Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 231: Dưới Tinh Cung, cần gì đến đạo?

« Chương TrướcChương Tiếp »
Mặc dù biết ba người bọn Văn Trạch sớm đã xông đến tầng càng cao, nhưng Bạch Nhạc vẫn chẳng hề có vẻ gì là sốt ruột, sau khi từ biệt đám người Đạo Lăng Thiên Tông, lại vẫn án theo tốc độ chầm chậm khi trước mà đi.

Không triệt để ngộ ra vi diệu trong xung kích linh lực ở tầng này, tuy ảnh hưởng phải chịu rất nhỏ, song Bạch Nhạc tuyệt đối sẽ không tùy tiện bước lên tầng tiếp theo.

Chính như khi trước đã đó, mỗi người sau khi bước vào Thất Tinh Tháp liền sẽ đi lên những con đường hoàn toàn khác nhau.

Ngay từ thời điểm bước vào Thất Tinh Tháp, Bạch Nhạc đã chọn sẵn con đường cho mình, đương nhiên sẽ không bởi vì người khác đi được càng nhanh mà thay đổi dự định!

Muốn thực sự chiến thắng, phải luôn một mực là chính mình!

Lời này nghe qua thì có vẻ đơn giản, nhưng trên thực tế, số thực sự hiểu được, thực sự kiên trì đi làm, trên đời lại có mấy người?

Chuyện trên đời này, vốn luôn là biết dễ làm khó!

Từng đợt linh lực xung kích không ngừng đánh tới, nhưng Bạch Nhạc lại càng chạy càng nhẹ nhàng, rõ ràng lúc này áp lực trong Thất Tinh Tháp đã cường đại hơn trước rất nhiều, song tốc độ tham ngộ của Bạch Nhạc cũng càng lúc càng nhanh, thường thường ý niệm chỉ vừa khẽ chuyển liền có được cảm ngộ mới.

Chỉ sau một canh giờ ngắn ngủi, Bạch Nhạc đã chạy tới lối vào tầng thứ tư.

Áp lực khiến đám đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông đều phải chùn bước, đối với Bạch Nhạc lúc này lại hết sức nhẹ nhàng, ý niệm hơi khẽ chuyển, Bạch Nhạc trực tiếp đặt chân lên tầng thứ tư!

... ...

- Lão tổ, linh lực xung kích trong Thất Tinh Tháp rốt cục là thế nào? Giờ nghĩ lại, tựa hồ vẫn cảm thấy bất phàm.

Dương Bằng không phải chịu thương thế nào quá nặng, sau khi đi ra, rất nhanh liền khôi phục, chỉ là hồi tưởng lại tình cảnh bên trong Thất Tinh Tháp, hắn vẫn không tránh khỏi có chút khó hiểu, nhịn không được quay sang Tinh Hà lão tổ nhẹ giọng hỏi.

Nghe được Dương Bằng hỏi dò, lúc này Tinh Hà lão tổ mới khẽ mở mắt ra.

Nếu người khác hỏi, Tinh Hà lão tổ căn bản sẽ không hồi đáp, nhưng Dương Bằng thì khác, dù cho lần này bởi vì Huyết Ảnh Ma Tông giở thủ đoạn, Dương Bằng chỉ vẻn vẹn dừng bước ở tầng thứ hai, khó miễn có chút đáng tiếc, nhưng sau khi đi ra, Dương Bằng vẫn có thể phát giác được dị thường, điều này khiến hắn yên vui phần nào.

- Cái gọi là linh lực xung kích, thật ra chính là một loại pháp môn dẫn linh, nếu cảm ngộ được pháp môn này, chẳng những có thể khiến tốc độ hấp thu linh khí sau này tăng mạnh, càng quan trọng hơn là, pháp môn này còn dẫn dắt đến một loại cảnh giới thao túng linh lực, ta xưng là. . . Nhập Vi!

- Nhập Vi?

Dương Bằng ngơ ngác hỏi lại.

Tinh Hà lão tổ vừa mở miệng, lập tức hấp dẫn chú ý của tất cả mọi người trên quảng trường.

Cơ hội được nghe Tinh Hà lão tổ giảng đạo không thường có, dù là trưởng lão các tông cũng không dám có chút nào lơ là, vội trầm tâm tĩnh khí, chỉ sợ nghe lọt mất điều gì.

Cũng không ngẩng đầu, Tinh Hà lão tổ tự nhiên rõ ràng người khác đang nghe, chẳng qua lấy thân phận hắn, đương nhiên sẽ không quan tâm đến chuyện này.

- Ngươi biết, cùng là Linh Phủ Chi Cảnh, nhưng Linh Phủ phẩm chất càng cao, thực lực lại càng mạnh.

Nhìn vào Dương Bằng, Tinh Hà lão tổ nhẫn nại giải thích:

- Cảnh giới tương đồng, tại sao thực lực lại có chênh lệch lớn đến vậy?

- Linh Phủ phẩm chất càng cao, khả năng dung nạp linh lực càng lớn, trong cùng một cảnh giới, thực lực tự nhiên càng mạnh.

Gần như không chút ngập ngừng, Dương Bằng buột miệng hồi đáp.

- Thế này đi, nếu Linh Phủ phẩm chất ngang hàng, vậy làm sao để phân chia thực lực sai biệt?

Tinh Hà lão tổ lần nữa hỏi.

- Cái này. . . Chắc là công pháp và kỹ xảo?



Đến đây, Dương Bằng đã có chút ngập ngừng, không còn đối đáp trôi chảy như trước.

- Ngươi chắc có quen biết với Lý Phù Nam, ta lấy hắn làm ví dụ, ngươi nghĩ xem, là công pháp hắn tu hành càng tốt, hay là công pháp bản tông càng cao minh?

- Tất nhiên là công pháp bản tông càng cao minh!

Ở điểm này, Dương Bằng lại không có gì do dự, rốt cuộc Hàn Sơn chỉ là tông môn cấp Huyền, để uẩn tự nhiên kém xa Thất Tinh Tông.

- Nếu vậy, tại sao Lý Phù Nam có thể nhiều lần thắng được đệ tử bản tông? Thậm chí được khen là đệ nhất thiên kiêu Thanh Châu?

- Cái này. . .

Tức thì, Dương Bằng không khỏi nghẹn họng:

- Lý sư huynh thiên phú dị bẩm, ngộ tính lại cao, tự nhiên càng mạnh hơn chút.

- Thiên phú tốt, ngộ tính cao, nhưng dù hắn tu hành càng nhanh, càng dễ đột phá đến tầng cảnh giới tiếp theo, thì đấy cũng không phải lý do hắn mạnh hơn người cùng cảnh giới được.

Lắc đầu, Tinh Hà lão tổ bình tĩnh giải thích.

Thoáng lưỡng lự một lúc, Dương Bằng đột nhiên như nghĩ đến điều gì, vội nói tiếp:

- Đúng rồi, là lĩnh ngộ đối với đạo! Lĩnh ngộ đối với đạo pháp của Lý sư huynh càng sâu, nhờ đó mới có thể pháp huy uy lực Hàn Sơn Quyết tới cực hạn.

- Dưới Tinh Cung, cần gì đến đạo?

Nhìn vào Dương Bằng, Tinh Hà lão tổ hờ hững nói.

Câu này, không chỉ mỗi Dương Bằng, gần như tất cả mọi người tại trường đều không khỏi hít sâu một hơi khí lạnh.

Dưới Tinh Cung, cần gì đến đạo!

Bảy chữ này thực sự đã nói hết sai lệch giữa Tinh Cung Cảnh và Linh Phủ Cảnh! Chỉ có bước vào Tinh Cung Cảnh mới thực sự dùng đến đạo, còn dưới Tinh Cung chẳng qua là quá trình đặt nền móng mà thôi.

Lời này nghe có vẻ tàn khốc, nhưng lại rất hiện thực!

Đối với thế nhân mà nói, tựa hồ chỉ có bước vào Linh Phủ Cảnh mới tính chân chính bước vào con đường tu hành, nhưng ở trong mắt cường giả cấp bậc như Tinh Hà lão tổ, người ngay cả Tinh Cung Cảnh đều chưa bước vào, căn bản không có tư cách để nói tới đạo, càng không phân biệt cái gì gọi là thiên tài hay không thiên tài.

Chỉ khi thực sự bước vào Tinh Cung, sai lệch giữa đây đó mới tính là triệt để kéo ra!

Cũng chính bởi vậy, ở trong thiên tông như Đạo Lăng Thiên Tông, chỉ sau khi đến Tinh Cung Cảnh mới có tư cách trở thành đệ tử chân truyền.

Dù Văn Trạch thân là đệ tử Tử Dương Chân Nhân, đồng thời cũng rất được Tử Dương Chân Nhân sủng ái, song đều chưa thể được đến thân phận đệ tử chân truyền.

Đấy cũng là chênh lệch để uẩn giữa thiên tông và tông môn khác.

- Lý Phù Nam mạnh ở chỗ, bắt đầu từ lúc tu luyện tới bây giờ, mỗi một bước hắn đều đi vô cùng vững chắc, bất luận là phẩm chất Linh Phủ hay hiểu biết đối với bản thân công pháp, tất cả đều vượt xa người khác! Nhưng muốn lấy trạng thái hoàn mỹ bước vào Tinh Cung Cảnh, hắn còn thiếu một ít cảm ngộ, cũng chính là khả năng thao túng linh lực!

Trong lúc nói chuyện, Tinh Hà lão tổ khẽ vỗ một cái, cả người Dương Bằng tức thì hơi lắc, song vẫn đứng vững vàng, không khỏi có chút nghi hoặc Tinh Hà lão tổ, không hiểu lão tổ làm vậy là có ý gì.

Nhưng mà, ngay khoảnh khắc sau đó, đầu ngón tay Tinh Hà lão tổ khẽ vẫy, nhẹ nhàng điểm ra một chỉ.

Lần này, Dương Bằng đột nhiên cảm thấy thống khổ như bị kim đâm, hai chân bất giác mềm nhũn, phốc một tiếng trực tiếp quỳ xuống.

- Giờ đã hiểu chưa?



Bình thản nhìn Dương Bằng, Tinh Hà lão tổ hỏi lại lần nữa.

Thoáng trầm ngâm, trong mắt Dương Bằng lập tức lộ ra một tia minh ngộ.

Tinh Hà lão tổ hai lần ra tay, trên thực tế linh lực dùng ra ở cả hai lần đều như nhau, nhưng lần đầu Dương Bằng có thể nhẹ nhàng gánh chịu, đến lần thứ hai lại trực tiếp bị đánh cho quỳ rạp xuống, khác biệt ở đây chính là khống chế đối với linh lực!

Cùng một phần lực lượng, trình độ khống chế lực lượng khác biệt, uy lực có thể phát huy ra liền cũng khác biệt.

Hồi tưởng lại lời Tinh Hà lão tổ nói khi nãy, lúc này Dương Bằng mới triệt để hiểu ra.

Trong linh lực xung kích, trừ cất chứa một loại pháp môn dẫn linh ra, càng quan trọng hơn là, còn chỉ dẫn đến một loại phương thức khống chế linh lực hoàn mỹ.

Nếu có thể khống chế hoàn mỹ từng tia linh lực trong cơ thể, như vậy, dù thực lực không bằng đối phương, lúc ra tay, uy lực phát huy ra lại vẫn có thể vượt trội!

Loại cảnh giới khống chế linh lực hoàn mỹ này, chính là cái mà Tinh Hà lão tổ gọi là. . . Nhập Vi!

... ....

Oanh!

Nháy mắt khi vừa bước đến tầng thứ tư, Bạch Nhạc lập tức liền phải nghênh đón một đợt linh lực xung kích!

Đúng như trong dự liệu, lần này cường độ linh lực xung kích mạnh chừng gấp tám lần tầng thứ nhất.

Hơn nữa so với vẻ ôn hòa ở tầng trước đó, giờ đây linh lực xung kích càng thêm cuồng bạo, phảng phất như linh lực trong cơ thể đều bất giác phải chịu ảnh hưởng.

Dù là Bạch Nhạc, lúc này cũng cảm thấy áp lực cực lớn.

Tuy hắn đã triệt để nắm rõ biến hóa ở ba tầng trước đó, nhưng khắc này, những kinh nghiệm kia tựa hồ đều đã mất đi tác dụng.

Thoáng chốc, ánh mắt Bạch Nhạc không giấu được vẻ ngưng trọng.

- Không đúng! Bản thân cường độ linh lực không có biến hóa gì cả!

Chỉ chớp mắt, Bạch Nhạc liền phát giác dị thường!

Bắt đầu từ tầng thứ nhất, cường độ linh lực xung kích không ngừng tăng lên, trước là đệ tử Dẫn Linh Cảnh đều có thể gánh chịu, nhưng sau khi đến tầng thứ hai, lại nhất định phải có tu vi Linh Phủ Cảnh mới chống đỡ được, tới tầng thứ ba, thậm chí ngay cả đám đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông đều phải gian nan ứng phó.

Đạo lý rất đơn giản, bởi vì lúc ở khu vực trung tâm tầng thứ ba, nhất định phải có lực lượng Linh Phủ hậu kỳ mới có thể gánh chịu lực lượng cất chứa trong linh lực xung kích.

Mà đấy, tựa hồ đã là cực hạn của Linh Phủ Cảnh.

Thất Tinh Tháp được xưng không hỏi tu vi, nhưng nếu cường độ linh lực xung kích cứ tiếp tục đề thăng theo cấp số nhân thế này, hoàn toàn không phải Linh Phủ Cảnh có khả năng gánh chịu, đồng nghĩa với vi phạm thiết định của khảo nghiệm Thất Tinh Tháp.

Vậy nên, bắt đầu từ tầng thứ tư, cường độ linh lực xung kích thật ra vẫn dừng ở giới hạn Linh Phủ hậu kỳ, không có khác biệt quá lớn so với khu vực trung tâm tầng thứ ba, thứ thực sự biến hóa là khả năng khống chế linh lực!

Cùng là linh lực, nhưng với trình độ khống chế khác biệt, uy hiếp tạo thành cũng sẽ khác biệt.

Có thể nói, ba tầng trước đó là nhằm dẫn đường đệ tử tham ngộ loại pháp môn dẫn linh kia, đề thăng tốc độ hấp thu luyện hóa linh khí, đấy là cơ sở! Nhưng một khi bước vào tầng thứ tư, lập tức liền chuyển thành biến hóa trong thao túng linh lực.

Chính bởi vậy, tuy Bạch Nhạc rõ ràng đã cảm ngộ hoàn mỹ pháp môn dẫn linh ở ba tầng đầu, song lúc này vẫn cảm thấy áp lực thật lớn.

Cũng may mà Bạch Nhạc sớm cảm ngộ được loại pháp môn dẫn linh này, thực lực theo đó bất giác đề thăng lên nhiều, bằng không, lấy trình độ Linh Phủ trung kỳ của hắn, một khi bước đến tầng thứ tư, sợ rằng vừa gặp phải linh lực xung kích liền bị trọng thương, căn bản không cách nào chống đỡ.

Tuy là thế, Bạch Nhạc vẫn không dám có chút nào khinh thường, lập tức khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu chăm chú cảm thụ từng chút khác biệt, đồng thời điều động linh lực trong cơ thể, cải biến theo quy luật của linh lực xung kích!

« Chương TrướcChương Tiếp »