Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 59: Linh Tê Nghênh Khách, kiếm kinh tứ bề

« Chương TrướcChương Tiếp »


Bọn Dương Nghiên còn chưa rời đi, người Chấp Pháp Điện đã chạy tới Thiên Tâm Phong, đề ra chuyện luận kiếm.

Đối với chuyện này, Bạch Nhạc hoàn toàn không hề có ý cự tuyệt, chỉ nói hi vọng trong quá trình luận kiếm, Chấp Pháp Điện có thể ở lại Thiên Tâm Phong, đảm bảo tính công bình cho luận kiếm.

- Bạch sư huynh yên tâm, Chấp Pháp Điện tất sẽ công bình nghiêm chính, không chỉ sẽ có đệ tử Chấp Pháp Điện trú đóng Thiên Tâm Phong, Từ trưởng lão cũng truyền lời, nói sẽ tới trường theo dõi.

Nghe được lời này của Bạch Nhạc, đệ tử Chấp Pháp Điện tức thì đưa ra hứa hẹn.

Nhắc tới Từ Phong cũng sẽ có mặt, Bạch Nhạc không khỏi hơi ngớ, song lập tức liền cũng thoải mái.

Để hắn nhập chủ Thiên Tâm Phong vốn là ý của Từ Phong, Từ Phong tự nhiên đoán được hắn sẽ không cự tuyệt luận kiếm! Huống hồ, kết quả luận kiếm lần này không chỉ là mỗi thắng bại của riêng Bạch Nhạc, mà còn sẽ có ảnh hưởng nhất định đối với danh vọng của Từ Phong.

Lại thêm, Bạch Nhạc rõ ràng, Từ Phong có cảm tình rất sâu sắc đối với Thiên Tâm Phong! Có lẽ, Từ Phong cũng muốn mượn lần luận kiếm này để cho truyền thừa của mạch Thiên Tâm Phong thực sự được đến thừa nhận từ các đệ tử.

Như thế, đối với trường luận kiếm này, tông môn sẽ không có bất kỳ ngăn cản nào, thậm chí còn có ý thúc đẩy.

Ngày thứ hai liền trực tiếp phóng mở Thiên Tâm Phong, mặc cho vô số đệ tử đi lên.

Đây không phải đơn giản chỉ là xem náo nhiệt.

Phải biết, cái tên đệ tử chân truyền lại chỉ có cảnh giới Dẫn Linh Cảnh Bạch Nhạc này, quả thực hệt như một phiến đá kê chân mà ai cũng có thể giẫm đạp.

Đặc biệt là với đệ tử ngoại môn, đa phần bọn hắn vốn đều tư chất bình thường, bước vào Linh Phủ Cảnh chỉ là hi vọng xa vời, căn bản không có bất kỳ đường lối nào để dẫn lên tông môn coi trọng.

Nhưng giờ thì hay rồi, có bia ngắm Bạch Nhạc đặt ở đây, chỉ cần mượn cơ hội luận kiếm đánh bại Bạch Nhạc, lập tức liền có thể đạp lên Bạch Nhạc thượng vị, không dám nói có thể thay thế địa vị đệ tử chân truyền của Bạch Nhạc hay không, chí ít cũng phải được tông môn coi trọng chứ?

Ôm theo ý niệm như thế, đệ tử ngoại môn liền là thành phần tích cực nhất muốn tham gia luận kiếm.

Đợi trời triệt để sáng hẳn, đến thời gian ước định, Bạch Nhạc đặc ý đổi một bộ trang phục đệ tử hết sức bình thường, bên hông treo lên bội kiếm, từ trong động phủ đi ra.

Cách đó không xa, thấy được thân ảnh Bạch Nhạc, trên mặt Đậu Nghị lần nữa lộ ra vẻ giễu cợt.

Trường luận kiếm này là do hắn một tay thúc đẩy, nhưng trên thực tế, đến lúc này, hắn lại không nguyện ý xuất trường ngay từ đầu.

Dù khinh thường Bạch Nhạc từ tận đáy lòng, nhưng Đậu Nghị cũng hiểu, đám đệ tử ngoại môn muốn chiếm tiện nghi kia rất khó uy hϊếp được Bạch Nhạc, ngược lại, có thể mượn cơ hội để làm rõ cũng như quen thuộc kiếm chiêu của Bạch Nhạc.

Mặc dù danh tiếng Linh Tê Kiếm Quyết rất lớn, nhưng thực ra, số đệ tử thực sự hiểu được, thậm chí tham ngộ ra lại không quá nhiều.

Ngay trên Thiên Tâm Phong đã có luận kiếm đài, đây là truyền thống lưu lại từ thời Linh Tê Kiếm Tổ, chỉ là mấy năm gần đây Linh Tê Kiếm Tông dần sa sút, Linh Tê Kiếm Quyết đứt đoạn truyền thừa mới khiến luận kiếm đài không người hỏi thăm.

Toàn bộ luận kiếm đài chính là một thạch đài dài chừng hơn mười mét, cao chỉ ba mét, vừa khéo có thể để cho người theo dõi thấy rõ tình hình trên đài.

Ở mặt đông luận kiếm đài sớm đã được đệ tử Chấp Pháp Điện chuẩn bị sẵn một hàng ghế ngồi, đây không phải dành cho đệ tử quan chiến, mà là dành chuẩn bị cho Từ Phong và một ít trưởng lão tông môn khả năng đến dự.

Thực tế cũng chứng minh, chuẩn bị như thế hoàn toàn không dư thừa!

Quan tâm tới trường luận kiếm này không phải chỉ có riêng mỗi Từ Phong, thậm chí tỷ thí còn chưa bắt đầu đã có bốn vị trưởng lão chạy tới trước luận kiếm đài.



Sau khi mấy vị trưởng lão yên vị, Bạch Nhạc cũng theo đó nhảy lên luận kiếm đài.

Khẽ khom lưng, Bạch Nhạc sảng giọng cất tiếng:

- Linh Tê Kiếm Tông ta lấy kiếm lập tông, Thiên Tâm Phong càng là nơi trước kia kiếm tổ tu hành, Bạch Nhạc tu luyện Linh Tê Kiếm Quyết, lại may mắn lập chút công lao nhỏ bé, được tông chủ và chư vị trưởng lão ưu ái, nhập chủ Thiên Tâm Phong.

Thoáng ngừng một lát, Bạch Nhạc mới nói tiếp:

- Nói nhập chủ, thật ra cũng là vọng ngôn, chẳng qua, nếu đã đến Thiên Tâm Phong, liền tất phải gánh vài phần trách nhiệm! Hôm nay luận kiếm, Bạch Nhạc lấy Linh Tê Kiếm Quyết cắt mài với chư vị sư huynh đệ. Vô luận là ngoại môn, nội môn, thậm chí là sư huynh chân truyền đều có thể lên đài luận kiếm, chẳng qua, có một điều…

Ánh mắt quét nhìn toàn trường, Bạch Nhạc bình tĩnh nói tiếp:

- Nếu đã là luận kiếm, vậy liền nên có phong thái của luận kiếm! Bất luận tu vi cao thấp, chỉ lấy kiếm đạo thủ thắng, nếu người nào lấy lực thủ thắng, như vậy dù thắng, ở trên luận kiếm đài này cũng là bại! Điểm ấy, còn mong chư vị đệ tử Chấp Pháp Điện hiệp trợ, bảo trì công chứng.

Nghe thế, đệ tử chung quanh không khỏi ồ lên.

Trường luận kiếm này, đại đa số chúng nhân chỉ xem là một phương thức khiêu chiến khác mà thôi, lại không ngờ, Bạch Nhạc vừa mở miệng liền khoanh chết quy củ đặt ở kiếm đạo, điều này nhiều ít khiến cho một phần chúng đệ tử đánh trống lui đường.

Đặc biệt là đệ tử ngoại môn, đa phần đều đặt hết tâm tư vào đề thăng tu vi, số thực sự nguyện nghiên cứu kiếm đạo lại chỉ là số ít.

Nhưng mà, đệ tử nội môn lại không khỏi cười lạnh trong lòng.

Luận thực lực, trừ một ít thiên tài bởi vì thiên phú vô cùng tốt mà được phá lệ thu vào nội môn, còn thì tất cả đệ tử nội môn khác đều đã mở ra Linh Phủ, thực lực vượt xa Bạch Nhạc, đặt ra quy củ luận kiếm như thế, hiển nhiên là thủ đoạn Bạch Nhạc dùng để hạn chế bọn hắn.

Nhưng mà, thực ra đám đệ tử nội môn này cũng không quá để ở trong lòng.

Theo như bọn hắn thấy, sai lệch về cảnh giới mới là quan trọng nhất, đứng ở cảnh giới càng cao, quay đầu đi nhìn Dẫn Linh Cảnh tranh đấu, quả thực giống như trò đùa trẻ nít, căn bản không đáng nhắc tới.

Chẳng qua, hiển nhiên Bạch Nhạc không có ý cố kỵ tâm tư người khác, vừa dứt lời liền thuận thế rút ra bội kiếm bên hông, bất thần dậm chân, tùy ý nhảy lên luận kiếm đài, triển khai thức mở đầu của Linh Tê Kiếm Quyết.

- Bạch sư huynh, ta tới thử xem!

Sau thoáng trầm mặc ngắn ngủi, lập tức liền có một tên đệ tử ngoại môn nhịn không được nhảy lên đài khiêu chiến.

Luận thực lực, tên đệ tử ngoại môn này thậm chí mới chỉ là Dẫn Linh ngũ trọng, so với Bạch Nhạc còn không bằng, nhưng trước nay vẫn luôn dành thời gian nghiên cứu kiếm thuật, trước khi bái nhập Linh Tê Kiếm Tông, trong giới phàm tục cũng là một vị cao thủ dùng kiếm.

Nháy mắt khi nhảy lên đài, kiếm trong tay liền đã đâm ra, thậm chí mượn nhờ thế nhảy lên, càng khiến uy lực một kiếm này mạnh thêm vài phần.

Kiếm như thế, lực lượng tuy không mạnh, lại khiến người không khỏi hai mắt tỏa sáng.

Nếu không thể lấy thực lực nghiền ép, một kiếm này tuyệt đối không dễ phá.

Nhưng mà, Bạch Nhạc đứng trên đài lại chẳng hề biến sắc, thậm chí thân hình đều không động.

Khăng khăng chính cái cách nhìn như không chút phản ứng đó, lại phong kín hết thảy công kích từ một kiếm kia.

Cơ hồ ngay khi đệ tử đó nhảy lên luận kiếm đài, kiếm trong tay Bạch Nhạc cũng nhẹ nhàng điểm tới, thậm chí dường như không dùng lực, lại dễ dàng hóa giải một kiếm này. Thậm chí còn khiến thân hình đệ tử kia bị một kiếm này mang lệch, dưới chân mất thăng bằng, mới vừa nhảy lên đài lại đứng đều không đứng vững, trực tiếp ngã sang một bên.

Mọi thứ diễn ra quá nhanh, thậm chí rất nhiều đệ tử đều chưa kịp nhìn thì đã kết thúc, hệt như tên đệ tử kia chỉ là một gã hề.

Nhưng mà, số đệ tử thực sự xem hiểu một kiếm này lại không khỏi co rụt tròng mắt lại, sắc mặt bất giác hiện vẻ ngưng trọng.

- Linh Tê Nghênh Khách!



Chứng kiến một kiếm đó, trên mặt Từ Phong không giấu được ý cười sướng khoái.

Tuy chưa thể tu thành Linh Tê Kiếm Quyết, nhưng Từ Phong lại hết sức quen thuộc đối với Linh Tê Kiếm Quyết, tự nhiên phân biệt ra được, lúc này thế tấn Bạch Nhạc triển khai chính là thức mở đầu của Linh Tê Kiếm Quyết, Linh Tê Nghênh Khách.

Một kiếm này vốn là thức kiếm pháp phòng ngự cơ bản nhất!

Bình thường mà luận, có thể lấy một kiếm này ngăn trở đối phương công kích liền đã tính là rất không sai, nhưng lúc này, thức kiếm pháp nhìn như đơn giản đó, ở trong tay Bạch Nhạc lại toát ra quang thải dị dạng!

Lấy thủ thay công!

Trong lúc phòng thủ, đồng thời mượn lực công của đối phương, thuận thế phản kích, ngươi dùng ra bao nhiêu lực đạo, lúc phản kích liền sẽ có bấy nhiêu lực đạo, một phần không nhiều, một phần không ít.

Nhìn như Bạch Nhạc chỉ khẽ vung lên mũi kiếm, nhưng trên thực tế, lại nhẹ nhàng lợi dụng một cách hoàn mỹ lực đạo kiếm công tới của đối phương, có thể nói, hắn bị lực lượng của chính mình đánh rớt xuống đài.

Chỉ bằng một kiếm này liền đủ để thấy được, Bạch Nhạc thật đã bước vào cánh cửa kiếm đạo.

Đương nhiên, đệ tử bình thường, thậm chí ngay cả một ít đệ tử nội môn có thể xem hiểu phần nào, lại cũng xem không quá thấu triệt, song dù là thế cũng đủ khiến bọn hắn thu lại tâm tư khinh thường đối với Bạch Nhạc.

- Chiêu này tên Linh Tê Nghênh Khách, chính là thức mở đầu của Linh Tê Kiếm Quyết! Trong đệ tử ngoại môn, nếu ai có thể buộc ta biến chiêu, vậy liền tính thắng!

Ánh mắt như nước, Bạch Nhạc đứng trên luận kiếm đài, bình tĩnh mở miệng nói.

Vừa dứt lời, dưới đài lần nữa xôn xao.

Dù là tên đệ tử ngoại môn mới bại vừa rồi, trong lòng thực ra cũng có chút không phục, cho rằng mình chỉ sơ suất mà thôi, vẫn cứ ảo não không thôi! Nhưng ai có thể ngờ, ngay sau đó, Bạch Nhạc lại lớn lối nói ra câu này.

Ngươi cũng quá khinh thường người rồi đấy?

Dù Bạch Nhạc ngươi thiên phú hơn người, đứng hàng chân truyền, nhưng nếu nói trong toàn bộ ngoại môn không ai có thể buộc ngươi biến chiêu, vậy có phải hơi quá rồi không?

Nhất thời, đám đệ tử ngoại môn dưới đài quần tình kích phẫn, thoáng chốc, liên tiếp có bốn năm tên đệ tử nhảy lên, lấy đủ loại phương thức tấn công, nỗ lực đánh phá phòng ngự của Bạch Nhạc.

Nhưng mà, khắc sau, kết quả khiến ai nấy đều trợn mắt há mồm diễn ra.

Vô luận những đệ tử ngoại môn kia công kích thế nào, kiếm chiêu trong tay Bạch Nhạc đều không có nửa điểm biến hóa, thậm chí bước chân đều không di động nửa phần, cứ thế nhẹ nhàng ngăn lại hết thảy công kích!

Thậm chí đám đệ tử này còn chưa kịp dùng đến chiêu thứ hai thứ ba thì đã bị Bạch Nhạc đánh rớt xuống luận kiếm đài.

Thẳng đến lúc này, đám đệ tử ngoại môn rốt cục mới ý thức được, tên đệ tử khi trước vừa ra tay liền bị đánh ngã xuống đài không phải là mắc sai lầm, mà là ngay từ đầu liền bị Bạch Nhạc nghiền ép.

Linh Tê Nghênh Khách!

Khắc này, chúng đệ tử không khỏi nhớ kỹ tên gọi kiếm chiêu kia!

Linh Tê Kiếm Quyết mà chúng nhân vẫn luôn xem thường, giờ đây rốt cục trán phóng ra quang mang xán lạn trong tay Bạch Nhạc!

Linh Tê Nghênh Khách, kiếm kinh tứ bề!

« Chương TrướcChương Tiếp »