Chương 26: Thái Tử Ca Ca Là Của Ninh Tỷ Tỷ

Editor: Clara Th. Truyện được đăng độc quyền tại truyenhdt.com, mọi nguồn khác đều là nguồn lậu.

Hoàng đế xuất hành, dù đã cố gắng giữ kín, nhưng vẫn khiến không ít quyền quý trong thành Kiến An chú ý.

Có người nói rằng Hoàng đế Thăng Bình tức giận vì chuyện bê bối do Khang quận vương gây ra, nên quyết định xuất cung để giải tỏa tâm trạng, không nhìn không tức.

Lại có người nói rằng Hoàng đế Thăng Bình lo lắng cho tình cảm giữa Thái tử và Công chúa Thẩm Ninh, nên đích thân ra tay tạo cơ hội cho hai người.

Dù thế nào đi nữa, kết quả cuối cùng là suốt buổi sáng, lần lượt có hai ba chục chiếc xe ngựa đi ra từ cổng Bắc thành, hướng về phía đoàn của Hoàng đế.

Vong Xuyên Biệt Cung, nằm trong thung lũng sông Vong Xuyên, là một cung điện giữa thiên nhiên tuyệt đẹp, xây dựng hài hòa với địa thế. Đứng giữa khung cảnh rừng núi ngút ngàn, đỉnh mái cung điện với chạm khắc vàng rực như một báu vật từ thiên giới rơi xuống trần gian, vừa tôn quý vừa huyền bí, khiến người ta không khỏi muốn khám phá.

Thẩm Ninh được cung nhân dẫn vào một khu viện ba gian tên là "Sơn Hoa Triều Lộ", với mái ngói màu men xanh vàng xen kẽ, dưới ánh mặt trời rực rỡ như pha lê. Sân trước trồng hạnh đỏ, chuối, mẫu đơn, diên vĩ, đinh hương, rực rỡ sắc màu, còn sân sau là một rừng trúc nhỏ, trong đó có một đình bốn góc trang trí bằng ngọc trai, bên trong đặt một chiếc ghế bằng gấm thêu. Gió xuân thổi qua, chiếc ghế lay động nhẹ nhàng, thật phong nhã và tinh nghịch.

Phòng chính giữa hướng về phía nam là nơi ở của Thẩm Ninh, cửa sổ đang mở, rèm lụa mỏng đung đưa, thoang thoảng mùi hương của quả lê, làm say lòng người.

Tử Châu vui vẻ khoe: "Công chúa, người có hài lòng không?"

Đây chính là nơi mà nàng ấy đã truyền đạt ý kiến của mình để cung nhân bài trí.

Thẩm Ninh mỉm cười, nhẹ nhàng hái một bông mẫu đơn hồng tươi cài vào tóc Tử Châu: "Đây là phần thưởng."

Tử Châu chỉnh lại bông hoa xinh đẹp, quay đầu khoe với Tử Tô và hai người khác: "Thấy đẹp không?"

Chu Dữ liếc mắt một cái, ôm chiếc rương nhỏ của Thẩm Ninh đi vào phòng dọn dẹp.

Liên Kiều che miệng cười: "Đẹp, hoa đẹp hơn người."

Nói xong, cũng nhanh chóng chạy vào giám sát cung nhân sắp xếp hành lý.

Tử Châu dậm chân, Tử Tô vừa lấy ra một chiếc gương hoa văn lục giác từ túi nhỏ, cười khẽ: "Nhìn xem."

Tử Châu soi gương, mới phát hiện một nửa mặt mình còn in vết do ngồi thiu thiu ngủ trước đó, nàng ấy vội vàng chà xát, nhưng vết đỏ lại càng rõ hơn.

Thẩm Ninh thản nhiên thưởng hoa, không để ý đến hai người đùa giỡn, không lâu sau, từ bên ngoài truyền vào giọng nói vui vẻ của Chương Lạc: "Ninh tỷ tỷ, chúng ta mau đi xem con ngựa nhỏ mà phụ hoàng tặng cho Chương Lạc nào~"

Chương Lạc trong bộ y phục kỵ sĩ màu hồng nước chạy vào, ôm chặt eo Thẩm Ninh, ngẩng đầu chớp đôi mắt to tròn làm nũng.

Cung nhân đi theo sát, nhũ mẫu Vệ thị tiến lên hành lễ với Thẩm Ninh, sau đó khuyên: "Tiểu công chúa, đường xa mệt nhọc, công chúa Thẩm Ninh cũng mệt rồi, người cũng chưa nghỉ trưa đâu~"

Chương Lạc hưng phấn không chịu nổi, không chịu đi ngủ, lắc đầu như trống bỏi: "Chương Lạc không buồn ngủ, Ninh tỷ tỷ, tỷ buồn ngủ sao?"

Thẩm Ninh đã ngủ suốt cả đoạn đường, lúc này tinh thần rất tốt, nàng mỉm cười xoa đầu Chương Lạc: "Được rồi~ tỷ dẫn Chương Lạc đi xem ngựa con."

Hai chủ tử thống nhất ý kiến, Vệ thị đành không nói gì thêm, sau khi dùng chút trà và điểm tâm, Thẩm Ninh liền dắt Chương Lạc đến chuồng ngựa.

Dọc đường nói cười vui vẻ, thưởng hoa ngắm cảnh, mọi người đều thấy thoải mái nhẹ nhàng, nhưng khi đến chuồng ngựa, lại gặp phải một "vị khách không mời mà đến".

Giữa khu vực rộng lớn của chuồng ngựa, nổi bật là hai bóng dáng của Tống Yến và Tô Vãn Ngọc.

Chương Lạc không quen Tô Vãn Ngọc, nhưng nhìn thấy một thiếu nữ lạ đứng bên cạnh Thái tử ca ca của mình, lập tức cảnh giác.

Thái tử ca ca là của Ninh tỷ tỷ!

Cô bé chu môi, chỉ vào lưng Tô Vãn Ngọc, nghiêng đầu hỏi Vệ thị: "Nàng là ai?"

Vệ thị là nhũ mẫu của Chương Lạc công chúa, trong cung cũng có chút mặt mũi, đương nhiên nghe qua một số tin đồn gần đây.

Bà ấy vô thức liếc nhìn Thẩm Ninh, thấp giọng mơ hồ đáp: "Có lẽ là bạn của Thái tử điện hạ."

Chương Lạc lay tay Thẩm Ninh: "Ninh tỷ tỷ, tỷ gặp bạn của Thái tử ca ca chưa?"

Editor: Clara Th. Truyện được đăng độc quyền tại truyenhdt.com, mọi nguồn khác đều là nguồn lậu.

Thẩm Ninh mỉm cười gật đầu: "Từng gặp qua."

Chương Lạc lại hỏi: "Vậy Ninh tỷ tỷ có thích nàng không?"

Thẩm Ninh khẽ gõ lên trán nàng: "Chỉ là người quen biết thôi, không thích cũng không ghét."

Chương Lạc hừ một tiếng: "Nhưng Chương Lạc không thích nàng, chẳng trách Chương Lạc không tìm thấy Thái tử ca ca, hóa ra là bị nàng dụ đi."

Nói xong, buông tay Thẩm Ninh, như quả bóng nhỏ chạy về phía Tống Yến và Tô Vãn Ngọc.

Vệ thị giật mình, vội dẫn theo đám nha hoàn đuổi theo.

Động tĩnh bên này không nhỏ, lập tức làm Tống Yến và Tô Vãn Ngọc đang chọn ngựa chú ý.

Hai người quay đầu lại, thật tình cờ, ánh mắt đều rơi vào Thẩm Ninh.

Thẩm Ninh lễ phép nở nụ cười, sau đó thản nhiên đi chọn ngựa.

Tống Yến không kìm được, siết chặt tay.

Chương Lạc chạy đến trước mặt Tống Yến, lập tức mím môi: "Thái tử ca ca lừa người, Thái tử ca ca nói sẽ chơi với Chương Lạc mà."

Tống Yến bế cô bé lên, khẽ nhéo má: "Không lừa, lát nữa sẽ cùng cưỡi ngựa."

Chương Lạc nhìn Tô Vãn Ngọc, giọng trong trẻo: "Vậy Thái tử ca ca phải tự mình dạy Chương Lạc cưỡi ngựa nhé~"

Tống Yến nhướng mày, vẻ mặt "ta đã hiểu rõ ngươi", liếc nhìn Chương Lạc: "Muội không biết cưỡi ngựa?"

Chương Lạc thành thật gật đầu, nhỏ nhẹ nói: "Đã lâu không cưỡi, chắc đã quên rồi."

Tống Yến bị cô bé chọc cười, bế cô bé đi về phía con ngựa con màu hồng thẫm.

Tô Vãn Ngọc nhanh chân bước theo, trong lòng rất lo lắng, vừa rồi thái tử biểu ca rõ ràng đã hứa sẽ dạy nàng ta cưỡi ngựa. Nàng ta phải làm sao đây?

Chương Lạc ôm lấy cổ Tống Yến, thì thầm vào tai hắn, sau đó quay đầu lại đắc ý nhìn Tô Vãn Ngọc.

Tô Vãn Ngọc nhạy cảm, xiết chặt tay cầm chiếc khăn.

Tuyết Y sợ nàng gây ra chuyện gì, nhắc nhở: "Điện hạ chỉ có một muội muội ruột, đương nhiên phải cưng chiều."

Tô Vãn Ngọc nghe vậy, mắt đỏ hoe. Nàng ta chỉ là biểu muội xa của Thái tử, làm sao có thể so sánh với Chương Lạc công chúa?

Nàng ta nghĩ đến lúc nãy Chương Lạc ngoan ngoãn bên cạnh Thẩm Ninh, liệu có phải Thẩm Ninh không thích nàng ta, đã nói gì với Chương Lạc, khiến Chương Lạc cố ý phá đám nàng với Thái tử không?

Tử Châu phát hiện Tô Vãn Ngọc nhìn sang, không vui nói: "Sao ở đâu cũng có nàng ta, hôm nay rõ ràng là công chúa và Thái tử điện hạ cùng Chương Lạc công chúa cưỡi ngựa, nàng ta theo làm gì?"