Chương 38: Lời đồn đại

Sắc mặt của Lương phu tử có chút phiếm hồng, ánh mắt hơi mơ hồ.

Cuối cùng ho khan một tiếng rồi nói: "Chuyện này… Cho dù là người khác không đúng nhưng mà ngươi đánh người ta là không nên… Hơn nữa đó còn là một cô nương, so với nam nhân thì càng yếu đuối hơn, ngộ nhỡ làm bị thương trên mặt thì chẳng phải là hủy hoại cả đời của người ta hay sao?"

"Nhưng mà… Lão phu cũng tin tưởng đứa nhỏ ngươi, mặc dù có chút nghịch ngợm nhưng lại nhát gan, bây giờ nhìn thấy ngươi sợ hãi như vậy. Khẳng định chuyện này không phải là do ngươi chủ động…"

"Có thể nói đỡ được cho ngươi, vì vậy ngươi cũng đừng sợ hãi."

"…" Lương phu tử đã buông sách đầu hàng.

Tiêu Tồn Ngọc nhếch miệng cười, trong mắt có chứa ánh sao: "Phu tử, ngài thật là tốt!"

Lương phu tử không được tự nhiên, ông có tốt hay không trong lòng ông tự biết, lời nói của tiểu tử thối này như đang nịnh nọt ông, rất khó làm người ta chán ghét.

Thuyết phục được Lương phu tử, Tiêu Tồn Ngọc cũng không giở trò nữa, ngồi xuống phía bên kia bắt đầu uống trà của Lương phu tử.

Bên kia sau khi Đổng Xảo Tâm bị đánh, trước tiên nhanh chân đi tìm Tiêu phu nhân để tố cáo.

Lúc này nam chủ sự cũng không có ở trong nhà, người muốn dạy dỗ lại là con trai độc nhất của ngũ phòng, Hùng thị cũng không thể trực tiếp ra quyết định.

Chỉ có thể an ủi Đổng Xảo Tâm trước đã.

"Hắn còn nhỏ, là một người còn không hiểu chuyện, ta cũng không nghĩ rằng hắn sẽ… Nhưng mà Xảo Tâm, không phải các ngươi đang đi học sao? Ngươi còn nói với ta là muốn ở chung hòa thuận với Thất lang, sao lại đánh nhau rồi?" Hùng thị sai người bôi thuốc cho nàng ta, một bên thăm dò mà hỏi.

Trên mũi có một mảng bầm.

"Di mẫu… Ta, ta khó có thể mở miệng…" Đổng Xảo Tâm nghẹn ngào.

Vừa nói ra lời này trong lòng Hùng thị trở nên căng thẳng, có chút không dám hỏi tiếp.

Nhưng mọi chuyện luôn phải được giải quyết, nên chỉ có thể bất đắc dĩ nói: "Rốt cuộc… Nguyên nhân là gì? Ngươi nên nói thật, ta thấy đây không phải là chuyện nhỏ."

"Di mẫu!" Đổng Xảo Tâm cầm khăn tay lau nước mắt: "Ta nghĩ thất biểu ca cũng không xấu, chuyện trước kia đều là hiểu lầm, cho nên sáng sớm hôm nay đặc biệt đứng chờ ở trước cửa viện của hắn, lấy lòng mà xin lỗi muốn hắn tha thứ cho tỷ đệ chúng ta, nhưng có lẽ là, có lẽ là… Hắn cảm thấy chúng ta mềm yếu như vậy là có ý đồ khác, cho nên…"

Hùng thị gần như là quên hô hấp mà nghẹt thở, dựng thẳng tai lên để lắng nghe.

"Vì vậy ngay khi tiết học của Lương phu tử kết thúc, trong phòng không có ai ngoài hắn, hắn đã ra tay với ta!"

"Hắn nói rằng ta có mùi thơm, lại đến trước mặt cổ của ta, tự tay kéo quần áo của ta ra, ta rất sợ hãi sau đó liền đẩy hắn vài cái, còn nói vài câu khó nghe để ngăn lại, ai biết đột nhiên thất biểu ca giận dữ, ngay sau đó liền đánh…”

“Đệ đệ của ta muốn ngăn cản cũng đã bị hắn đẩy ngã trên mặt đất, cũng may là không có bị thương, nhưng mà thất biểu ca chạy quá nhanh, chúng ta không đuổi kịp, thậm chí trước khi chạy còn trả đũa nói ta quyến rũ hắn…"

"Di mẫu, thất biểu ca, hắn… dù sao hắn cũng là nam nhân, sức lực của ta không bằng hắn, bị… bị hắn hôn mấy cái, ngộ nhỡ truyền ra ngoài thì phải làm sao bây giờ!” Đổng Xảo Tâm nghẹn ngào mà nói.

Những giọt nước mắt giống như không cần tiền mà rơi xuống.

Rất đáng thương.

Hùng thị nghe thấy một câu cuối cùng, nhìn nha hoàn đang bôi thuốc cho Đổng Xảo Tâm, càng cảm thấy vô lực: "Sau khi ra ngoài đem chuyện này chôn ở trong bụng, tuyệt đối không cho phép truyền ra ngoài!"

Nha hoàn rụt người lại, lập tức gật đầu nói vâng.

"Nhưng mà Di mẫu… Ta bị đánh rất nặng trong lòng vẫn còn đang sợ hãi… Thư đồng và bọn nha hoàn chắc là đã sớm biết…” Đổng Xảo Tâm lại nói.

Vốn dĩ là không ai biết, dù sao lúc nàng và Tiêu Tồn ngọc ở trong phòng nói chuyện cũng không dám nói lớn tiếng.

Nhưng sau khi Tiêu Tồn Ngọc chạy đi, nàng ta muốn tin đồn phải nằm ở trong tay mình vì vậy đã khống chế dư luận một chút.

Chuyện xảy ra ở trong phòng, ngoại trừ đệ đệ ra thì những người khác không biết, đến lúc đó nàng ta muốn nói cái gì thì chính là cái đó hay sao?

Nàng ta muốn Tiêu gia thiếu nợ nàng, cho dù nàng ta không thể làm thê tử của tên khốn kiếp Tiên Tồn Ngọc cũng khiến cho sau này Tiêu gia phải bồi thường một khoản tiền lớn để nàng làm đồ cưới!