng cảnh này, vì vậy nhiệm vụ tối nay là trải nghiệm tràng cảnh kinh dị."

"Tên nhiệm vụ: La hét trong sợ hãi ( Trans: la hét trong toa lét:v)."

"Nhiệm vụ yêu cầu: Tìm một hoặc nhiều du khách trải nghiệm hạng mục của Thiên Đường Đêm Khuya, thu nhập một trăm điểm kinh dị. Sau khi nhận đủ một trăm điểm kinh dị, nhiệm vụ sẽ hoàn thành ngay lập tức. Nhiệm vụ lần này không hạn chế thời gian."

"Phần thưởng nhiệm vụ: Không biết."

"Nhiệm vụ nhắc nhở: Nhiệm vụ lần này tuyệt đối an toàn, sẽ không có hành vi gây tổn thương cơ thể, hãy yên tâm trải nghiệm."

Nhưng có một vấn đề ở đây. Bây giờ đang là đêm hôm khuya khoắt, biết đi đâu tìm người ak?

Tuy rằng có chút khó khăn, nhưng nội tâm Từ Lãng rất phấn khích, bởi vì đây là lần đầu tiên Thiên Đường Đêm Khuya kinh doanh. Tương lai Thiên Đường Đêm Khuya kinh doanh như thế nào, tất cả sẽ phụ thuộc vào kết quả đêm nay.

Nhưng hắn lập tức nghĩ đến một ứng cử viên phù hợp. Hắn nhanh chóng lấy điện thoại ra gửi một tin nhắn vào wechat của đối phương: "La Hãn, có online không? Gần đây công viên giải trí của tôi được sửa đổi rồi, đã thêm vào một hạng mục cực kì thích hợp với ông, đảm bảo sẽ dọa ông hoảng sợ phải gào thét."

La Hãn trả lời lại rất nhanh: "Từ Lãng, đêm hôm khuya khoắt uống rượu à? Lại về đây nhắn linh tinh. Tôi cho ông biết, những thứ dọa tôi phải hét lên ở thành phố Đông Hải này đã không còn từ ba năm trước. Công viên của ông không phải dành cho con nít như Niệm Di ở bns chơi ư? Sao lại có thêm hạng mục dọa người rồi?"

"Đến đây nhanh lên, chốn anh em với nhau cả, lừa ông để làm gì? Công viên của tôi đã được sửa lại rồi, bây giờ là Thiên Đường Đêm Khuya chuyên dọa người. Hạng mục này vẫn chưa mở cửa kinh doanh, tôi tìm ông để thử nghiệm xem thế nào." Từ Lãng trả lời: "Cứ yên tâm, tôi đã chuẩn bị cho ông đậu phộng rang và bia đầy đủ."

La Hãn trả lời: "Ok, bây giờ tôi sẽ qua ngay, nếu không dọa tôi sợ nổi thì ông biết tay... "

Từ Lãng đặt điện thoại di động xuống, cầm một cái cốc lên, rót nước lạnh vào và cố bình tĩnh lại. Đên nay nhất định phải thuận lợi, vì đây là cách duy nhất để khắc phục khó khăn.

Nhưng đúng lúc này, điện thoại của hắn đổ chuông.

"A lô, Tôi là Từ Lãng." Đây là thói quen khi hắn trả lời điện thoại trong những năm gần đây, trước tiên phải nói tên của mình.

"Tôi là Tần Tiểu Lộc, dựa theo manh mối mà anh cung cấp, cục cảnh sát thành phố đã khóa chặt nghi phạm số một Lam Nghị. Anh lập được công lớn rồi." Tần Tiểu Lộc nói.

"Tần cảnh sát không cần khách khí, đây là điều tôi phải làm." Từ Lãng trả lời: "Lâm Nghị thì sao? Tên đó có nhận tội không? Gϊếŧ người phải đền mạng, như vậy nên phán tội tử hình và lập tức thi hành mới phải ak?

"Thật tiếc quá, tên đó bỏ mất chạy rồi. Nhưng bây giờ đã phát lệnh truy nã khắp cả nước, còn lâu gã mới chạy trốn được." Tần Tiểu Lộc nói: "Nếu anh có thêm manh mối thì hãy cung cấp cho chúng tôi."

"Được..."

Từ Lãng cảm thấy buồn bực, thằng Lâm Nghị này không phải là sát thủ chuyên nghiệp gì đó chứ? Làm sao lại chạy mất rồi? Tuy bắt giữ đào phạm không nằm trong khả năng của hắn, nhưng khi nghĩ đến hung thủ gϊếŧ người vẫn còn ung dung ngoài vòng pháp luật, trong lòng hắn lại thấy khó chịu.

.....

La Hãn tới rất nhanh, khi Từ Lãng mở cửa thì thấy đối phương đứng đối diện bức tượng quỷ chụp hình: "Từ Lãng, công viên của ông tính đổi nghề thiệt hả? Bức tượng này rất tốt, tốt hơn nhiều nhà ma ở thành phố này."

"Còn có thứ tốt hơn nhiều, đi theo tôi."

"Chờ đã, làm gì mà gấp vậy? Để tôi đăng vài tấm lên Wechat đã chứ. Tôi quen rất nhiều người thích trò này, nếu ông phục vụ chu đáo thì tôi không ngại quảng cáo giúp ông."

Từ Lãng đứng yên đợi một chút, hắn biết tính cách La Hãn là như thế này. Mỗi lần tham quan mấy cái nhà ma, phòng kinh dị gì đó đều chụp vài tấm hình rồi đăng lên trang bạn bè, còn thích phát một ít microblogging chuyên nghiệp. Bây giờ cũng coi như có chút tiếng tăm trong vòng showbiz, còn tự đặt tên nghề nghiệp của mình là "kinh khủng trải nghiệm viên."

Sau khi kết thúc công việc chụp ảnh, Từ Lãng dẫn đối phương đi về phía hồ nhân tạo.

Trước đây La Hãn đã từng tham quan công viên trò chơi này, vì vậy anh sớm phát hiện đây là đường đi đến hồ nhân tạo.

"Từ Lãng, ông tính đưa tôi đi chơi thuyền đạp hả? Tôi chơi nhiều lần lắm rồi. Thêm nữa, chỗ này cũng chả có một em gái nào ak?"

Từ Lãng không nói gì, giữ tốc độ ổn định và từ từ tiến về phía trước. La Hãn lắc đầu bước theo. Đi được một lúc, bỗng nhiên hắn thấy phía trước không đúng lắm, căn phòng trước mặt giống như đã thay đổi.

"Đến nơi rồi, ông hãy chuẩn bị một chút đi." Từ Lãng ngồi lên ghế rồi nằm xuống.

"Đây là... Tượng Âm Binh? La Hãn bước xung quanh hai pho tượng cầm đinh ba thép nhìn và chụp ảnh một chút: "Kết cấu rất tốt, Nhưng muốn dọa tôi sợ, hơ hơ... Còn non lắm... Cái gì đây? Quan tài?"

La Hãn nhìn thấy mấy chiếc thuyền đậu ở bến, liếc qua Từ Lãng một chút, thấy Từ Lãng nhún vai: "Được đấy, ông nghĩ ra được ý tưởng đặc biệt phết. Tôi chơi kinh dị phòng bao nhiêu lâu mà vẫn chưa có ai làm cái thuyền thành hình cỗ quan tài. Đến đến đến, nói cho tôi biết cách chơi như thế nào?"

Từ Lãng chỉ vào hồ nhân tạo, nói: "Rất đơn giản, lên thuyền và chèo một vòng xung quanh hồ nhân tạo này là xong."