Chương 12: Đã có hôn ước

"Điện hạ..." Trì Phi luống cuống đi theo sát ma ma dẫn đường về phía thiên điện, huynh đệ Quý thị lại vô cùng ung dung chắp tay sau lưng, Trì Phi cảm thấy nếu bây giờ mình không nói thì có lẽ không kịp nữa.

"Ừm?" Hai huynh đệ cùng phản ứng, vẻ mặt không hề khác biệt.

"Thần nữ đã có hôn ước, hành động này e là không ổn."

"Trì cô nương, không thể vô lễ." Ma ma dẫn đường đi ở phía trước dường như bị chấn động không nhỏ, tiểu cô nương này quá to gan, dám nói lời này với hai tiểu sát thần.

"Ngụy ma ma, vị hôn thê của cô không đến phiên bà quát tháo." Quý Tuyền lạnh lùng liếc mắt, lưng Ngụy ma ma đổ mồ hôi lạnh.

"Cô nói chuyện với hôn thê của mình, đến phiên nô tài như bà giáo huấn nàng sao?" Giọng điệu của Quý Tuần không vui, người xung quanh đều khuyên giải sợ chủ tử tức giận.

Trì Phi choáng váng, sao lại trở thành vị hôn thê? Hai vị thái tử điện hạ có nghe rõ lời nàng vừa nói không?

"Điện hạ, thần nữ.."

"Cô biết nàng có hôn ước, bây giờ nàng vẫn có hôn ước, chỉ là đối tượng thay đổi mà thôi." Quý Tuần không quan tâm mà nói.

Chỉ là đối tượng thay đổi?

Chỉ thế sao? Trì Phi mờ mịt.

"Nhưng mà điện hạ..."

"Phi Nhi muốn nói gì, chẳng lẽ muốn nói với cô lát nữa không vượt qua được đợt nghiệm thân à?" Giọng điệu của Quý Tuyền có vẻ nguy hiểm, vừa nghĩ đến con mồi mình xem trọng có thể bị người ta gặm rồi, hắn không thể nào ngăn chặn sát ý trong lòng.

"Không phải..." Sao lại thành Phi Nhi rồi? Trì Phi rụt cổ lại, liều mạng lắc đầu, chỉ cảm thấy nếu mình nói phải thì có lẽ sẽ gặp nguy hiểm.

"Vậy thì tốt rồi." Quý Tuyền thu lại sát khí trên người.

Trì Phi còn muốn nói tiếp gì đó, Quý Tuần ngăn nàng lại, y đặt ngón trỏ lên môi của Trì Phi, dịu dàng nói: "Phi Phi, đừng nói nữa, lời nàng nói chúng ta không thích nghe." Mặc dù giọng điệu của y ôn hòa nhưng Trì Phi lại cảm thấy nguy cơ rình rập.

Trì Phi từ bỏ nói lý với hai người, nàng ngoan ngoãn theo sát ma ma, thái y, bị đưa vào phòng ngủ trong thiên điện.

Nàng nghe thái y ra hiệu, ngồi trên nhuyễn tháp, huynh đệ Quý thị ngồi bên cạnh, lòng ham chiếm hữu ngồi hai bên nàng. Trì Phi không được tự nhiên, nếu dựa vào bên trái một chút thì sẽ đυ.ng phải Quý Tuyền, dựa vào bên phải sẽ đυ.ng vào Quý Tuần. Nàng nhìn hai vị điện hạ với ánh mắt rụt rè, nhưng dường như hai người không muốn giải vây cho nàng, trái lại càng dựa sát hơn.

"Điện hạ... Nam nữ thụ thụ bất thân." Trì Phi khẽ nói, nhưng hai vị thái tử hổ lang kia vờ như không nghe thấy.

"Ngoan, để Trương viện phán bắt mạch." Quý Tuyền dỗ dành.

"Đưa tay ra." Quý Tuần đưa tay ra, ra hiệu Trì Phi đưa tay phải ra.

Đương nhiên hai huynh đệ sẽ không để viện phán đυ.ng vào tay của Trì Phi, ông cẩn thận bắt mạch cho Trì Phi cách một tầng vải lụa.

Trì Phi vô cùng căng thẳng, hoàn toàn không biết hai người muốn gì, đến khi Quý Tuần mở miệng hỏi: "Trương viện phán, thân thể Trì lục nương có ổn không, có thích hợp thụ thai ngay không?"

Trong đầu Trì Phi như pháo hoa nổ tung, khuôn mặt nàng đỏ bừng, chỉ cảm thấy mình như bị cợt nhã.

"Bẩm điện hạ, thân thể Trì cô nương khỏe mạnh, bây giờ cô nương ấy mười sáu tuổi, đã có thể sinh con.Song, xương chậu của Trì cô nương hơi nhỏ, khi sinh con phải chú ý thai lớn nhỏ, nếu mang thai đôi có lẽ sẽ gặp nguy hiểm. Trước khi thụ thai để chuẩn bị mang thai, thần sẽ kê đơn thuốc để Trì cô nương sử dụng." Hai người sinh đôi thì đời sau có xác suất sinh đôi rất cao, nếu không chú ý có thể xảy ra việc đáng tiếc, vẫn nên chuẩn bị sớm sẽ tốt hơn.

"Như thế rất tốt." Quý Tuyền gật đầu đồng ý.

"Đừng lo lắng, bất kỳ dược liệu nào cũng có thể dùng được." Quý Tuần nói thêm.

Trì Phi cảm thấy mình như vật cưng không có quyền nói, vành mắt nàng đỏ lên. Dù sao nàng chỉ là tiểu cô nương mười sáu tuổi, ban đầu chỉ muốn vào cung vui chơi, ai ngờ lại gặp phải chuyện này.

--

Trì Phi: Huhu, hai người không hiểu tiếng người à!

Hai anh em sinh đôi: Có có có, cô có nghe, nàng có thể nói, nhưng làm hay không là chuyện của cô.